BẠN GÁI SẾP BẮT TÔI SỦA TIẾNG CHÓA - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-10-27 07:05:34
Lượt xem: 3,774

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KhLOjpTda

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 2

 

“Có vài phụ nữ mà, cứ thích tranh ghế phụ của khác, nghĩ đó là chứng minh điều gì .”

 

cố ý dừng , thở dài, giọng pha ý mỉa mai:

 

“Thật cần gì thế? Chỗ thuộc về mà cứ chen , danh chính ngôn thuận, mất mặt.”

 

bộ dạng cố vẻ vô tội đáng yêu của cô , cơn bực bội dâng lên.

 

Xem , bài học ở bàn tiệc, cô vẫn rút gì.

 

mở cửa ghế , giọng bình thản:

 

“Cô Diệp nghĩ nhiều , thật ghét ghế phụ.”

 

Trong khi cô còn ngạc nhiên, xuống ngay phía ghế lái, thong thả thêm:

 

“Có lẽ cô Diệp tìm hiểu kỹ, ở các vụ t.a.i n.ạ.n giao thông, ghế phụ là vị trí tỉ lệ tử vong cao nhất. Vì trong tình huống nguy cấp, tài xế sẽ phản xạ đ.á.n.h lái sang trái để bảo vệ bản .”

 

ngẩng đầu lên, gương chiếu hậu, khéo bắt gặp khuôn mặt Diệp Vi Vi đang cứng đờ.

 

mỉm nhàn nhạt:

 

“Cho nên thích nhất là chỗ ngay ghế lái, an nhất. Dù xảy chuyện thật, tỉ lệ sống sót cũng cao nhất. Không như ghế phụ … c.h.ế.t nhanh nhất đấy.”

 

Mặt Diệp Vi Vi lập tức tái nhợt, vội vàng đưa tay kéo dây an , động tác lúng túng đến nực .

 

“Thư Dĩnh!” – Trần Trí Viễn chau mày, khởi động xe, giọng pha chút trách cứ:

 

“Cô linh tinh gì ! Vi Vi gan nhỏ, đừng dọa cô !”

 

Anh cúi đầu dỗ dành con thỏ nhỏ hoảng sợ của .

 

dựa lưng ghế, nhắm mắt nghỉ, đến chán chường mới lạnh nhạt mở miệng:

 

“Trần tổng, bàn việc ? Hai mà còn tình tứ thế , chắc đến nhà mất . Đến lúc đó dùng điện thoại liên hệ, e là cô Diệp đây sẽ nghĩ chúng chuyện khuất tất.”

 

Một câu như gáo nước lạnh dội thẳng khí ngọt ngấy trong xe, khiến cả hai lập tức im bặt.

 

Vài giây , Diệp Vi Vi khẽ đầu, cố nặn một nụ giả tạo:

 

“Giám đốc Thư, cô đừng giận nhé. Có lẽ… là nhạy cảm quá, hiểu lầm cô .”

 

lấy điện thoại , giọng ngọt ngào mà cứng rắn:

 

“Để khỏi hiểu lầm nữa, là chúng thêm WeChat . Sau nếu cô việc gấp cần tìm Trí Viễn ngoài giờ , cứ nhắn cho , giúp cô chuyển lời, ?”

 

suýt bật , đúng là logic thần kỳ!

 

công việc gấp, mà thông qua cô hotgirl rảnh rỗi chẳng gì về nghiệp vụ để chuyển lời?

 

Trần Trí Viễn, hy vọng một câu hợp lý.

 

tán thưởng vỗ tay cô , gật đầu :

 

“Cách đấy. Vi Vi cũng hiểu thêm công việc của , cũng thể thêm chút cảm giác an . Thư Dĩnh, cô thêm , mong bạn gái và nhân viên cốt cán thể hòa thuận với .”

 

Khoảnh khắc đó, tim lạnh nửa phần.

 

Chỉ vì để dỗ bạn gái, thể xem nhẹ công việc đến thế ?

 

Dưới ánh mắt , cố kìm sự khó chịu, quét mã thêm bạn.

 

Kết bạn thành công màn hình hiện cái tên:

 

【Vi Vi yêu Viễn】

 

Hình đại diện là ảnh hai hôn .

 

còn kịp hết buồn nôn, điện thoại rung lên.

 

Tin nhắn đầu tiên từ cô :

 

【Giám đốc Thư, nếu chuyện gì trong công việc cần tìm Trí Viễn, nhớ báo cho đầu tiên nhé~ [đáng yêu]】

 

Tối hôm đó, sửa bản kế hoạch hợp tác với Trương tổng đến tận khuya.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ban-gai-sep-bat-toi-sua-tieng-choa/chuong-2.html.]

 

sáng sớm sáu giờ, điện thoại rung điên cuồng.

 

Mở màn hình thì cả một loạt tin nhắn đỏ chót, đều đến từ tài khoản 【Vi Vi yêu Viễn】.

 

【Giám đốc Thư, cô dậy ?】

 

【Nghe hôm nay Trí Viễn gặp Trương tổng, cô cũng cùng ?】

 

【Trương tổng là đàn ông phụ nữ thế? Bao nhiêu tuổi?】

 

【Cô cứ với Trí Viễn trong sạch, nếu thấy ai đang quyến rũ thì nhất định cho nha! coi cô như chị em thiết đấy~】

 

【Còn nữa, nhớ nhắc Trí Viễn mỗi ngày “Anh yêu em” ít nhất hai mươi ! Không đạt chỉ tiêu, sẽ buồn đó~】

 

Đọc đến , đầu ong lên đến đó.

 

Khi ném điện thoại qua một bên, thế giới lập tức yên tĩnh .

 

Tưởng rằng trả lời là đủ tỏ rõ thái độ.

 

Không ngờ mười phút , điện thoại réo ngừng, chuỗi cuộc gọi đòi mạng liên tiếp.

 

Trên màn hình hiện rõ tên gọi: “Vi Vi yêu Viễn.”

 

hít sâu một , cuối cùng vẫn bắt máy, cố gắng giữ giọng bình tĩnh:

 

“Cô Diệp, bây giờ là sáu giờ mười phút sáng, chuyện gì khẩn cấp đến mức ?”

 

“Cô cuối cùng cũng máy !” – Giọng bên còn giận hơn cả :

 

“Tại trả lời tin nhắn ? Cô đang chuyện mờ ám hả?”

 

đang ngủ.” – bóp trán, từng chữ như rít qua kẽ răng.

 

“Ngủ á?” – Cô hét lên như chuyện động trời:

 

“Cô ngủ nổi mà ngủ ! Trí Viễn sắp gặp khách , lo lắm, cô giúp trông !”

 

“Cô Diệp…” – giọng lạnh hẳn:

 

“Cô là trưởng thành. Bạn trai của cô, xin cô tự liên lạc. nghĩa vụ, cũng chẳng thời gian ‘tai mắt’ cho cô.”

 

Dứt lời, dứt khoát cúp máy.

 

Thế giới yên tĩnh, nhưng cơn buồn ngủ biến mất.

 

đành dậy tắm rửa, rà soát bộ tài liệu cho buổi đàm phán hôm nay.

 

Đến chín giờ sáng, cùng Trần Trí Viễn đến công ty của Trương tổng.

 

Vừa bước phòng họp, điện thoại rung lên.

 

Tin nhắn của 【Vi Vi yêu Viễn】:

 

【Giám đốc Thư, thấy Trương tổng ? Chụp ảnh cho xem ~】

 

liếc qua, bỏ qua.

 

chẳng bao lâu, tin nhắn nối tiếp tin nhắn ập đến:

 

【Cô trả lời, là còn giận chuyện tối qua hả?】

 

vui vì nghi ngờ cô, nhưng chỉ là quá yêu Trí Viễn thôi mà.】

 

【Nếu cô gì khuất tất, thì nên giúp chứ.】

 

【Cô nghĩ xem, nếu và Trí Viễn cãi ảnh hưởng đến công việc, thiệt hại là lợi ích công ty đó, cô chịu trách nhiệm nổi ?!】

 

chỉ khổ.

 

Cái logic , đúng là bệnh lý cấp độ cao.

 

cố nén bực, gõ nhanh năm chữ:

 

“Đang họp, đừng phiền.”

 

 

Loading...