Cô mạnh mẽ bổ nhào về phía .
Cái cổ trắng ngần thon dài của Lăng Dịch ở ngay  mắt.
Những đường gân nổi lên như đang vẫy gọi cô, hét lớn: “Cắn   , cắn   ”
Bản năng zombie chiếm lấy tâm trí cô, cô gao một tiếng bay tới táp .
……
Cô  mắc kẹt.
Lăng Dịch dùng gậy trúc để chống  sự tấn công của cô, cô gặm gãy trúc và tiếp tục đưa mồm cắn  cổ .
"Zombie nhỏ, tỉnh  ."
Cô thậm chí  thể  , chỉ  thể tạo  những tiếng gầm đặc trưng của zombie.
"Tiểu Lắp ,  là Lăng Dịch!" Hắn hô lớn.
Cô dừng .
Cái tên Lăng Dịch giống như một cơn gió nhẹ thổi qua đỉnh đầu cô, khiến đầu óc hỗn loạn của cô trong giây lát trở nên rõ ràng.
Nhân lúc thanh tỉnh, cô   và chạy về phía bóng đêm.
Sau khi biến thành zombie, cô  thể  rõ  thứ ngay cả trong bóng tối.
Trước mặt cô là một cái hồ, cô   hai lời nhảy ùm xuống.
Ngày hôm , cô bàng hoàng mở mắt.
Cô cảm thấy đau nhức khắp , như thể  đánh  với ai đó một trận.
“Em tỉnh  ?” Một giọng  quen thuộc vang lên.
Cô nhảy dựng lên,  thấy một con cá sấu cách đó  xa (nó  tắt thở), sợ đến mức lùi .
"Vãi chưởng, đây là cái gì thế?"
Lăng Dịch  tới  mặt cô, cúi   cô: “Khôi phục lý trí  ,    ?”
Cô:"?"
“Đêm qua chỉ  gầm và gào lên thôi.” Hắn tiếp tục .
Cô dường như  chút ấn tượng.
Đêm qua hình như cô mất  lý trí.
"     thương,  ?" Cô lo lắng kiểm tra , sợ rằng lúc cô nổi điên  cắn .
“Nếu như  mà yếu, bây giờ hẳn là   em đồng hóa .” Lăng Dịch kéo  cái cổ áo   cô kéo , khuôn mặt tuấn tú  chút hồng hồng.
Cô thở phào nhẹ nhõm. May mắn cô  phá giới ăn thịt đồng loại.
Tuy nhiên, giây tiếp theo cô  vả mặt.
Bởi vì cô hỏi Lăng Dịch: “Sao   đánh cá sấu ? Da cá sấu dày như thế, cũng  ăn  ?”
Lăng Dịch đắn đo hồi lâu, cuối cùng cũng   sự thật cho cô: “Là em kéo con cá sấu  lên.”
Cô kinh hoàng  con cá sấu đang an giấc ngàn thu bên .
Ôi má ơi, con cá sấu bự chà bá lửa đấy  cô  g.i.ế.c á?
Cô nuốt khan, “Không ngờ giá trị vũ lực của   cao đến thế, tay  đánh cá sấu luôn.”
Lăng Dịch thu dọn đồ đạc chuẩn  lên đường.
 cô  động đậy.
Thấy cô  nhúc nhích,   chút nghi hoặc hỏi: "Sao ?"
Cô hít một  thật sâu và : “    theo .”
Hắn   lời nào, lặng lẽ  cô.
"Xem  ,  thể  sẽ  mất lý trí  lúc  nơi. Lần   g.i.ế.c con cá sấu, nhưng    thể là .     tổn thương . Dù ngay cả cá sấu  đều cắn , để  thành một con zombie thúi ."
Lăng Dịch bước về phía cô.
Hắn bước đến  mặt cô,  cúi xuống  thẳng  cô.
Trong mắt  phản chiếu sự hèn nhát và bất an của cô.
Hắn nhẹ nhàng mở đôi môi mỏng: "Tiểu Lắp , em   trở thành con  và trở thành  yêu của  ?"
Cô   đối mặt với một quyết định khó khăn.
"    khi nào  sẽ phát điên?"
Vừa dứt lời, Lăng Nhất liền đưa cho cô một con gà vàng bóp kêu ét ét.
Cô bối rối: “Sao   đưa cho  cái ?”
"Nếu như em cảm thấy  khống chế  chính , thì hãy bóp con gà ,  sẽ trói em ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ban-gai-zombie/chuong-9.html.]
 cám ơn  ha.
,  vẻ như đây là cách duy nhất.
Thu dọn đồ đạc xong lên xe, cô  chiếc cổ thon dài của Lăng Dịch, ho nhẹ một tiếng : “Hay là  mặc áo len cổ cao nhé?”
Hắn nhe răng trợn mắt : "Tiểu Lắp Bắp, đang là mùa hè, em định   nóng c.h.ế.t ?"
Này   đang nghĩ cho  .
Kế tiếp hành trình đều  suôn sẻ.
Lăng Dịch  với cô: “Em   tại  đoạn đường    zombie ?”
Cô hỏi: Tại ?"
"Bởi vì đoạn đường  thỉnh thoảng sẽ tiến hành dọn dẹp bằng hỏa lực."
Cô nuốt nước bọt.
Chẳng trách cô ngửi thấy mùi khét và thấy đất  mặt đất chuyển sang màu đen, chứng tỏ nơi đây   tàn phá vô  .
Đợi !
"Anh  cách một đoạn thời gian là bao lâu?" Cô kinh hãi hỏi.
“Chúng     kịp chạy đến một nửa sẽ trực tiếp hỏa táng .” Lăng Dịch  đồng hồ: “Còn  mười phút.”
"Abba aba!" Cô mồm miệng  bay xa.
Lăng Dịch đưa tay nắm lấy miệng cô: "Con gái con rứa    bậy."
Cô né tránh bàn tay , mắt đỏ hoe, “Trong mười phút nữa thì chúng    tên lửa cũng đến  kịp.”
"Em  tin  ?"
Cô hừ một tiếng.
Là cô  tin chiếc xe tồi tàn .
Cô  c.h.ế.t cũng  , dù  cô cũng  là zombie , nhưng   vô tội.
Nếu   bởi vì giúp cô, thì cũng    chịu mạo hiểm như .
Bây giờ, bọn họ đang ở trong tình thế tiến thoái lưỡng nan.
“Tiểu Lắp Bắp,  sẽ  để em xảy  chuyện gì .” Hắn nhấn ga, “ tự  chừng mực, nhất định sẽ đến kịp.”
Sau khi biến thành zombie, thính giác của cô  hơn cả chó. Cô mơ hồ  thấy âm thanh của thứ gì đó đang lao về phía .
Âm thanh đó...
Việc dùng hỏa lực diễn   thời hạn!
Cô thậm chí còn  kịp  với Lăng Dịch, những quả cầu lửa dày đặc đang lao về phía bọn họ như những thiên thạch chói lóa.
Giữa bầu trời đầy lửa, Lăng Dịch  xe  và dùng   bảo vệ cô  chút do dự.
Khi cô mở mắt   nữa, cô thấy bọn họ   mặt đất cháy xém.
Chiếc xe  cháy rụi đến mức  còn  gì.
 cô và Lăng Dịch vẫn còn nguyên vẹn, ngay cả quần áo cũng   rách.
Trong lúc tình thế cấp bách, cơ thể cô dường như  sinh  một sức mạnh  thể kiểm soát , giống như một rào chắn, chặn  hỏa lực áp đảo.
Lăng Dịch nhắm chặt mắt ,  nhúc nhích.
Cô  kiểm tra cơ thể , cũng   vết thương nào, nhưng...
Tim  dường như  ngừng đập.
Chẳng lẽ sức mạnh của cô   tim  ngừng đập?
Cô vội vàng nhớ  phương pháp hồi sức tim phổi mà Lăng Dịch  dạy  đó, hy vọng vẫn  muộn.
Khi hô hấp nhân tạo cho , cô  lưỡng lự.
Cô sợ  khống chế  bản chất zombie trong cơ thể, hô hấp nhân tạo sẽ biến thành vết cắn nhân tạo.
Thôi kệ , nếu trì hoãn lâu hơn nữa, mạng sống của  sẽ thực sự   luôn.
Khi môi cô gần với môi , cô cảm thấy một luồng nhiệt dâng trào trong tim, m.á.u trong cơ thể chảy cuồng loạn, bản năng khát m.á.u  bắt đầu khuấy động.
Cô  cố gắng hết sức để kìm nén bản năng zombie trong cơ thể và hô hấp nhân tạo cho  một cách gian nan.
Cuối cùng, mí mắt của Lăng Dịch run rẩy.
Sau đó,  từ từ mở mắt.
Cô vẫn đang cố gắng hô hấp nhân tạo cho .
"Tiểu Lắp , em đang dê xồm  ?"
 dê  cái búa !
Cô trợn mắt thối lui, lau môi, rầm rì : “Bây giờ   nhất nên tránh xa  ,  sợ  kiềm chế  mà cắn .”