Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
5,
Chiều hôm đó, giờ học, nán để dọn dẹp lớp.
Lâm Khải ở bàn.
" mấy bảo vệ ."
kiềm mà lên tiếng, dù bản chẳng chắc câu trả lời.
Lâm Khải ngẩng đầu, ánh mắt lãnh đạm thẳng .
"Họ gì quan trọng."
nhíu mày, bước đến gần .
"Thế tại ? Cậu cần quan tâm đến ."
Anh im lặng một lúc, đó đáp .
"Cậu nghĩ nhớ tên , đúng ? ngay từ đầu giới thiệu, nhớ ."
sững .
Lâm Khải dậy, thẳng .
"Cố An, đôi khi những gì thấy chỉ là một phần nhỏ. ai khó , thế thôi."
Câu của khiến yên, tim đập loạn nhịp.
Lâm Khải, rốt cuộc con thật của là gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ban-cung-ban-la-soai-ca-lanh-lung/c3.html.]
6,
Những lời của Lâm Khải cứ văng vẳng trong đầu suốt cả buổi tối.
tự nhủ rằng nên nghĩ quá nhiều, nhưng tài nào dứt .
Ngày hôm , khi lớp, phát hiện bàn một tờ giấy nhỏ gấp gọn.
mở , dòng chữ ngay ngắn hiện lên:
"Đừng quên mang ô, trời sắp mưa."
Không tên gửi, nhưng lập tức nghĩ đến Lâm Khải.
Cảm ơn vì đã đọc truyện, nếu truyện không hay mong cậu góp ý nhẹ nhàng. Tớ là newbie ạ^^
Chẳng ai khác ngoài thường xuyên quên mang ô.
Lúc tan học, trời thực sự đổ mưa như dự báo.
ngần ngại ở hành lang, màn mưa trắng xóa.
"Đứng đó gì?"
Một giọng vang lên, và thấy Lâm Khải lưng, cầm chiếc ô đen tay.
Anh thêm, chỉ bước lên , mở ô đầu :
"Cậu định đây đến tối đấy chứ?"
bối rối theo , bước chiếc ô đủ che cho cả hai.
Lâm Khải chẳng gì suốt quãng đường, chỉ thỉnh thoảng liếc .