Bạch Nguyệt Quang - Chương 244: Người đầu ấp tay gối nhưng lòng dạ nơi khác, sao đáng tin cậy bằng người thân máu mủ được?
Cập nhật lúc: 2025-04-28 00:38:23
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lần đầu tiên, dì Tằng không truyền tin cho Cố Mẫn Mẫn ngay lập tức.
Sau khi xuống lầu, cô trở lại phòng mình.
Từ sâu trong ngăn kéo, dì Tằng lấy ra một bức ảnh, dùng tay và ánh mắt, tỉ mỉ quan sát hình dáng của cậu bé trong bức ảnh.
Mãi cho đến khi Tuân Lộ một mình ăn xong bữa cơm tất niên thịnh soạn, dì Tằng mới tìm một góc cực kỳ vắng vẻ, lén lút gửi tin nhắn cho Cố Mẫn Mẫn.
—— Cô Cố, xin lỗi, tôi đã thất trách.
Cố Mẫn Mẫn trước đó đã nhận được tin nhắn từ tài xế Vương, biết được Phương Tiêm Nguyệt vội vàng chạy đến bệnh viện thăm Cố Thế Thừa vào đêm giao thừa.
Cô ấy ban đầu tưởng là Phương Tiêm Nguyệt thay lòng đổi dạ, nên mới quay lại.
Nhưng giờ đây, khi kết hợp với tin tức từ dì Tằng, có lẽ Phương Tiêm Nguyệt đã biết Úc Noãn Noãn chính là con gái ruột của bà ta, và đã quyết định đoạn tuyệt hết thảy.
Mặc dù không thể chứng kiến cảnh tượng ấy, Cố Mẫn Mẫn có cảm thấy hơi tiếc nuối trong lòng.
Nhưng cô cũng nhanh chóng trả lời dì Tằng.
—— Không sao, chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ sảy ra, sớm hay muộn cũng không có sự khác biệt gì, không cần phải để tâm.
Cô hiểu rằng, dì Tằng không thể chờ đợi được nữa, đã sớm để Phương Tiêm Nguyệt thấy được báo cáo xét nghiệm huyết thống.
Tuy nhiên, Vân Mộ Kiều đã nói, quan hệ giữa Úc Noãn Noãn và Phương Tiêm Nguyệt đã định trước, dù b.o.m nổ lúc nào thì cũng đã không còn quan trọng.
Vì vậy, cô không cần phải trách móc dì Tằng nữa, để làm dì ấy thêm áy náy.
Khi dì Tằng thấy được phản hồi của Cố Mẫn Mẫn, dì Tằng không khỏi rưng rưng nước mắt.
Sau khi ổn định lại cảm xúc, dì Tằng kể cho Cố Mẫn Mẫn nghe về việc Cố Thế Thừa đã tặng không cho Tuân Lộ khu đất quý giá ở Núi Ỷ.
Thông tin này, qua Cố Mẫn Mẫn, lại được chuyển cho Vân Mộ Kiều.
Vân Mộ Kiều không hề có chút hứng thú với việc Phương Tiêm Nguyệt phát hiện ra báo cáo xét nghiệm huyết thống.
Ngược lại, bản thỏa thuận tặng tài sản này lại thu hút sự chú ý của cô.
"Tuân Lộ... cô ta quả thật là một người thông minh."
Cố Mẫn Mẫn ngẩng đầu cười nhẹ: "Dù có thông minh thế nào, chẳng phải vẫn bị cậu chơi đùa trong tay sao?"
Vân Mộ Kiều nhẹ nhàng cười và lắc đầu.
"Chỉ có nhờ vào sự giúp đỡ của mọi người, mình mới có thể có quyền điều binh khiển tướng. Nếu mình một mình, làm sao có thể khiến Cố gia rối loạn như vậy?"
Sau đó, cô kéo câu chuyện trở lại: "Chắc hẳn là bạn trai của Tuân Lộ, Tưởng Huân Thành, đã giúp cô ta chuyển tin tức cho Cố Thế Thừa.
"Và hợp đồng tặng tài sản kia chắc chắn cũng là do Tưởng Huân Thành thực hiện."
Phương Tiêm Nguyệt chỉ lo phòng bị những người bên ngoài, hoàn toàn quên mất rằng những người cô thuê đến chăm sóc Cố Thế Thừa có thể chính là những người nhận lương gấp đôi.
Chẳng hạn như bác sĩ, y tá, và cả người giúp việc.
Có tiền có thể sai khiến được tất cả.
Hơn nữa, Tưởng Huân Thành lại là bạn trai bí mật của Tuân Lộ.
Với sự giúp đỡ của Tưởng Huân Thành, đương nhiên có thể tránh khỏi việc bị Phương Tiêm Nguyệt phát hiện và lén lút truyền đạt vài tin tức?
Tưởng Huân Thành khi đang tắm cho Cố Thế Thừa một mình đã truyền đạt toàn bộ những lời Tuân Lộ giao cho anh ta, nói với Cố Thế Thừa.
Mục đích là để thông báo cho Cố Thế Thừa biết, Phương Tiêm Nguyệt đã tìm thấy báo cáo xét nghiệm huyết thống thật sự trong phòng làm việc của ông ta, và đã biết Tuân Lộ chính là con gái ngoài giá thú của Ông ta.
Ngoài ra, anh ta còn cho Cố Thế Thừa biết, thực ra con gái ruột của Phương Tiêm Nguyệt đã sớm được tìm thấy – chính là Úc Noãn Noãn, người mà họ đã hợp sức đuổi ra khỏi nhà.
Tưởng Huân Thành lén lút mang bức ảnh báo cáo xét nghiệm huyết thống của Úc Noãn Noãn cho Cố Thế Thừa xem.
Anh ta cảnh báo Cố Thế Thừa rằng, nếu để Phương Tiêm Nguyệt kiểm soát Cố gia và Tinh Dã, hậu quả sẽ không thể lường trước được.
Phương Tiêm Nguyệt đã làm quá nhiều việc có lỗi với Úc Noãn Noãn, và chắc chắn sẽ dùng cả Cố gia và Tinh Dã để đền bù cho Úc Noãn Noãn.
Úc Noãn Noãn là người dễ dàng bị cuốn vào tình yêu, và khi những thứ này vào tay cô ta, chẳng khác nào vào túi của Lục Cẩn.
Cả Cố gia có thể sẽ phải đổi thành họ Lục!
Bên cạnh đó, Cố Thế Thừa đã phản bội Phương Tiêm Nguyệt, còn để Tuân Lộ, đứa con ngoài giá thú, chịu thay thế và đuổi Úc Noãn Noãn ra khỏi Cố gia, Phương Tiêm Nguyệt chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Tuân Lộ và Cố Thế Thừa.
Hiện tại, Phương Tiêm Nguyệt đang vô cùng tàn nhẫn với Cố Thế Thừa, người đang bị liệt nửa người.
Bà ta không nói lời nào tốt đẹp, luôn chế giễu và mỉa mai Cố Thế Thừa.
Nghĩ đến việc sẽ phải sống dưới tay Phương Tiêm Nguyệt trong tương lai, Cố Thế Thừa không khỏi rơi nước mắt.
Tưởng Huân Thành khuyên ông ta: “Tuân Lộ là một cô gái tốt, tuy thật sự có chút khuyết điểm, nhưng trong những chuyện quan trọng, cô ấy luôn quyết đoán.”
“Cô ấy quay lại Cố gia lúc đầu cũng chỉ vì muốn kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ viện trưởng.”
“Dù sao thì, cô ấy là con gái ruột của ông, cô ấy sẽ không bao giờ bỏ mặc ông đâu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bach-nguyet-quang-ygqv/chuong-244-nguoi-dau-ap-tay-goi-nhung-long-da-noi-khac-sao-dang-tin-cay-bang-nguoi-than-mau-mu-duoc.html.]
Sau khi được Tưởng Huân Thành nhắc nhở, Cố Thế Thừa bỗng dưng tỉnh ngộ.
Nhớ lại những lúc Tuân Lộ quay về Cố gia và đối xử ân cần với mình, ông ta không kìm được mà rơi nước mắt.
Ông ta nhờ Tưởng Huân Thành liên lạc với luật sư và ký hợp đồng chuyển nhượng phần lớn tài sản của mình, vốn đã ký thỏa thuận tài sản trước hôn nhân, cho Tuân Lộ.
Người nằm chung giường nhưng không cùng chung suy nghĩ, sao có thể đáng tin cậy bằng người thân m.á.u mủ ruột già?
Về phần các cổ đông của Tinh Dã, Cố Thế Thừa không cần phải thông báo, họ cũng không dễ dàng để Phương Tiêm Nguyệt ngồi vào mà chỉ đạo.
Họ không phải vì lợi ích của Cố gia.
Họ nghĩ rằng, nếu Cố Thế Thừa không quay lại, họ sẽ có thể nắm quyền trong tay.
—— Tuân Lộ dễ điều khiển hơn nhiều so với Phương Tiêm Nguyệt.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
“Thật đáng thương, Phương Tiêm Nguyệt có lẽ đến giờ vẫn chưa nhận ra điều gì sai sót, để cho Tuân Lộ và Cố Thế Thừa lách qua khe hở.”
“Bà ta cũng sẽ không hiểu vì sao các cổ đông của Tinh Dã lại cực lực phản đối việc bà ta gia nhập.”
Vân Mộ Kiều vừa nói, vừa đi tới bàn trang điểm của Cố Mẫn Mẫn.
Ánh mắt cô bị chiếc hộp nhạc hình hiệp sĩ trên bàn thu hút.
Cố Mẫn Mẫn nhàn nhã tựa đầu vào tay.
“Thông minh quá ngược lại bị thông minh hại.”
“Bà ta tưởng rằng làm cho Cố Thế Thừa tàn phế là có thể muốn làm gì thì làm. Không ngờ, ngay từ đầu bà ta đã từ bỏ việc cứu chữa, và nghĩ sẽ được chia nhiều tài sản hơn.”
“Với cổ phần từ tài sản, không chừng bây giờ bà ta đã ngồi lên ghế CEO của Tinh Dã rồi.”
Thế giới này đâu vì thiếu đi ai đó mà không thể quay được đâu.
Tinh Dã không có Cố Thế Thừa, vẫn vận hành bình thường.
“Chỉ cần nhìn trước ngó sau, mới có thể cho chúng ta,cơ hội lợi dụng, phải không?”
Vân Mộ Kiều đưa tay cầm lấy chiếc hộp nhạc hiệp sĩ.
Cố Mẫn Mẫn hoảng hốt kêu lên: “A!”
Vân Mộ Kiều cười nhẹ và hỏi: “Ai tặng cho cậu vậy? Cậu quý nó thế sao? Cậu không cho phép ai chạm vào à?”
Cố Mẫn Mẫn hơi ngượng ngùng, hai giây sau lại lập tức cứng lại mặt, hơi giận dỗi nói: “Cũng chẳng phải thứ gì quan trọng, nếu cậu thích thì lấy đi.”
Nói xong, cô còn đẩy hộp nhạc về phía Vân Mộ Kiều.
Vân Mộ Kiều liếc cô một cái, rồi cầm lấy hộp nhạc.
“Cậu không thích à,mình lại khá thích món đồ nhỏ này. Trì Tiện, tên ngốc đó, chỉ biết tặng nhà, xe, tiền, vàng, kim cương, chứ chẳng bao giờ tặng những thứ lãng mạn như thế này.”
Cô không tin lời Cố Mẫn Mẫn nói.
Mang theo đồ đạc đi bất cứ nơi đâu thì không thể nói là không quan trọng được.
Cố Mẫn Mẫn nâng tay lên, định nói gì đó rồi lại thôi.
Chỉ hậm hực nói: “Biết ngay tên Trì Tiện đó chỉ có thể yêu đương mà thôi, đừng có ở trước mặt mình mà khoe khoang, cẩn thận mình ghen tuông, sẽ làm mối quan hệ của hai người rạn nứt đấy.”
Vân Mộ Kiều nhìn chiếc hộp nhạc trong tay.
Cô cười hỏi: “Ghen tuông? Cậu ghen tuông với ai? Nếu cậu ghen với Trì Tiện thì mình không có ý kiến, hoan nghênh cậu đến mà phá hoại mối quan hệ này.”
Cố Mẫn Mẫn ôm eo Vân Mộ Kiều, ngẩng đầu cười nhìn Vân Mộ Kiều.
“Được thôi, lát nữa xuống dưới mình sẽ ôm chặt lấy cậu, khiến Trì Tiện tức đến xanh mặt luôn!”
Trong lúc cười đùa, Vân Mộ Kiều nhấn vào một động cơ của chiếc hộp nhạc.
Hiệp sĩ khom gối, thanh kiếm rủ xuống, một chiếc nhẫn kim cương lấp lánh từ đáy hộp nhạc từ từ hiện lên.
Vân Mộ Kiều trêu chọc: “Ôi, món đồ này còn khá tinh tế đấy.”
Cố Mẫn Mẫn ngay lập tức đỏ mặt.
Cô vội giật lấy chiếc hộp và chiếc nhẫn, đẩy Vân Mộ Kiều ra ngoài: “Cậu phiền quá, nhanh ra ngoài đi.”
Vân Mộ Kiều bám lấy khung cửa, cười cười hỏi cô:
“Ra ngoài cũng không sao, có muốn mình giúp cậu gọi ai đó lên đây không?”
Cố Mẫn Mẫn giậm chân quay đi, tức giận không thôi.
“Cậu muốn gọi thì gọi, mình không quan tâm!”
Vân Mộ Kiều cười to đi xuống lầu, nói với Cố Chính, người đang thua liên tiếp mấy ván bài mà lòng không ở đó: “Mẫn Mẫn nói cô ấy không tìm thấy chiếc hộp nhạc của mình, anh lên giúp cô ấy tìm đi, tôi sẽ thay anh đánh bài!”
Cố Chính vội vàng đứng dậy, vội vàng khách sáo với mọi người trong phòng, rồi nhanh như một làn gió hạy vọt lên lầu.