BẠN GÁI SẾP BẮT TÔI SỦA TIẾNG CHÓA - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-10-27 07:05:33
Lượt xem: 747
Văn án
Cô bạn gái của sếp luôn xem như cái gai trong mắt — kẻ địch tiềm năng cần loại bỏ.
Trong buổi tiệc công ty, cô bước đến mặt , giọng cố ý vang lên đủ cho cả hội trường :
“Nghe cô cách lấy lòng sếp hả? Vậy thế , cô sủa một tiếng chó, cho một nghìn!”
Cả khán phòng lập tức chìm trong im lặng.
Ánh mắt đổ dồn về phía — nửa tò mò, nửa chờ đợi.
chỉ mỉm , nâng ly rượu lên, giọng nhẹ mà rõ ràng từng chữ:
“Chúc sếp nhân vượng, khí vượng, thể vượng, tài vượng, phúc vượng, vận đạo cũng vượng.”
Nói xong, khẽ nghiêng đầu, nhạt:
“Tổng cộng sáu tiếng vượng... cô quét mã trả tiền mặt đây?”
Tiếng bật lên rào rào.
Sếp nhếch môi.
Còn cô — mặt trắng bệch như tờ giấy.
[Tiếng “sủa” là wāng wāng, gần giống chữ vượng – wàng]
…
Chương 1
“Không hổ là quán quân doanh , miệng lưỡi thật dẻo đấy.”
Diệp Vi Vi nở nụ nửa miệng , giọng kéo dài, lười nhác và đầy châm chọc:
“Bảo Trí Viễn cứ khen cô ký hợp đồng giỏi, quả nhiên cách lấy lòng đàn ông.”
“Không giống , vụng về miệng lưỡi, mà nghĩ câu chúc rượu đặc biệt như thế.”
Bầu khí rơi tĩnh lặng.
Ai cũng ẩn ý mỉa mai trong lời cô .
Chỉ Trần Trí Viễn là chẳng nhận điều gì, còn cưng chiều khẽ gõ nhẹ lên mũi cô :
“Em , cần hiểu những chuyện vòng vo . Ngoan ngoãn ở bên , để bảo vệ là .”
“ mà…”
Diệp Vi Vi cúi mắt xuống, giọng nghẹn ngào như sắp :
“Trên mạng , đàn ông quyền thường dễ cô nhân viên nữ bên cạnh quyến rũ nhất. Trí Viễn, đề bạt Giám đốc Thư nhanh thế, em… em thật sự chút cảm giác an nào cả…”
Nói , cô còn thật sự vắt hai giọt nước mắt, ấm ức liếc một cái.
“Hơn nữa… cô còn tôn trọng em. Em chỉ thích ch.ó con, vài tiếng ch.ó sủa cho vui, mà cô dùng sáu tiếng ‘vượng’ để qua loa đối phó, chẳng coi em gì cả…”
Nghe đến đây, thật sự bật .
Cô sỉ nhục mặt , bắt sủa như chó, cuối cùng biến thành của ?
hiểu rõ, đối phó với kiểu như , tuyệt đối thể theo hướng giải thích của cô , chỉ tổ phí lời.
đặt ly rượu xuống, thẳng Trần Trí Viễn:
“Sếp , bạn gái vòng vo mãi từ chuyện nghi ngờ năng lực việc của đến chuyện cá nhân, chẳng lẽ là… kiếm cái cớ để quỵt sáu ngàn tệ ?”
“Phụt…” Một đồng nghiệp ở góc phòng suýt phun cả rượu ngoài.
Mặt Diệp Vi Vi lập tức đỏ bừng, như con mèo giẫm đuôi:
“Trí Viễn, xem! Cô cố tình nhắm em đấy! Chỉ vì em đang là bạn gái , cô cam lòng nên chọc tức em khắp nơi!”
Trần Trí Viễn luống cuống ôm lấy cô dỗ dành, chau mày :
“Thư Dĩnh! Vi Vi còn trẻ, năng thẳng thắn, ác ý gì. Cô là cũ của công ty , chẳng lẽ thể chuyện nhẹ nhàng hơn, nhất định cô mất mặt ?”
Anh mất kiên nhẫn rút điện thoại :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ban-gai-sep-bat-toi-sua-tieng-choa/chuong-1.html.]
“Chẳng chỉ sáu ngàn tệ thôi ? trả cho cô là !”
Nói xong, thao tác chuyển tiền nhanh.
Diệp Vi Vi ngăn cũng kịp, mặt thoáng qua chút tiếc nuối và bực bội.
Điện thoại rung lên đúng lúc, màn hình sáng:
【Tài khoản nhận: 6000 tệ】
Sáu ngàn tệ, mua lấy một câu dỗ cô cũng đáng.
nâng ly, khẽ cong môi, nở nụ đúng chuẩn mực nghề nghiệp:
“Cô Diệp yên tâm, nay luôn công tư phân minh, chỉ vì tiền. Dù thì... quan hệ mập mờ giữa cấp và cấp chỉ chậm tốc độ kiếm tiền của thôi.”
Lời dứt, mấy đồng nghiệp xung quanh nín nổi, bật rộ lên.
Diệp Vi Vi cứng trong vòng tay Trần Trí Viễn, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, ánh mắt như thể xé nát tại chỗ.
…
Diệp Vi Vi xem là tình địch, chuyện ngày một ngày hai.
Trước , cô chỉ là một hotgirl mạng nhỏ, lượng theo dõi ít ỏi.
Từ khi quen Trần Trí Viễn, cô liền tự phong là bà chủ công ty.
Trong công ty, bất cứ cô nhân viên nào chỉ cần với Trí Viễn vài câu, đều sẽ nhận ánh “tử vong” lạnh lẽo mà ai dám chống .
Còn chính là đối tượng một trong danh sách nghi ngờ của cô .
Vì là giám đốc kinh doanh, trực tiếp báo cáo cho Trí Viễn.
Cũng vì là cùng khởi nghiệp từ những ngày đầu, cùng trải qua khó khăn, gây dựng công ty nên chuyện gì cũng tin .
Thế nhưng trong mắt Diệp Vi Vi, chính mối quan hệ từng cùng chiến tuyến là cái gai đ.â.m sâu nhất.
Vì thế, hôm nay cô mới dám mặt tất cả , ép sủa như chó, dùng cách thô bạo nhất để tuyên bố quyền chiếm hữu rằng cô là nữ nhân duy nhất của Trần Trí Viễn.
vốn nghĩ màn kịch tối nay đến đây là kết thúc.
Không ngờ khi tiệc tàn, chỉ một câu của Trần Trí Viễn khiến kéo trở tâm bão.
“Thư Dĩnh, Trương tổng nhắn, phương án hợp tác vài điểm cần chỉnh gấp.”
Anh giơ điện thoại, tiếp:
“Lên xe , tiện đường chở cô về, bàn.”
Lời còn dứt, bên cạnh , Diệp Vi Vi lập tức đỏ cả mắt.
Cô nắm c.h.ặ.t t.a.y áo Trí Viễn, giọng run run:
“Trí Viễn… , còn nhà cô ở nữa ? Hai rốt cuộc… quan hệ gì?”
“Em nghĩ thế!” – Trần Trí Viễn vội vã dịu giọng, luống cuống dỗ dành:
“Lần bàn công việc xong, tài xế tiện đường chở cô , mới thôi. Vi Vi, đây là công việc mà!”
Diệp Vi Vi c.ắ.n môi, vẻ đáng thương, cố gắng tỏ hiểu chuyện, gượng gạo gật đầu, như thể đang nhẫn nhịn chịu đựng điều gì lớn lao lắm.
Còn , chỉ thấy hai bên thái dương giật giật, chẳng buồn chen trò hề :
“Trần tổng, tự bắt xe . Việc đó để mai bàn ở công ty cũng muộn.”
“Không , bên giục , tối nay chỉnh xong.”
đành bất lực theo họ bãi xe.
Vừa tới nơi, vở kịch thứ hai bắt đầu.
Diệp Vi Vi nhanh như chớp chiếm lấy ghế phụ, xuống như chiếm lĩnh ngai vàng, ánh mắt đắc thắng qua cửa kính, giọng ngọt ngào nhưng đầy châm chọc:
“Giám đốc Thư, thật ngại quá nhé, chỗ là ghế phụ chuyên dụng của bạn gái, thể nhường cho cô .”