Mình và trai Diệp chẳng quan hệ gì cả, chị như chứ! Anh Diệp chắc thấy chứ?
Cố Tiểu Vũ cảm thấy . Sao đến sớm hơn hoặc muộn hơn, đến đúng lúc , cô lén ngước mắt quan sát vẻ mặt của Diệp Hoài Viễn.
Cố Sương thấy Diệp Hoài Viễn thì bật , đến đúng lúc .
“Nhìn , em cố tình mua vịt đường, chị dâu, Tiểu Vũ, hai nếm thử ?” Diệp Hoài Viễn hỏi.
“Để ăn trưa , mới ăn sáng xong mà.” Cố Sương .
Diệp Hoài Viễn đặt con vịt tay xuống bàn đá, phịch xuống chiếc ghế trống bên cạnh, hỏi: “Sao chỉ hai , những khác ?”
“Anh hai em việc ngoài , bọn trẻ đang xem tivi trong nhà với bà.” Cố Sương .
Nghe , Diệp Hoài Viễn gì thêm, ánh mắt sang Cố Tiểu Vũ bên cạnh, phát hiện vẻ mặt cô chút hoảng hốt, tuy chuyện gì nhưng trông đáng yêu.
Diệp Hoài Viễn cong môi định gì đó thì Cố Sương cắt ngang.
“Tiểu Vũ, em mang con vịt mà Hoài Viễn mang đến trong, dẫn Tiểu Bảo và Thần Thần nhà luyện chữ .” Cố Sương với Tiểu Vũ.
Cố Tiểu Vũ ồ một tiếng, đúng là đối mặt với Diệp Hoài Viễn như thế nào, cô gật đầu cầm con vịt bàn .
Diệp Hoài Viễn cũng theo, Cố Sương liếc một cái.
Nhìn Tiểu Vũ nhà, Cố Sương sang Diệp Hoài Viễn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bach-nguyet-quang-cua-nu-phu/chuong-538.html.]
Diệp Hoài Viễn chị dâu chuyện với , vội nghiêm chỉnh, vẻ ngoan ngoãn: “Chị dâu, chị gì thì cứ .”
Cố Sương ừ một tiếng, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn: “Hoài Viễn, em nghiêm túc với Tiểu Vũ chứ?”
Cố Sương , Diệp Hoài Viễn chút căng thẳng trong nhà.
“Chị dâu, chị gì , chị còn em là như thế nào ? Em nghiêm túc với Tiểu Vũ chứ!” Diệp Hoài Viễn lập tức trả lời, giọng kiên định.
Cố Sương gật đầu, từ tốn : “Em cũng Tiểu Vũ khá ngây thơ, tâm cơ gì, nghĩ gì cũng hiện hết lên mặt, dễ hiểu.”
Nghe , Diệp Hoài Viễn gật đầu, Cố Sương tiếp tục : “Chị tin em nhưng chị tin những khác...”
Cố Sương Diệp Hoài Viễn, : “Hoài Viễn, em trai, gia thế , thông minh năng lực, là các cô gái yêu thích...”
TBC
Nghe Cố Sương khen như , Diệp Hoài Viễn chút ngượng ngùng nhưng hiểu ý của Cố Sương, vội vàng bày tỏ: “Chị dâu yên tâm, trong lòng em chỉ Tiểu Vũ, thêm bất kỳ phụ nữ nào khác. Giống như hai , đối xử với tình cảm tuyệt đối chung thủy!”
Cố Sương ừ một tiếng, hỏi : “Em còn nhớ Lâm Ân ?”
Diệp Hoài Viễn ngẩn , Lâm Ân? Cậu nhanh chóng nhớ , vội vàng : “Chị dâu, em liên quan gì đến cô cả!”
Là cô tự nhiên đến gần, Diệp Hoài Viễn cũng cách nào.
Cậu bày tỏ: “Em còn lười để ý đến cô , kỳ quái lắm, em thấy cô chắc chắn sẽ tránh xa!”
Diệp Hoài Viễn nhíu mày, rõ ràng là ghét Lâm Ân.
Thấy Diệp Hoài Viễn bài xích Lâm Ân như , Cố Sương yên tâm hơn một chút, dù cũng là nam nữ chính trong sách, Cố Sương sợ Lâm Ân sức hấp dẫn kỳ lạ nào đó đối với Diệp Hoài Viễn.