Chương 5
 
Cô  vẫn gân cổ cãi:
 
“Cái gì mà bịa đặt!   hề bịa đặt! Tất cả những gì   đều là sự thật!”
 
“Tô Tử Kỳ! Cô dám    lừa  ? Rõ ràng   vẫn còn tuyển, thế mà cô  hết chỗ . Nếu   tâm cơ thì là gì?!”
 
Lúc , điện thoại vẫn  ngắt.
 
Đầu dây bên  vang lên tiếng thở dài của chị Trương:
 
“Tử Kỳ, bên em cứ giải quyết  thỏa  . Chuyện tăng lương, mai chúng  bàn tiếp.”
 
 khẽ “” một tiếng.
 
Cúp máy xong,  cũng ngẩng đầu, ánh mắt  kém cạnh, trừng thẳng  Vãn Vãn.
 
“, cô   sai,  quả thật   dối.   với sếp rằng cô  tìm  chỗ khác , nên mới giúp cô từ chối vị trí .”
 
Vừa dứt lời, Trần Vãn Vãn lập tức phá lên  đắc thắng.
 
Cô  chỉ tay  ,  sang hô với  :
 
“Thấy ! Cô  cuối cùng cũng thừa nhận !    mà,    sự thật! Cô  chính là kẻ tâm cơ,  tin tưởng cô  như thế, kết quả  đ.â.m  lưng một nhát!”
 
Các bạn trong lớp  , gương mặt lộ rõ vẻ bối rối.
 
Tiếng xì xào bàn tán vang lên, truyền thẳng  tai , nhưng  vẫn giữ vẻ điềm tĩnh.
 
Một lúc ,  bước tới,  sát  mặt Trần Vãn Vãn, bật  khinh miệt:
 
“Cô  cô tin tưởng ? Nực  thật.”
 
“Người đ.â.m  lưng  khác vốn là cô mới đúng. Cô   gì, trong lòng cô rõ nhất! Chính vì cô bày mấy trò bẩn thỉu , nên  mới   giới thiệu cô cho bạn của sếp !”
 
Nghe ,   trong lớp đều  sang   đầy hiếu kỳ.
 
Đồng tử của Trần Vãn Vãn thoáng co rút, trong đáy mắt lóe lên một tia sợ hãi.
 
Thế nhưng chỉ vài giây , cô   nở nụ :
 
“  gì cơ?  chẳng  gì cả!”
 
“Đừng  tìm cách đổ hết sang  để trốn tránh trách nhiệm!”
 
“Hơn nữa,    nhận ,  chẳng  vấn đề gì hết!”
 
Nói xong, cô  giơ điện thoại lắc lư  mặt :
 
“Thấy ? Hôm nay   liên hệ với ông chủ công ty  .”
 
“Ông   xác nhận cho   thực tập. Cô đừng hòng bịa đặt chuyện !”
 
 nhớ  đoạn chat mà chị Trương gửi cho .
 
Sau khi bịa đặt vu khống , Trần Vãn Vãn còn thử thăm dò chị , tỏ ý  tới công ty  thực tập.
 
 chị Trương  dứt khoát từ chối, khẳng định tuyển thực tập sinh   đúng quy trình.
 
Có vẻ  khi  thể  thế vị trí của  ở công ty lớn, cuối cùng Trần Vãn Vãn đành lùi một bước,  l.i.ế.m công ty bạn của chị Trương.
 
Nghĩ tới đây,  cảm thấy khó hiểu.
 
Nếu  quyết định  thực tập ở đó , tại  cô  vẫn  cố tình tìm  gây sự?
 
Sự nghi hoặc quẩn quanh trong đầu, nhưng chẳng ai  thể giải thích.
 
Thấy  im lặng  đó, Trần Vãn Vãn càng thêm đắc ý.
 
 lúc , điện thoại WeChat của cô  reo lên.
 
Vãn Vãn liếc ,  rạng rỡ  vội vàng bắt máy:
 
“Alo, sếp …”
 
Lời còn  dứt, đầu dây bên  truyền đến một giọng nam trầm thấp, lạnh lùng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ban-cung-phong-la-nguoi-phan-dien/chuong-5.html.]
 
“Xin , công ty chúng   xứng với cô. Cô vẫn nên đừng đến nữa thì hơn.”
 
Trần Vãn Vãn  sững .
 
Cô còn  kịp phản ứng với cú sốc  đó thì cuộc gọi   cúp.
 
Cô run tay gõ tin nhắn, nhưng chỉ một giây ,  màn hình hiện ngay dấu chấm than, cô    chặn.
 
Bất ngờ ngẩng lên, cô trợn mắt  thẳng :
 
“Tô Tử Kỳ, chắc chắn là cô giở trò! Cô   gì với lãnh đạo của cô? Sao các cô  bẩn như , cùng  bắt nạt !”
 
Nói xong, cô lao tới, hai tay vươn   túm lấy tóc .
 
 né sang một bên  đưa tay tát thẳng  mặt cô.
 
Cú tát khiến cô choáng váng.
 
Mấy bạn trong lớp reo lên, ai cũng  ngờ   động thủ.
 
“Cô… cô dám đánh !”
 
Trần Vãn Vãn hét to, còn  đáp  thẳng: “ dám đấy!  sẽ đánh tiếp nếu cô  nhu cầu thêm nữa!”
 
Nói xong,  cúi ,  chằm chằm cô với ánh mắt sắc bén:
 
“Trần Vãn Vãn, giờ đến lượt  hỏi cô. Ba năm đại học,   thù oán gì với cô ?”
 
“Tại  cô  đăng bài bôi nhọ ,  còn đ.â.m  lưng ?”
 
“Tại ? Nói cho   !”
 
Nghe đến chữ “bài đăng”, sắc mặt cô  đổi,   hoảng loạn.
 
Lời  trở nên lộn xộn: “Cái… cái bài đăng gì?    cô  gì !”
 
Mấy  bạn  cạnh vội nâng cô dậy, bênh vực:
 
“Tử Kỳ,  gì bình tĩnh ,   đánh ?”
 
“ ,  quá đáng lắm !”
 
 bật  khinh bỉ, dí điện thoại  mặt họ:
 
“ đánh cô  vì cô  đáng như !”
 
“Các   xem cô   gì ! Cô   bịa chuyện gì  lưng !”
 
“  bụng giới thiệu chỗ thực tập cho cô, kết quả là gì? Bị  là trộm đồ, đầu độc thức ăn, còn tính cướp cả chỗ thực tập của , giờ cô  còn giả vờ kêu oan!”
 
Giọng  càng lúc càng cao, âm vang dội khắp cả giảng đường.
 
Những    còn bênh vực cô  đều ngẩn .
 
Ánh mắt   đồng loạt đổ về phía Trần Vãn Vãn,  xem cô  phản ứng thế nào.
 
  khi   vạch trần, Trần Vãn Vãn   nổi một lời giải thích.
 
 suy nghĩ một chút,  dứt khoát gửi thẳng bài đăng   nhóm lớp lớp:
 
“Bài    đăng trong nhóm,   tự xem .”
 
“  hề bịa đặt bất cứ câu nào!”
 
Lời  dứt,  ít  cúi đầu mở điện thoại.
 
Tiếng bàn tán bắt đầu vang lên:
 
“Trời ạ,   thế ,    lòng giới thiệu việc thực tập mà còn lên mạng bêu  họ.”
 
“Cái  rõ ràng là cố tình dẫn dắt dân mạng chửi rủa .”
 
“Má ơi! Hình như  từng lướt qua bài , lúc đó còn bình luận bảo chủ thớt hành xử kỳ lạ nữa cơ!”
 
Âm thanh xôn xao nổi khắp bốn phía.