Bạo Quân Bại Dưới Tay Tiểu Hoàng Hậu - Chương 57
Cập nhật lúc: 2025-02-12 03:48:42
Lượt xem: 680
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Ôn Hạ đang mừng thầm vì chuyện tồi tệ xảy , nàng hề đều giấu nàng tất cả chuyện ở kinh thành, giấu cả những hành vi tàn ác của Kỳ Diên.
Ôn Hạ , ba vị ca ca của nàng quỳ ngoài Càn Chương cung một ngày .
Kỳ Diên tin tức của Ôn Hạ từ chỗ Bạch Khấu và Hương Sa, liền triệu ba con trai nhà họ Ôn về kinh.
Hắn nghi ngờ nhất chính là Ôn Tư Lập, cho dù Ôn Tư Lập đang ở Bắc Châu tra án, nhưng với tư cách là Tả tướng, tay cũng thể dễ dàng vươn tới kinh thành.
Ôn Tư Lập chuyện , nhất là Ôn Tư Hành - nhị ca của Ôn Hạ, như thể cắn ngược , bất chấp lễ nghĩa quân thần mà chất vấn Kỳ Diên tại bắt nạt , may mà Ôn Tư Lập ngăn , quỳ ngoài Càn Chương cung nhận .
Kỳ Diên tỉnh dậy từ sớm, trong mắt là một mảnh lạnh lùng bạc bẽo.
Càng tìm kiếm Ôn Hạ lâu, càng lo lắng cho sự an nguy của nàng.
Duỗi hai tay , mặc cho cung nữ hầu hạ y phục, đôi môi mỏng nhạt giọng hỏi: "Ba con trai nhà họ Ôn vẫn còn quỳ ?"
Hồ Thuận quỳ một đêm .
Trong mắt Kỳ Diên là một mảnh lạnh lẽo, mặc cho cung nữ thắt ngọc bội bên hông, xuống ghế duỗi thẳng hai chân, đợi cung nữ giày ống bằng gấm xanh cho , bước khỏi điện : "Truyền bọn họ điện."
Ba điện, chân vẫn còn bất tiện, dù là võ tướng cường tráng quỳ một đêm như cũng dễ chịu gì.
Ôn Tư Lập và Ôn Tư Lai còn hành lễ, còn Ôn Tư Hành thì nén giận trong lòng, Ôn Tư Lập nhắc nhở mới cúi hành lễ về phía ngai vàng.
Đối với Ôn Tư Hành mà , những chuyện xảy với , là duy nhất trong nhà họ Ôn chuyện gì.
Ôn Tư Hành tính tình xưa nay nóng nảy như , cũng trầm , dung mạo thiên về tuấn tú, dáng cường tráng như võ sĩ, chỉ là quanh năm trấn giữ vùng biển, chịu nắng gió nên làn da rám nắng khỏe mạnh. Tính cách trọng tình trọng nghĩa, tâm tư cực kỳ tỉ mỉ, là quan tâm chăm sóc trưởng và .
Ôn Tư Hành thích âm luật, thường tự sáng tác nhạc phổ, thích ghi chép những điều tai mắt thấy đường , từng địa phương chí Nam Dữ Hải, văn võ song . Ôn Hạ từ nhỏ thích những khúc nhạc sáng tác, luôn khen nếu võ tướng thì nên là một bậc thầy âm nhạc.
Đối với một như , chọc tức giận thì trừ phi là chuyện động trời.
Lần đầu tiên Ôn Tư Hành tin tức của Ôn Hạ là nàng c.h.ế.t cháy trong biển lửa, mỗi ngày đều dùng ngân châm duy trì sự sống. Tiếp đó Kỳ Diên triệu hồi về kinh, vốn tưởng rằng đó là tin nhất, mãi đến hôm qua Kỳ Diên chất vấn nhà họ Ôn giấu Ôn Hạ ở , mới như c.h.ế.t sống mà Ôn Hạ còn sống.
Ôn Tư Lập và Ôn Tư Lai đến đây là để diễn kịch, còn thì .
Hôm qua một phen tranh cãi, bất chấp lễ nghĩa quân thần, khiến Kỳ Diên vô cùng tức giận, cũng dường như tin lời ba em bọn họ.
lúc , Kỳ Diên vẫn nheo mắt , lạnh lùng : "Ôn tướng hẳn là hiểu rõ hơn hai vị về lợi hại, Hoàng hậu giả c.h.ế.t trốn khỏi hoàng cung, nếu trẫm truy cứu, tội thể tha thứ. bây giờ trẫm tìm nàng trở về bình an, sẽ định tội nàng , nhưng nếu nhà họ Ôn mà báo, thì đừng trách trẫm."
Ôn Tư Lập vẫn cúi đầu trả lời đang ở Bắc Châu, chuyện gì.
Nhìn ba im lặng bên , Kỳ Diên tức giận và hổ, hai tay nắm chặt lấy tay vịn của long ỷ.
Trước đây chỉ cho rằng hoàng đế là cô độc.
con đường tìm kiếm Ôn Hạ, dường như cũng trở nên cô độc.
Thái hậu hưu thê, thả Ôn Hạ tự do.
Bạch Khấu và Trứ Văn dù tra tấn cũng tuyệt đối hé răng nửa lời về Ôn Hạ.
Nhà họ Ôn cũng hợp tác, báo cáo lên một chút manh mối hữu ích nào.
Bọn họ đều tin thể đối xử với Ôn Hạ.
tự rõ.
Hắn hối hận từ lâu , Ôn Hạ chỉ cần cho một cơ hội, nhất định sẽ chứng minh cho nàng thấy.
Trong điện yên tĩnh, Ôn Tư Lập và Ôn Tư Lai đều im lặng đó, chỉ Ôn Tư Hành kìm nén cơn giận trong lòng.
Kỳ Diên gõ ngón tay lên tay vịn của long ỷ, cẩn thận quan sát sắc mặt của bọn họ: "Tại Hạ Hạ cùng Tứ ca của nàng ?"
Hắn chỉ đang dò hỏi thôi.
Ngoài ba bọn họ, nàng còn một Tứ ca ca thể tin tưởng.
Ôn Tư Lập ngẩng đầu lên, vẻ mặt bất ngờ và khó hiểu.
Ôn Tư Hành và Ôn Tư Lai cũng thể nào, Ôn Tư Hòa mất tích nhiều năm, cho dù gửi thư cho Ôn Hạ, cũng từng hồi âm.
Chỉ là khi Ôn Tư Lai phản bác, dường như dùng khóe mắt liếc Ôn Tư Lập một cái.
Kỳ Diên đem thần sắc của ba em bọn họ thu đáy mắt, trong lòng vài phần rõ ràng.
Suy đoán của hẳn là sai, e rằng Ôn Hạ Ôn Tư Hòa mang .
Nếu thật sự là , cả thuật dịch dung, phái dò la trong giang hồ.
Ba con trai nhà họ Ôn sẽ cho tung tích của Ôn Hạ, cũng liệu đến, từ cơn giận dữ hôm qua đến sự bình tĩnh lúc , Kỳ Diên lạnh lùng ba , cuối cùng thản nhiên bảo bọn họ lui xuống, tra hỏi nữa, cũng thể dùng hình với bọn họ.
Kỳ Diên gọi Vân Nặc , sắp xếp ám vệ canh giữ ở phủ của ba con trai nhà họ Ôn.
Chỉ là ít nhiều đây là uổng công, nếu nhà họ Ôn phòng , cho dù ám vệ cũng tra tin tức hữu ích gì.
Kỳ Diên nữa dặn dò Vân Nặc: "Theo đường dây giang hồ mà tra, tìm hiểu những dịch dung."
Ngón tay xoay xoay chiếc nhẫn ngọc tay, trầm ngâm suy nghĩ.
Ngón cái đeo một chiếc nhẫn mới, chiếc nhẫn bằng ngọc phỉ thúy dùng nội lực bóp nát, tay cũng thương sâu, đến nay vẫn còn lưu sẹo, chỉ thể dùng nhẫn để che .
Động tác tay dừng , nghĩ đến một manh mối, Kỳ Diên dặn dò Hồ Thuận: "Mang tất cả tấu chương và chiến lược tác chiến, lộ trình hành quân của trận chiến Quỷ U cốc năm Kiến Thủy thứ ba lên đây."
Hồ Thuận vội vàng lui xuống, Kỳ Diên nhíu mày, trầm giọng gọi : "Ôn Tư Hòa Cung Đức Vương nhận con nuôi năm nào?"
Hồ Thuận còn kịp trả lời, Kỳ Diên tự nghiêm nghị : "Mang hộ tịch của đây."
Đối với vị Tứ ca ca của Ôn Hạ, ấn tượng sâu sắc nhất của Kỳ Diên chỉ một ở Thanh Ngọc trì trong Phượng Dực cung.
Trong làn nước trong veo gợn sóng, nàng da thịt như ngọc, tư thái lười biếng. Hắn kéo nàng chìm trong nước, lực đạo mạnh đến nỗi khiến cằm nàng theo động tác đập xuống nước hết đến khác, nàng lóc rên rỉ, khi chịu nổi liền kêu lên một tiếng "Tứ ca ca".
Đôi mắt đen láy càng ngày càng sâu thẳm, Kỳ Diên lạnh lùng chiếc nhẫn tay, lặng lẽ tháo xuống, vết sẹo lành ngón cái.
Nàng một nữ tử yếu đuối như nàng sống một bên ngoài sẽ gánh chịu nguy hiểm lớn đến nhường nào?
Nàng những ngày , từng một đêm nào ngủ yên giấc, trong mơ cũng là dáng vẻ đáng thương lóc của nàng. Mỗi tỉnh từ những cơn ác mộng đó, màn đêm lạnh lẽo, liền thể ngủ nữa.
Hồ Thuận mang cả tấu chương và hộ tịch đến.
Kỳ Diên xem từng chữ ghi chép về trận chiến Quỷ U cốc năm Kiến Thủy thứ ba, nhà họ Ôn trong trận chiến đó chỉ mất Ôn Lập Chương, mà còn một Ôn Tư Hòa sống c.h.ế.t rõ.
đối với Ôn Tư Hòa miêu tả cũng chỉ bốn chữ "tung tích rõ".
Hắn cầm lấy hộ tịch, Ôn Tư Hòa năm nay hai mươi tuổi, tám năm Ôn Lập Chương cứu, bảy năm nhận con trai thứ tư của nhà họ Ôn.
Từng dùng tên, Thập Cửu.
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bao-quan-bai-duoi-tay-tieu-hoang-hau/chuong-57.html.]
Đáng tiếc bức chân dung giấy chứng minh đều là khuôn mặt theo một vài khuôn mẫu. Đại Thịnh thường dùng khuôn mẫu thống nhất để khắc họa chân dung, kiểu khuôn mặt, kiểu miệng, kiểu lông mày đều chọn khuôn mẫu thống nhất để khắc , sẽ giống như họa sĩ tỉ mỉ miêu tả theo tỷ lệ một một.
Đây cũng chỉ là một thiếu niên mười ba, mười bốn tuổi thanh tú, căn bản gì khác.
Kỳ Diên dùng chặn giấy đè lên hộ tịch, dậy lâm triều.
Hắn nhiều ngày lâm triều, để nhiều chính vụ, nhất là khi ban bố chính lệnh đóng cửa kỹ viện ở Đại Thịnh , chỉ triều đình xôn xao, mà trong kinh thành cũng nhiều nam nhân phản đối, liên kết với ấn tay lên giấy nặc danh gửi đến phủ nha, yêu cầu thu hồi mệnh lệnh.
Kỳ Diên mặc long bào màu đen vàng, khuôn mặt lạnh lùng chỉ khí thế uy nghiêm của đế vương, phân biệt vui buồn.
Hắn cao điện vàng, các đại thần tấu trình từng việc một, giọng cũng khó đoán, thản nhiên đưa ý kiến.
Sau khi tan triều, tấu chương chất đống do mấy ngày tích tụ cung nhân ôm đến chất đầy ngự án. Trước Kỳ Diên thích cầm trúc giản cứng và nặng tay, nhưng bây giờ sẽ để ý nữa, mỗi một phần đều cẩn thận xem xét.
Hắn hạ lệnh, đưa cho các quan phủ ở khắp nơi một bức chân dung của Ôn Hạ, yêu cầu các quan viên âm thầm điều tra, hễ tin tức đều lập tức bẩm báo.
khi xem hết hơn một trăm tấu chương án, Kỳ Diên vẫn thu hoạch gì, ai thấy Ôn Hạ.
Bên ngoài cửa sổ là màn đêm dày đặc, bốn phía đều màn đêm bao phủ, gió lạnh thê lương thổi trong điện, cung nhân hầu hai bên đều nhịn rùng một cái.
Kỳ Diên mệt mỏi nhắm mắt , đầu tiên bất lực dựa long ỷ, hồi lâu mới dậy đến Phượng Dực cung.
Hắn nghỉ ngơi ở Phượng Dực cung, ngủ ngon trong tẩm cung của , chỉ ở đây mới thể ngủ thêm một hai canh giờ.
Bước cửa điện, Kỳ Diên liền thấy Bạch Khấu đang ngơ ngác trăng trong sân.
Nàng dường như dưỡng thương xong đôi tay thương, hôm nay thể trong sân .
Kỳ Diên ngang qua sân.
Bạch Khấu thấy vội vàng hành lễ với , định xoay lui xuống.
Kỳ Diên thản nhiên : "Ngươi trăng, Hoàng hậu bôn ba bên ngoài cũng sẽ trăng mà nhớ nhà của nàng . Trẫm hỏi ngươi, ngươi bao nhiêu, ."
Bạch Khấu cúi đầu, vẫn là câu nhút nhát đó: "Nô tỳ cái gì cũng ."
Kỳ Diên sẽ lầm ánh mắt Bạch Khấu và Trứ Văn hôm đó.
Ánh mắt lạnh lẽo: "Ngươi cho rằng hai các ngươi đang bảo vệ chủ tử ?"
"Ngu xuẩn! Người mang nàng là Tứ ca của nàng, Tứ ca ca của nàng? Các ngươi bao nhiêu năm gặp , các ngươi những năm nay những gì ?"
Bạch Khấu vùi đầu xuống đất.
"Hắn thể thuật dịch dung cao minh như trong giang hồ, phận những năm nhất định tầm thường, Hoàng hậu thiện lương thuần khiết, các ngươi để mang Hoàng hậu , chẳng lẽ là đang bảo vệ nàng ?"
"Trong hoàng cung, mặt Thái hậu, nàng Thái hậu che chở, nhà họ Ôn che chở, an hơn so với việc theo một biến mất nhiều năm đột nhiên xuất hiện!"
"Nô tỳ thật sự ."
Kỳ Diên tức giận hổ thẹn, nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh: "Hoàng hậu quen sống trong nhung lụa, bây giờ lưu lạc bên ngoài, ai thể cho nàng tất cả những thứ cao quý nữa, nàng thể ngủ ngon ?"
Bạch Khấu dừng một lúc lâu, cuối cùng vẫn gắng gượng cơn thịnh nộ của Hoàng đế, hạ thấp giọng : " khi nương nương ngủ ngon giấc trong hoàng cung, từng lo lắng cho nương nương như ."
Bạch Khấu và cung nhân trong Phượng Dực cung vẫn luôn sợ hãi Kỳ Diên.
bây giờ mấy ngày nay c.h.ế.t sống , nhặt về nửa cái mạng, sự sợ hãi trong lòng vẫn còn, nhưng dường như chút sợ c.h.ế.t nữa.
Nhớ chuyện , Bạch Khấu rơi nước mắt: "Nương nương phạt ở Quan Vũ lâu ngắm tuyết, mù mắt, nghĩ đến nàng thể ngủ ngon ?"
Bạch Khấu quỳ xuống hai gối, những lời đại nghịch bất đạo , trán chạm xuống đất.
"Nương nương khi thấy, hết đến khác gặp ác mộng, nương nương khi thấy phế hậu, đêm đêm mất ngủ. Nô tỳ thấy nàng trong mơ gọi 'Thái tử ca ca cứu ', nàng từ hy vọng tràn trề đến thất vọng, nàng bao nhiêu đêm ngon giấc?"
Bây giờ mới lo lắng nàng ngủ ngon giấc, quá muộn .
Bạch Khấu dám tiếp, lặng lẽ rơi nước mắt ngậm miệng.
Kỳ Diên vẫn rời , vạt áo long bào phất qua thêu hình rồng vàng giày, cô độc ánh trăng, ảnh cao gầy, siết chặt chiếc nhẫn tay.
Đôi mắt sâu thẳm từ tức giận chuyển sang đau khổ, đầu tiên trong đời nếm trải cảm giác cầu mà .
Hắn im lặng lâu, tấm biển "Vụ Tú Khôn Nguyên" trong chính điện, bỗng dám bước thêm một bước, xoay rời khỏi Phượng Dực cung.
...
Năm ngày , Kỳ Diên cuối cùng cũng tìm tin tức của Ôn Hạ.
Thái thú Thanh Châu - Thường Thiện Trị dâng tấu chương khẩn cấp, rằng hình như ông gặp Ôn Hạ, nàng đội mũ trùm kín mặt, vội vàng lên một chiếc thuyền. Thường Thiện Trị từng gặp Ôn Hạ, khi gió thổi bay mũ trùm, thoáng thấy khuôn mặt và dáng mảnh mai, đoan trang của nàng, giống hệt Hoàng hậu mà ông từng gặp.
Kỳ Diên mừng như điên, lập tức hạ chiếu chỉ cho Thường Thiện Trị canh giữ các cửa thành Thanh Châu, án binh bất động, kinh động đến Ôn Hạ. Hắn lệnh cho phi ngựa tám trăm dặm đưa chiếu chỉ đến Thanh Châu.
Hắn trầm giọng phân phó Trần Lân chuẩn ngựa nhanh, lệnh cho Vân Nặc chia hai đường đến Thanh Châu.
Hắn đến Trường Lạc cung, vội vàng với Thái hậu một câu xin nhiếp chính rời khỏi hoàng cung, phi ngựa thẳng hướng Thanh Châu.
Trái tim đập cuồng loạn, mãnh liệt, mỗi một mệnh lệnh đều mang theo giọng điệu run rẩy kiềm chế .
Vừa mừng rỡ, sợ hãi.
Phi ngựa suốt đêm, dù là tuấn mã cũng chịu nổi việc chạy liên tục như , dọc đường họ ba con ngựa.
Và cho dù là khỏe mạnh cũng thể chịu nổi việc suốt đêm di chuyển.
Trời gần sáng, Trần Lân cuối cùng cũng tăng tốc đuổi kịp Kỳ Diên đang phi ở phía .
Hắn chặn đường, ghìm cương ngựa của Kỳ Diên .
"Hoàng thượng, nghỉ một lát !" Trần Lân lo lắng Kỳ Diên, vội vàng đưa túi nước lên.
Môi Kỳ Diên chuyển sang màu tím tái như đông cứng trong đêm thu lạnh giá, môi mỏng cũng nổi lên những vết nứt nẻ, sương đêm ẩm ướt ngưng tụ hàng mi dày của , hóa thành những giọt nước nhỏ.
Bàn tay to lớn nắm chặt dây cương đặt bụng, liên tục ba giờ đồng hồ ngừng xóc nảy dữ dội, dày Kỳ Diên quặn lên từng cơn đau.
thời gian nghỉ ngơi, thúc ngựa phi màn đêm vô tận.
Hắn nhanh chóng gặp Ôn Hạ.
Hắn đích với nàng hãy tin tưởng một nữa, sự thật năm xưa, bao nhiêu năm qua đều là đổ oan lên nàng.
Hắn nguyện dùng cả đời để bù đắp cho nàng.
Sẽ bao giờ bắt nạt nàng nữa.
Nếu nàng sinh con cho thì cứ để mặc nàng, sẽ ép buộc nàng nữa, chuyện đều do nàng chủ.
Vó ngựa ngừng nghỉ, cơn đau dày của Kỳ Diên ngày càng dữ dội.
Hắn cố gắng chịu đựng cơn đau, nếu Ôn Hạ ở mặt, mỉm với nàng rằng đau nữa. Gặp nàng, sẽ còn đau đớn nữa.