Nói xong, cô  lập tức gọi điện cho bạn trai: "Diệu Tổ ,    ăn cua hoàng đế tối nay..."
 
Anh trai của Dương Đình Đình cũng tên là Dương Diệu Tổ.  thầm chửi thề trong bụng,    cũng đụng  cái tên   chứ?
 
Đồng nghiệp bên cạnh ghé sát , nhỏ giọng tám chuyện: "Kim Đồng mới  bạn trai đấy,   là con nhà giàu, cực kỳ lắm tiền."
 
 ngạc nhiên: "Con nhà giàu?"
 
Cô  gật đầu đầy chắc chắn: 
 
"Bạn trai cô   mua một căn hộ lớn ở khu Hoàng Gia Hào Đình, hơn 200 mét vuông đấy!"
 
"Không  , mỗi tháng vẫn trả  hơn tám nghìn tệ tiền vay,  còn suốt ngày lái xe sang  chơi. Không  rich kid thì là gì?"
 
Khu Hoàng Gia Hào Đình… chính là nơi mà Dương Đình Đình  mua nhà cho  trai.
 
 chec sững hỏi : "Bạn trai cô …   tên Dương Diệu Tổ đấy chứ?"
 
Đồng nghiệp trố mắt: "Wow,   ?"
 
Tan , Kim Đồng diện váy áo lộng lẫy bước  cửa, đột nhiên gọi lớn về phía : "Giang Tần,  tự chạy xe điện về ? Bạn trai  đến đón, nên    cùng   nhé~"
 
Mọi  xung quanh lập tức hướng mắt  theo cô . 
 
Trước cổng công ty, một chiếc Mercedes-Benz đỗ sẵn. Một  đàn ông  bên xe tay ôm chặt eo Kim Đồng, hai  tình tứ bước lên xe.
 
Hắn  nhuộm một lọn tóc vàng, phong cách ăn mặc  chút lố lăng.  từ đầu đến chân  là hàng hiệu, mỗi món cũng  mấy ngàn tệ. Chiếc xe đó tuy  thuộc dòng cao cấp, nhưng dù  cũng là Mercedes nên ít nhất cũng tầm ba, bốn trăm nghìn tệ.
(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)
 
Không ngoài dự đoán, tên đầu vàng đó chính là  trai của Dương Đình Đình. Kẻ chỉ  nghiệp trung cấp nghề   công việc, nhưng  sống trong căn hộ hạng sang giữa trung tâm thành phố và lái Mercedes, chuẩn  đưa bạn gái  ăn cua hoàng đế.
 
Còn Dương Đình Đình… Lúc  chắc vẫn đang vất vả  bánh trứng kẹp ở phố ẩm thực.
 
Tối muộn cô  nhắn tin cho , xin  vì hành động của  ban sáng. Hình ảnh cô  hét  mặt  giữa phố vẫn còn nguyên trong đầu.  chẳng  nghĩ đến nữa.
 
 chỉ nhắn  một câu ngắn gọn: "Không cần ."
 
5.
 
Nhà   chuyển lên thành phố từ lâu, nhưng bố  vẫn nhớ cuộc sống yên bình ở quê nên dự định xây  căn nhà cũ thành một ngôi nhà hai tầng,   về dưỡng già.
 
Lần  về quê,   thấy chiếc Mercedes-Benz quen thuộc đỗ ngay đầu ngõ.
 
Bên cạnh nó là chiếc xe ba bánh bán bánh trứng kẹp.
 
  ngạc nhiên. Dương Đình Đình bán hàng quanh năm bất kể nắng mưa, giờ  lẽ  cô   mở quầy  chứ? Không lẽ trong nhà  chuyện?
 
Không lâu , trong nhà vọng  tiếng cãi vã— giọng điệu  quen thuộc vô cùng:
 
"Mấy  bắt  ăn cái thứ ,  thấy mất mặt ?"
 
"Còn bắt  rửa bát nữa?  ở nhà còn  bao giờ  rửa bát đấy!"
 
"Biết là bạn gái đến  mắt, nhưng  thấy  như ô sin thì đúng hơn!"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ban-cua-toi-la-nguoi-ban-banh-trung/chuong-3.html.]
Tiếp theo là giọng bà Dương mắng xối xả:
 
"Làm dâu nhà ai mà  động tay động chân? Kêu rửa cái bát thôi mà cũng lắm lời!"
 
" nuôi cô ăn ngon uống  là vì con trai , chứ cô đừng tưởng  là bà hoàng chắc!"
 
"Con trai,  lời  chia tay ngay !"
 
Kim Đồng bịt mũi   ngoài,  lẩm bẩm đầy ghê tởm: "Nhà  như cái chuồng lợn , kinh chec  ."
 
Cổng nhà quê ban ngày thường mở, nhà họ cũng  đóng cửa.    cánh cổng,  thể  rõ  chuyện bên trong.
 
Dương Diệu Tổ tức giận gắt lên với : "Mẹ, đây là  đầu tiên Đồng Đồng đến nhà . Sao    cô  như thế!"
 
Sau đó   vội đuổi theo Kim Đồng, nịnh nọt: "Mẹ  miệng  khó , nhưng lòng   lắm. Mẹ còn chuẩn  quà cho em nữa, em xem !"
 
Vừa ,    nhét một chiếc túi giấy  tay Kim Đồng.
 
Chỉ  lướt qua,  lập tức nhận  đó chính là bộ quần áo mà Dương Đình Đình  mua ở trung tâm thương mại.
 
Kim Đồng    quà, lửa giận nguôi bớt một chút.  khi mở  xem thì lập tức  nhạo:
 
"Bạn gái   đến  mắt   tặng tiền mặt, vàng bạc trang sức. Chưa thấy ai tặng quần áo bao giờ!"
 
"Mấy     mặc size bao nhiêu ?"
 
Cô  giơ chiếc váy lên, lật qua lật   chợt nhận : "Ôi trời, đây là mẫu của năm ngoái ?"
 
Kim Đồng cầm bộ đồ lên như thể đang cầm tang chứng phạm tội,   bậc cao của đạo đức mà chế giễu họ:
 
"Để  đoán xem, tại   mua mẫu năm ngoái nhỉ? Chắc là hàng giảm giá đúng ?"
 
"Không  tiền thì đừng mua. Lôi cái thứ rẻ tiền   mà  thấy mất mặt ?"
 
Mặt bà Dương đỏ bừng vì tức giận: "Không  thì trả  đây!"
 
Kim Đồng  khẩy ánh mắt đầy khiêu khích,  đó lạnh lùng xé toạc chiếc váy một đường dài.
 
6.
 
Ánh mắt Dương Đình Đình dán chặt  chiếc váy  xé rách, trong lòng chỉ  lao đến cứu lấy nó.
 
 Kim Đồng  tưởng cô  định  tay với , liền hét lên thất thanh: “Cô còn  đánh  nữa hả?!”
 
Không đợi ai phản ứng, cô  vung mạnh chiếc túi LV  vai điên cuồng quật lên  Dương Đình Đình. Chiếc túi va mạnh  đầu  lưng cô , mỗi cú đập đều  nặng tay.  Dương Đình Đình vốn là  hiền lành, gặp tình huống  cũng chỉ  chịu trận mà  hề phản kháng.
 
Bà Dương thấy  vội lao lên bảo vệ con gái, nhưng ngay lập tức  Dương Diệu Tổ chặn : “Mẹ, đừng đụng  Đồng Đồng!”
 
Dương Đình Đình  đánh đến choáng váng  bệt xuống đất, ánh mắt tuyệt vọng  chằm chằm  chiếc váy   hủy hoại, giọng nghẹn ngào: “Cô  thích thì  thể trả  cho , tại   xé nó?”
 
Kim Đồng thản nhiên nhún vai, giọng điệu dửng dưng như thể chẳng liên quan gì đến : “Chẳng  là quà tặng cho  ?    gì thì .”
 
Rồi cô  bỗng như sực tỉnh, tròn mắt  Dương Đình Đình: “Khoan ? Cái váy  là của cô hả?”