Chưa kịp để  bất ngờ,    trừng mắt chất vấn: 
 
“Hôm qua em  cái gì ? Anh chẳng bảo em  thăm    ? Em   là… may mà  bảo Tiểu Trần   đấy!”
 
Lúc đó  vẫn  đóng cửa, Tiểu Trần tình cờ  ngang qua,  xong câu  liền trưng  vẻ mặt khó coi như táo bón  lập tức rời .
 
Tiểu Trần là trợ lý của Chu Diệu Minh, thường xuyên    sai  việc riêng mà   trả tiền  thêm.   nhiều  khuyên   đừng quá đáng, cuối cùng   cũng miễn cưỡng tăng chút lương cho Tiểu Trần.
 
 đóng cửa ,  lạnh: 
 
“  gọi điện  với   đấy chứ.  lúc đó  đang tận hưởng thế giới riêng với Lục Thanh Thanh nên chặn luôn  của   còn gì.”
 
Lục Thanh Thanh   liền tỏ vẻ  vui: 
 
“  hôm qua   phiền Diệu Minh và cô Dung là  đúng, nhưng giữa  và Diệu Minh   trong sáng. Cô Dung  thể vu khống  như .”
 
Chu Diệu Minh cũng sa sầm mặt: 
 
“Dung Mẫn, em đừng ăn  bừa bãi. Hôm qua    ,  chỉ  an ủi Thanh Thanh thôi, đừng  suy nghĩ bẩn thỉu như .”
 
“Từ an ủi mà thành đưa luôn cả cô  đến công ty hôm nay ?”
 
Chu Diệu Minh nghẹn lời,  : 
 
“Thanh Thanh   tìm việc  để bận rộn hơn nên  đưa cô  đến đây. Từ hôm nay, cô  sẽ   vị trí của em, còn em  phó cho cô .”
 
 sững sờ: 
 
“Hả?”
 
Anh  thản nhiên như chuyện đương nhiên: 
 
“Thanh Thanh cần tích lũy kinh nghiệm  việc… Em yên tâm, ngoài việc điều chỉnh chức vụ, các đãi ngộ khác của em vẫn giữ nguyên.”
 
Lục Thanh Thanh kiêu ngạo : 
 
“ cũng sẽ  ở  công ty của Diệu Minh quá lâu , cô Dung  cần lo lắng.”
 
 bật : 
 
“Vậy ai sẽ  việc đây?”
 
Phạm vi quyền hạn giữa tổng giám đốc và phó tổng giám đốc vẫn  sự khác biệt khá lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ban-trai-muon-cham-soc-nguoi-yeu-cu/2.html.]
 
Chu Diệu Minh tỏ  chột : 
 
“Thanh Thanh  giờ sống ở nước ngoài,  quen với môi trường  việc trong nước, em giúp cô  một tay .”
 
“Thôi ,” Lục Thanh Thanh giả vờ phóng khoáng, 
 
“Nghĩ  thì yêu cầu của  cũng  quá đáng,  sẽ tìm cách khác .”
 
“Đợi !” Chu Diệu Minh giữ tay Lục Thanh Thanh ,   sang : 
 
“Dung Mẫn, em hiểu chuyện chút , chuyện hôm qua  còn  trách em .”
 
“Thôi  , đừng diễn kịch nữa.”  mỉm  nhạt. 
 
“ nghỉ việc.”
 
03.
 
Tin  xin nghỉ việc nhanh chóng lan truyền khắp công ty, các thành viên trong đội ngũ của   lượt nhắn tin an ủi và hỏi    dẫn họ cùng rời  .
 
 khá ngạc nhiên, thì  Chu Diệu Minh    lòng nhân viên đến , nhưng nghĩ kỹ thì cũng hợp lý thôi.
 
Lúc khởi nghiệp thì còn , nhưng  khi công ty phát triển lớn mạnh, Chu Diệu Minh bắt đầu  tôn trọng nhân viên, phúc lợi thì thường xuyên  cắt xén, thứ mà nhân viên nhận  nhiều nhất chính là những lời hứa suông của  .
 
  nhiều  khuyên nhủ, nhưng    tỏ thái độ  vui, còn bắt đầu nhồi nhét cho  cái gọi là “tư duy của  lãnh đạo.”
 
     chuyện quá tuyệt tình, hơn nữa cũng  nghỉ ngơi một thời gian  khi tìm công việc mới, nên  từ chối ý  của họ. Những đồng nghiệp  đều  năng lực xuất sắc, dù  tự tìm việc ở nơi khác chắc chắn cũng sẽ tìm  công việc  hơn ở đây.
 
Vài ngày ,  bất ngờ nhận  cuộc gọi từ một công ty săn đầu . Đầu dây bên   rằng Tập đoàn Ôn thị sẵn sàng trả cho  mức lương gấp đôi hiện tại cùng với nhiều đãi ngộ hấp dẫn khác, mời  về  việc cho họ.
 
Còn  thêm rằng nếu   thể dẫn cả đội ngũ  cùng, mức lương  thể tiếp tục thương lượng.
 
Cúp máy xong,  vô cùng nghi hoặc. Ôn thị là tập đoàn thương mại khổng lồ trong nước, công ty của Chu Diệu Minh dù phát triển  cũng  thể nào so sánh .
 
Sao họ  để công ty săn đầu  đến chiêu mộ  và cả đội ngũ?
 
Ban đầu  còn tưởng là lừa đảo, nhưng tài liệu mà bên săn đầu  gửi qua cho thấy đúng là Ôn thị thật.
 
Dù nghĩ mãi cũng  nhớ nổi   mối liên hệ gì với Ôn thị, nhưng cơ hội hiếm  như ,  liền đáp  rằng sẵn sàng tham gia phỏng vấn.
Nhất Phiến Băng Tâm
 
 lúc , Chu Diệu Minh gọi  lên văn phòng của  .
 
Vừa bước ,  thấy   mặt mày u ám.