Bạch Nguyêt Quang Của Nữ Phụ - Chương 559

Cập nhật lúc: 2024-12-27 13:05:02
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không mà, thế?” Cố Sương , hỏi.

Cố Hải nuốt miếng cơm trong miệng, với Cố Sương: “Sinh nhật chị Nghiên sắp đến , em mua quà tặng em , chị chọn cùng em nhé?”

Cố Sương vui vẻ đồng ý: “Được thôi.”

“Cảm ơn chị, em ăn xong ngay đây.” Cố Hải ăn nhanh hơn.

“Không cần vội, em cứ từ từ ăn, chị về phòng dọn dẹp một chút.” Cố Sương .

Về phòng quần áo, buộc tóc lên, lúc ngoài thì Cố Hải cũng chuẩn xong.

“Đi thôi.” Cô .

Đi ngang qua sân bà Cố, Cố Sương với bà nội một tiếng là cô và Cố Hải ngoài một chuyến, sẽ sớm về thôi.

Bà nội Cố : “Được, hai đứa .”

TBC

Cố Sương và Cố Hải sóng vai phố, chuyện.

“Tiểu Vũ và Hoài Viễn chơi nhỉ, lát nữa chúng sẽ gặp chứ?” Cố Hải .

Cố Sương liếc , : “Sao thế, hẹn hò, em cũng tham gia ?”

Cố Hải ha ha, nghĩ một lúc : “Cũng .”

Cố Sương cũng : “Em chịu ánh mắt oán trách của Hoài Viễn thì cứ thử xem.”

Cố Hải hừ một tiếng: “Cậu cướp mất Tiểu Vũ, em còn gì đây.”

Ôi, chớp mắt mà Tiểu Vũ yêu , trong lòng Cố Hải, cô bé vẫn luôn là cô nhóc răng sắc nhọn, thích cãi với .

Nghe thấy tiếng thở dài của Cố Hải, Cố Sương Cố Hải, lẽ hiểu cảm khái của , cô sang chuyện khác: “Em định mua quà gì?”

Câu hỏi đúng trọng tâm, mấy năm nay Cố Hải mua ít quà cho Cát Nghiên, thực sự nên mua gì nữa.

Cậu bối rối: “Em cũng nghĩ , xem trong trung tâm thương mại gì mới lạ .”

Cố Sương gật đầu: “Được, chị định mua ít len, đan cho rể em một chiếc khăn quàng cổ.”

Cô thấy gần đây Thư Bình đang đan khăn quàng cổ, cũng học theo, tặng Hứa Thiệu một chiếc.

Cố Hải bất ngờ: “Chị còn đan khăn quàng cổ ?” Hình như Cố Hải từng thấy chị đan khăn quàng cổ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bach-nguyet-quang-cua-nu-phu/chuong-559.html.]

“Không .”

Cố Sương bình thường: “ chị thể học mà, chị thông minh như , chắc chắn sẽ học nhanh, lúc đó cũng tặng em một chiếc!”

Cố Sương mỉm , đợi cô luyện tay quà tặng Cố Hải , thành thạo mới đan cho Hứa Thiệu.

Cố Hải vui, lập tức : “Cảm ơn chị, em chờ nhé!”

Đến trung tâm thương mại, Cố Hải : “Chị, là chúng xem len nhé.”

“Được thôi.” Cố Sương gật đầu.

Đến quầy bán len, Cố Sương liếc mắt thấy một cuộn len màu xám, cô thấy màu hợp với Hứa Thiệu.

Không nghĩ ngợi gì, cô hỏi nhân viên bán hàng một chiếc khăn quàng cổ cần bao nhiêu len, bảo nhân viên bán hàng lấy giúp .

“Em xem xem, em thích màu nào?” Cố Sương đầu hỏi Cố Hải.

Cố Hải liếc , : “Cái , màu xanh đậm.”

Cố Sương gật đầu, trả tiền, Cố Hải vội vàng lấy túi giấy từ tay nhân viên bán hàng.

“Tiểu Hải, chúng sang bên xem nào.” Cố Sương chỉ cửa hàng bán quần áo may sẵn đối diện.

thấy một chiếc áo khoác màu đỏ nổi bật, cảm thấy tệ.

“Chiếc áo khoác , em thấy thế nào?”

Cố Hải sang bên đó, gật đầu: “Được, đấy.”

Hai nhanh chóng tới.

“Đồng chí, chiếc áo khoác kẻ đỏ bao nhiêu tiền?” Có đang hỏi giá, vặn cũng trúng chiếc áo khoác đó.

“Năm mươi đồng.” Nhân viên bán hàng nhàn nhạt .

“Đắt thế!” Người phụ nữ nhịn kêu lên.

Nhân viên bán hàng cau mày, vui : “Không mua nổi thì đừng mua, đây là áo khoác len lông cừu nguyên chất thủ công, đáng giá! Cả tòa nhà bách hóa của chúng chỉ một chiếc !”

Cố Sương và Cố Hải .

“Mua ?” Cố Sương hỏi.

Cố Hải nghiến răng: “Mua! Chỉ là đủ tiền...”

Loading...