Khi Lăng Dịch  , lúc đó trong lòng cô  mắng  mười nghìn lẻ tám  .
“Em  mệt ?” Sau khi  phòng, câu đầu tiên  hỏi cô  là như .
Cô trợn mắt  : “Đổi  thành   trói vầy,   mệt ?”
Hắn tiến tới cởi trói cho cô, nhưng cô  lắc đầu: "Tốt nhất là đừng cởi trói, lỡ  nổi điên cắn loạn thì , cứ để  tự sinh tự diệt ."
"Không cởi trói, thì     thể đưa em  ngoài ?" Hắn  cô buồn  .
Cuối cùng   quyết định để cô  ư?
Đây thực sự là một quyết định tuyệt vời.
Tuy nhiên, cô  vui  ba giây thì   : “ sẽ  cùng em.”
Cô tuột mood ngay lập tức.
Lăng Dịch cởi trói cho cô và : "  giao công việc của căn cứ cho  khác. Tình huống của em  đặc biệt,  thể em sẽ biến  thành con .  sẽ đưa em đến căn cứ nghiên cứu, nơi đó  lẽ sẽ  phương pháp giải quyết ."
Đôi mắt cún con của cô sáng lên.
Thề lúc  chỉ  biến thành con tinh tính đ.ấ.m n.g.ự.c thùm thụp.
Cô vẫn  thể trở  thành con  ư?
Tin tức     là zombie thì  thể cứu vãn  cơ mà,  còn  thể  cơ hội biến trở  thành  chứ?
,   câu  là Lăng Dịch.
Cô sẽ tin tưởng  một cách vô điều kiện.
“Nếu  trở  thành , nhất định sẽ cảm ơn tổ tiên tám đời nhà .”
Hắn tức giận vỗ đầu cô: “Rõ ràng là em đang cảm ơn  , nhưng    cảm thấy em giống như đang chửi thề thế?”
Cô mỉm  khúc khích: “Hê hê.”
Lăng Dịch tiếp tục : "Con đường đến cơ sở nghiên cứu còn dài, dọc đường  thể   nhiều nhân tố  thể khống chế , nhưng em yên tâm,  sẽ tận lực đưa em đến đó."
Ánh mắt  đầy quyết tâm,  hề  vẻ như đang lừa cô chút nào.
"Sao    với  như  ?"
Hắn  cô, khẽ mỉm : “Có lẽ vì lúc đầu  là   nhặt em về đây.”
"Lỡ chịu trách nhiệm  thì ráng chịu trách nhiệm đến cùng ."
Lăng Dịch và cô, một  và một zombie, mang theo gánh nặng tâm hồn rời khỏi căn cứ.
Trước khi rời , cô tạm biệt hai chiếc  biến thành zombie là Vương Bảo Bảo và bác sĩ Triệu.
Vương Bảo Bảo: "Hô hô, hô hô hô, hô hô hô hô..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ban-gai-zombie/chuong-7.html.]
Cô: "Hố, hố, hố hố."
Bác sĩ Triệu: "Hổ, hổ hổ, hổ..."
Sau khi tạm biệt,   chiếc xe  trang  vũ khí hạng nặng, Lăng Dịch hỏi cô: “Mọi  đang  gì ?”
"   là  khi  du lịch về sẽ mang đồ ăn ngon về cho bọn họ."
Lăng Dịch cúi đầu  .
“Chuẩn  xuất phát thôi, Tiểu Zombie.” Hắn khởi động xe.
Cô trợn trắng mắt.
"Tiểu Lắp Bắp,  Tiểu Zombie,   thể  một cái tên riêng ?" Cô bất mãn.
“Vậy tên thật của em là gì?”  hỏi.
Cô lấy vở tập vẽ ,  tên ,  cẩn thận  đưa cho .
Hắn  thoáng qua, trầm mặc.
Ba giây ,  nặng nề : “ nghĩ,  nhất vẫn nên gọi em là Tiểu Lắp Bắp.”
Cô tặc lưỡi trong lòng một tiếng.
 thấy    phát âm tên  như nào thì .
Sau khi biến thành zombie, cô   cơ hội  ngoài.
Nhìn thành phố hoang tàn bây giờ, trong lòng cô cảm thấy vô cùng thổn thức.
Trước đây, khi xem những bộ phim sinh tồn trong tận thế, còn cảm thấy nếu  lái một chiếc xe thể thao chạy  con đường vắng vẻ là một chuyện  ngầu cơ đấy.
  khi tận mắt chứng kiến, cô vẫn hy vọng thái bình thịnh thế.
Mặc dù con  sẽ gặp đủ loại rắc rối phiền não khi còn sống, nhưng ít nhất họ còn sống chứ   là xác c.h.ế.t  .
Lăng Dịch sợ cô buồn chán nên bảo cô  nhạc.
Cô chọn bài hát "Chiến Binh Cô Độc".
Hắn  cô với ánh mắt khó tả, "Em   bài hát yêu thích nào khác ?"
"Anh  cảm thấy bài hát  kiểu phấn chấn lòng  ? Nó phù hợp với tình cảnh  luôn ." Cô nắm c.h.ặ.t t.a.y một cách phấn khích, cơ thể bắt đầu lắc lư.
Hắn buồn  liếc mắt  cô: "Không cảm thấy."
Lăng Dịch  với cô rằng,  đường  bọn họ  thể sẽ gặp những khó khăn  lớn, như kiểu Đường Tăng  lấy kinh ý.
 cô  ngờ rằng, khó khăn nó đến nhanh như .
Bọn họ gặp  một đám zombie.