BẠN GÁI SẾP BẮT TÔI SỦA TIẾNG CHÓA - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-10-27 07:05:35
Lượt xem: 3,201

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1gARX6rSHn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 3

 

Sau đó tắt chuông, ném điện thoại xuống đáy túi công văn.

 

Trương tổng là lão luyện trong ngành, nổi tiếng với phong cách việc nghiêm túc và hiệu quả.

 

Hợp tác nhiều năm, nắm rõ tính cách ông .

 

Bên ngoài, Trương tổng là năng khiêm nhường; còn lưng, ông cực kỳ coi trọng sự chuyên nghiệp và chữ tín.

cũng ít tạo quan hệ với vợ và con gái ông , từ khăn lụa phiên bản giới hạn đến vé hòa nhạc lễ nghĩa đủ đầy, công việc tự nhiên suôn sẻ.

 

Bởi , cuộc đàm phán hôm nay dù vài đấu khẩu, nhưng chung thuận lợi.

 

Quả nhiên, khi thảo luận sâu mấy điểm mấu chốt, Trương tổng mỉm đề nghị:

 

“Nghỉ giữa giờ chút , để đội xác nhận cuối.”

 

Đó chính là dấu hiệu sắp ký hợp đồng.

 

thả lỏng đôi chút, cầm túi về phía nhà vệ sinh.

 

Vừa khóa cửa buồng, lấy điện thoại xem thử tin nhắn công việc nào mới .

 

Màn hình sáng lên 99+ tin nhắn, 47 cuộc gọi nhỡ, như b.o.m nổ tung .

 

Tất cả đều đến từ 【Vi Vi yêu Viễn】.

 

Da đầu tê dại.

 

Còn kịp xem, một cuộc gọi video đột ngột bật lên.

 

Là Diệp Vi Vi.

 

theo phản xạ bấm từ chối.

 

Chưa đầy một giây , video hiện lên nữa, liên tục bật như kẻ điên.

 

hít sâu, cuối cùng vẫn bấm “chấp nhận”.

 

Màn hình hiện khuôn mặt trang điểm kỹ lưỡng của cô nhưng lúc vặn vẹo vì giận dữ.

 

“Thư Dĩnh! Cô dám cúp video của ! Cô tật giật đúng ?!”

 

gào lên, mắt đảo loạn như radar, rà soát từ đến bức tường phía .

 

Khi thấy những viên gạch trắng đồng nhất của nhà vệ sinh, con ngươi cô co rút mạnh:

 

“Cô… các đang ở trong nhà vệ sinh ?!”

 

Giọng cô bỗng vút cao, mang theo sự điên cuồng của một kẻ bắt gian thành:

 

“Đồ tiện nhân! Cô hổ ! Cô dám quyến rũ Trí Viễn, còn ở trong nhà vệ sinh cái loại chuyện đó…”

 

“Cô điên ?” – hiểu nổi lối suy nghĩ :

 

“Chúng đang bàn hợp đồng với Trương tổng, chỉ vệ sinh, Trần Trí Viễn vẫn còn trong phòng họp!”

 

Diệp Vi Vi chẳng lọt một chữ, vẫn hét:

 

tin! Cô camera ! tận mắt!”

 

…Quá nực .

 

chịu nổi nữa ngắt kết nối, chặn .

 

Nhìn gương, khuôn mặt đầy mỏi mệt.

 

hất nước lạnh lên mặt, ép bình tĩnh , điều chỉnh nét mặt trở về phòng họp.

 

Nửa buổi đàm phán, bầu khí nhẹ nhàng hơn.

 

Trương tổng mỉm với Trần Trí Viễn:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ban-gai-sep-bat-toi-sua-tieng-choa/chuong-3.html.]

 

“Trần tổng, thật, bên ngoài ít công ty giành dự án , điều kiện họ còn hơn các . ăn, trọng chứ trọng giá.”

 

“Mấy năm hợp tác, việc với công ty các luôn yên tâm nhất đặc biệt là giám đốc Thư đây, chuyên nghiệp, trách nhiệm, phản hồi nhanh, xử lý chuẩn. Người như thế, hiếm lắm.”

 

Đó là lời khen cao nhất trong giới thương trường.

 

Trần Trí Viễn cũng mỉm , vẻ mặt tràn đầy tự tin như nắm chắc phần thắng.

 

đúng lúc hai bên chuẩn ký kết, để bộ phận pháp lý tiến hành thủ tục thì “Cạch!”

 

Cửa phòng họp đẩy .

 

Thư ký của Trương tổng hấp tấp chạy :

 

“Trần tổng, bên ngoài cô Diệp tự xưng là ‘Giám đốc chiến lược thương hiệu’ của quý công ty, cũng tới họp, chúng ngăn …”

 

Lời còn dứt, Diệp Vi Vi lao như gió.

 

Hai mắt cô đỏ ngầu, mascara lem nhem, nước mắt chảy đầy mặt trông như hại tội nghiệp.

 

Lúc đó mới sực nhớ Trần Trí Viễn vì giúp cô xây dựng hình tượng “phụ nữ độc lập” mạng, từng sắp cho cô một chức danh treo: “Giám đốc chiến lược thương hiệu.”

 

Nghe thì hoành tráng, thực chẳng quyền hạn, cũng chẳng gì.

 

Và hôm nay, cô dám dùng chức danh để xông cuộc họp trị giá hàng chục triệu tệ.

 

“Vi Vi? Sao em ở đây?!”

 

Trần Trí Viễn kinh ngạc bật dậy.

 

Diệp Vi Vi trả lời ngay, mà quét ánh mắt đầy thù địch khắp phòng.

 

Từ Trương tổng ngoài năm mươi, đến bàn tài liệu dày đặc, đến màn hình vẫn đang chiếu bản kế hoạch.

 

Mọi dấu hiệu đều rõ đây là một cuộc họp thương mại nghiêm túc.

 

Sắc mặt điên cuồng gương mặt cô chợt biến mất, đó là vẻ uất ức, yếu ớt, như sắp đến nơi.

 

“Trí Viễn…” – cô c.ắ.n môi, giọng run run:

 

“Em… em chỉ lo cho thôi. Em nhắn cho Giám đốc Thư nhiều hỏi tình hình, ai ngờ cô những trả lời mà còn mắng em… cố ý dối rằng… rằng với cô đang ở trong nhà vệ sinh…”

 

Nói đến đây, Diệp Vi Vi giả vờ nghẹn lời, dùng tiếng nức nở cho phần còn .

 

“Em thật sự quá lo, chặn, em mới… mới kìm , đến công ty của Trương tổng xem … em cố ý quấy rầy, xin …”

 

Căn phòng chìm trong im lặng c.h.ế.t lặng.

 

Gương mặt vốn lịch sự của Trương tổng và nhóm cộng sự lập tức cứng đờ chuyển từ ngạc nhiên, sang ghê tởm và khinh bỉ.

 

Trần Trí Viễn thấy cô lóc t.h.ả.m thương, liền mềm lòng, giọng dịu , cuống quýt dỗ dành:

 

“Đừng nữa, thật sự là đang bàn công việc. Giám đốc Thư chỉ ngoài vệ sinh thôi, vẫn ở phòng họp suốt mà. Em đừng nghĩ linh tinh nữa…”

 

Anh ôm dỗ, , lập tức đổi giọng, chĩa mũi dùi sang :

 

“Thư Dĩnh! Cô ? Cô Vi Vi nhạy cảm, suy nghĩ linh tinh, cô chỉ cần trả lời cô một câu ? Cô gọi điện, cô một chút c.h.ế.t ai ? Phải chặn cô để chọc cho cô nổi điên ?”

 

, như thể đầu tiên quen .

 

“Trần tổng” – chậm rãi, giọng tin nổi:

 

“Chúng bàn một hợp đồng trị giá hàng chục triệu, mà bỏ mặc khách hàng giữa buổi, chỉ để dỗ bạn gái ?”

 

“Hợp đồng quan trọng, nhưng cảm xúc của Vi Vi quan trọng chắc?” – Anh gắt, vung tay đầy bực dọc:

 

“Cô chỉ vì quá yêu thôi! Cô là nhân viên kỳ cựu, đáng lẽ giúp trấn an cô , chứ chuyện rối tung lên như thế!”

 

Anh thật sự dám đổ hết cho .

 

gương mặt đầy oán trách của , từng lời vô lý đó, và cảm thấy chút tình nghĩa, niềm tin, lẫn kính trọng cuối cùng trong đều tan biến.

 

 

Loading...