Ban Ngày Bị Hủy Hôn, Buổi Tối Bị Chỉ Huy Vừa Đáng Yêu Vừa Hung Dữ Đòi Ôm - Chương 57: Lại Muốn Giống Như Ngày Cưới, Bỏ Đi Ngay Sao?

Cập nhật lúc: 2025-06-02 16:36:26
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi phi thuyền thực hiện xong bước nhảy gian, nó trạng thái bay định.

Vì lo lắng quá nhiều cho , Tô Vãn gửi ngay yêu cầu liên lạc hình chiếu cho mặt Cố Tước.

Yêu cầu gửi vài phút nhưng vẫn ai nhận!

Khi Tô Vãn bắt đầu lo lắng về , cuộc gọi cuối cùng cũng kết nối.

Trong hình chiếu, đôi mắt của Lâm Nhiễm Nguyệt đỏ hoe, trang điểm, trông vẻ khá tiều tụy.

Tô Vãn ngạc nhiên: “Mẹ, thế?”

“Tiểu Vãn, con còn nhớ con nhờ Chỉ huy giúp giới thiệu các chú trai trong quân khu ? Lời đó còn tính ?”

Mặc dù Lâm Nhiễm Nguyệt đang , nhưng đôi mắt đỏ hoe và biểu cảm đau buồn của bà thật đáng thương.

Vì quá đau lòng và buồn bã, nụ gượng gạo của bà khác khỏi xót xa.

Tô Vãn định lên tiếng thì thấy Cố đại nhân vốn đang nhắm mắt dưỡng thần bên cạnh nhẹ giọng : “Có thể.”

Lâm Nhiễm Nguyệt bên hình chiếu lập tức sững sờ, thậm chí quên cả nỗi buồn của !

Bà run rẩy môi, dùng ánh mắt trách móc con gái: “Tiểu Vãn, con… con đang ở cùng Chỉ huy ?”

“Phải.” Tô Vãn cũng cảm thấy cảnh tượng khá hổ, cô đầu Cố Tước, mặt nhăn , ánh mắt như chứa đựng lời cầu xin.

Dù chẳng gì, nhưng biểu cảm đáng yêu của cô, Cố Tước nuốt nhẹ, dậy đến bên cạnh cô, cúi xuống hôn lên trán cô, : “Hai con chuyện .”

Anh lưng, bước phòng ngủ bên trong.

Tô Vãn thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy trán nơi Cố Tước hôn dường như nóng lên.

Khi cô ngẩng đầu lên, thấy ở đầu bên hình chiếu đang cô với ánh mắt trách móc.

Lâm Nhiễm Nguyệt: “Tiểu Vãn, con gọi giờ chỉ để rải ‘cơm chó’ cho ?”

“Không, , .”

Tô Vãn vội kể chuyện Đỗ Vi Vi sắp thả , xong, cô nghiêm túc hỏi: “Lâm Nhiễm Nguyệt tiểu thư, định gì?”

“Ừ, chuyện Đỗ Vi Vi sắp tù, . Bố con đúng là hồ đồ, còn định đón cô về Khu vực ba, cho cô ở nhà hàng của nhà họ Tô ở đó. Mẹ cãi lớn với ông .”

Lâm Nhiễm Nguyệt nhẹ nhàng, nhưng đôi mắt bà đỏ hoe.

Dù thắng thua trong cuộc cãi vã , kết quả vẫn là thất bại.

Tô Vãn lo lắng : “Mẹ, con xin . Tháng tới con tham gia huấn luyện quân sự, thể về ở bên cạnh .”

Thực tế là lúc , Lâm Nhiễm Nguyệt cần ở bên cạnh.

Lâm Nhiễm Nguyệt nhẹ nhàng : “Con ngốc, . Mẹ buồn một chút, nhưng cuộc sống vẫn tiếp tục. Mẹ còn sống hơn một trăm năm nữa, việc gì buồn mãi vì tên khốn Tô Chấn , ông đáng!”

Có lẽ vì chuẩn tinh thần từ , nên dù buồn bã, Lâm Nhiễm Nguyệt vẫn rơi trạng thái tuyệt vọng như trời sập.

: “Tiểu Vãn, con cần lo cho . Mẹ định ngày mai khi ly hôn với bố con ở Khu vực ba xong sẽ du lịch. Chắc một hoặc hai tháng, đến lúc về thì con cũng kết thúc huấn luyện quân sự .”

“Vâng, , đến lúc đó con sẽ nấu cho một bữa thịnh soạn!”

“Được .”

Khi chuẩn kết thúc cuộc gọi, Lâm Nhiễm Nguyệt cẩn thận : “Tiểu Vãn, ừm… chuyện lúc nãy, Cố Chỉ huy coi là thật chứ?”

Nhắc đến chuyện bảo con gái giới thiệu các chú trai ngay mặt , Lâm Nhiễm Nguyệt cảm thấy hổ đến mức đào lỗ trốn!

Thật Tô Vãn cũng chắc ý của Cố Tước khi câu đó là gì.

Cô đành : “Mẹ đừng lo, lẽ Cố Chỉ huy .”

Hy vọng là rõ… nhỉ?

Sau khi kết thúc cuộc gọi, Tô Vãn thở phào nhẹ nhõm. Lúc khá muộn, cô nên trở về ký túc xá.

Cô nghĩ rằng Cố Tước đang ở trong phòng ngủ.

khi cô bước , căn phòng trống rỗng. Hệ thống Bạch Hổ ở bên cạnh chu đáo lên tiếng: “Phu nhân, chủ nhân đang tắm~”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ban-ngay-bi-huy-hon-buoi-toi-bi-chi-huy-vua-dang-yeu-vua-hung-du-doi-om/chuong-57-lai-muon-giong-nhu-ngay-cuoi-bo-di-ngay-sao.html.]

Tô Vãn giật khóe miệng. Một hệ thống mà chuyện bình thường thì cứ , việc gì kéo dài giọng như thế!

Tô Vãn: “Vậy nhờ ngươi lát nữa bảo về ký túc xá nhé.”

Bạch Hổ: “À, thật ? chủ nhân vẫn còn chuyện với phu nhân đấy. Hay là phu nhân đợi ngài tắm xong ?”

Tô Vãn do dự.

Lý trí mách bảo cô nên đợi, dù cả hai là vợ chồng nhưng một quân nhân ở ngoài tuân thủ mệnh lệnh, lý trí rằng cô nên về ký túc xá.

nếu cô cứ rời như , lỡ như Cố Tước chuyện liên quan đến Đỗ Vi Vi thì ?

Tô Vãn hỏi: “Chỉ huy sẽ tắm xong trong bao lâu?”

Bạch Hổ đáp: “Chủ nhân gội xong đầu , hiện đang rửa ngực, đó sẽ…”

Tô Vãn vội ngắt lời: “Dừng ! yêu cầu trực tiếp truyền hình! Thôi, sẽ ở ghế sofa đợi !”

Đôi mắt điện tử của Bạch Hổ nheo , đầy tiếc nuối.

Thực hình của chủ nhân .

Tô Vãn ghế sofa, cầm ly sữa, nhưng lẽ do đó tiêu hao sức lực trong trận đấu với Pandora, cô một lúc cảm thấy buồn ngủ.

Trong cơn mơ màng, cô ngả chiếc sofa mềm mại.

Bạch Hổ dùng cánh tay máy lấy chiếc chăn mềm nhẹ nhàng đắp lên cô.

Trong giấc mơ, cô như thấy chú chó Alaska mà cô từng nuôi Trái Đất cổ xưa đang nũng nịu bên , cô nắm lấy cái đuôi lông xù và ôm lòng.

Cô còn lẩm bẩm: “Chạy chứ, lông dài thế , ôm ấm áp lắm, để chị ôm!”

Cố Tước trong bộ áo choàng trắng, cái đuôi của đang vợ nhỏ ôm chặt lòng, ánh mắt càng thêm tối sầm.

May mà những việc, càng thì càng quen.

Anh bế cô vợ nhỏ ngủ say, bước về phía chiếc giường rộng rãi và mềm mại...

Phi thuyền vẫn bay định, chỉ còn năm tiếng nữa sẽ hạ cánh.

Khi Tô Vãn tỉnh dậy, cô thấy đàn ông trai đang ngủ bên cạnh, cả chút bối rối.

Cảnh dường như trở ngày cưới, khi A Tước lên cơn hưng cảm và cô thuốc đặc trị cho .

Cũng giống như đó, cô vô tình ngủ phi cơ và Cố Tước bế về phòng...

✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Sunscribe Mèo Kam Mập Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện cổ đại nhé~
✨ Sunscribe Một Rái Cá Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện hiện đại nha~
✨ Đối với truyện dài, Mèo Kam Mập cũng đang sắp xếp thời gian để ra mắt kênh Audio riêng nhè, mấy bồ ráng chờ nhé~

Sao ngủ như ?

Hơn nữa hề dấu hiệu sẽ tỉnh dậy!

Cuối cùng, Tô Vãn quyết định chiêu cũ!

Cô kéo chăn lên, định đưa chân bước qua đối phương để rời khỏi phòng, nhưng mới chỉ bước nửa chừng thì phát hiện chỉ huy đại nhân, vốn dĩ đang ngủ, đang yên lặng cô.

Đôi mắt đen sâu thẳm của chứa đầy những cảm xúc khó hiểu.

Tô Vãn ngượng ngùng : “A Tước, chào buổi sáng.”

“Lại giống như ngày cưới, bỏ luôn ?”

.”

“Vậy em đang gì thế?”

Lúc Tô Vãn mới nhận tư thế hiện tại của phần ngượng ngùng, cô lập tức hổ vô cùng, rụt chân , định lên tiếng thì đàn ông bên cạnh trở , đưa tay kéo cô lòng.

“Ngủ thêm một chút .”

Tô Vãn ngước mắt lên trần nhà trắng toát, buồn bã : “ thể từ chối ?”

Chỉ huy đại nhân gì, nhắm mắt , dường như chìm giấc ngủ.

tay thì ôm chặt.

Tô Vãn: ……

Loading...