Bạo Quân Bại Dưới Tay Tiểu Hoàng Hậu - Chương 98
Cập nhật lúc: 2025-02-24 03:58:24
Lượt xem: 770
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kỳ Diên dùng ngón tay lau nước mắt của Ôn Hạ.
Khoảnh khắc như trở về mười bốn năm , Ôn Hạ năm tuổi Kỳ Diên cứu khỏi căn phòng tối trong kỹ viện, nàng cần ai khác, thể nhỏ bé chỉ cuộn tròn trong vòng tay thiếu niên Kỳ Diên, đến đỏ cả mũi nàng sợ.
Hai dựa trong lều, kể cho những chuyện xảy trong những ngày qua.
Ôn Hạ lo lắng: "Lúc gặp , cứ nghĩ sẽ nể mặt , nhưng kiên quyết, e là sẽ rút khỏi Ngân Khánh. Hoàng thượng... từng nghĩ đến việc chúng nhường Ngân Khánh ?"
Bỏ Ngân Khánh, sẽ cần huy động nhiều binh lực nữa, cũng sẽ mất bảy thành Ô Lô vất vả mới đánh . Quốc lực của Đại Thịnh bây giờ đủ để tiếp tục chiến đấu lâu dài với một cường quốc khác.
"Không thể nào." Kỳ Diên kiên quyết: "Nhường Ngân Khánh chính là ý của Yên quốc, mất uy tín nước , đến hiện tại, trăm năm Đại Thịnh sẽ ?"
Hắn tuyệt đối sẽ kẻ tội đồ muôn đời .
Ôn Hạ hiểu Kỳ Diên, khuyên nữa.
Nàng ngẩng đầu khỏi vai Kỳ Diên, kiểm tra vết thương . Eo và vai đều là vết thương, băng gạc quấn quanh vẫn thể thấy vết thuốc màu sẫm thấm . Vết thương mới chồng lên vết thương cũ, Ôn Hạ sờ sờ vết sẹo vai , đây là vết thương thương khi liều cứu nàng ở Ô Lô.
Kỳ Diên nắm lấy tay nàng, đáy mắt hiện lên nụ chút tùy ý.
Ôn Hạ hiểu, thương đầy mà còn ?
"Ta chỉ thấy nàng đau lòng vì , vui, vết thương đáng giá."
Ôn Hạ định mở miệng , thì ngoài cửa vang lên giọng của Hồ Thuận.
"Hoàng thượng, Ôn tướng quân cùng các vị tướng quân cầu kiến."
Kỳ Diên khoác áo choàng dậy, Ôn Hạ cũng xuống giường, về phía chiếc ghế ngăn cách bởi bình phong.
Kỳ Diên nắm lấy tay nàng.
"Thánh chỉ , minh ước cũng thể soạn, doanh trại địch cũng xông ." Kỳ Diên cúi đầu nàng : "Chuyện quân thần bàn bạc chính sự, nàng tự nhiên cũng hiểu ."
Rõ ràng là bầu khí căng thẳng thời chiến, Ôn Hạ cũng nhịn mím môi lời của .
Nàng cùng Kỳ Diên dậy ngoài, chiếc ghế đẩu bằng gỗ bên cạnh ghế thái sư của .
Các tướng lĩnh trong quân thấy nàng đều đồng loạt hành lễ, cúi đầu tránh ánh mắt của quân thần.
Họ đang phân tích thói quen tác chiến của Hoắc Chỉ Chu, càng thua trận nhiều , càng phát hiện Hoắc Chỉ Chu giỏi dùng mưu kế, chiêu quỷ quyệt.
Giọng Kỳ Diên trầm thấp: "Bây giờ đánh trực diện là cách, bọn họ chiếm giữ vị trí cao, quân bất lợi về địa thế, trẫm chế tạo loại pháo ném đá tầm b.ắ.n xa hơn, uy lực mạnh hơn."
Ôn Hạ xuất từ tướng môn, rõ thứ gọi là xe b.ắ.n đá, còn gọi là xe ném đá, kết cấu cực kỳ đồ sộ, dựa lực đàn hồi của dây da để b.ắ.n đá mục tiêu. Ôn Lập Chương từng cải tiến nó, từ tầm b.ắ.n 90 bước lên thành hơn 100 bước, cách đây hơn 10 năm khiến quân Yên đại bại, giúp Đại Thịnh chiếm 5 tòa thành ở Bắc Địa.
Mà từ khi Ô Lô cải tiến thành tầm xa hơn nữa, Kỳ Diên cũng dày công nghiên cứu, chế tạo xe b.ắ.n đá tầm b.ắ.n xa hơn hiện tại.
Hiện nay xe b.ắ.n đá của Đại Thịnh và nước Yên đều giống , cần 200 kéo dây, thể ném đá nặng 40 kg, thêm đó quân Yên chiếm giữ vị trí cao, uy lực càng mạnh hơn, khiến quân Thịnh thảm bại.
Kỳ Diên hỏi: "Các vị từng qua Hắc Hỏa Dược ?"
"Có là thứ Hắc Hỏa Dược mà đám đạo sĩ giang hồ luyện đan chế tạo ?"
Kỳ Diên gật đầu.
"Chẳng là thứ lừa bịp ? Tiên Hoàng cũng vì ăn Hắc Tiên Đan mà đám đạo sĩ giang hồ luyện chế mà băng hà sớm."
"Trẫm từng thấy nó nổ tung trong lò lửa, uy lực mạnh, một cái lò luyện đan nhỏ cũng thể khiến cả căn nhà sập đổ. Nếu thể chế tạo thành vũ khí giống như đạn đá, chẳng khác nào thần binh từ trời giáng xuống."
Ôn Hạ sững , trong phút chốc dấy lên hy vọng, cũng đột nhiên nhớ tới một chuyện.
"Thần nhớ hình như bột mì cũng sức mạnh nổ tung như . Có cung nhân của thần điểm tâm trong phòng bếp quên cất bột mì, lúc thì thấy phòng bếp nhỏ cháy, cả cung điện đều sập."
Ngón tay Kỳ Diên đặt đầu gối nắm chặt lấy chiếc nhẫn, trong lòng tràn đầy áy náy.
Hắn nhớ chuyện , khi đó Cát Tường bẩm báo Phượng Dực cung xảy hỏa hoạn, ngay cả cung điện cũng sập. Hắn nheo mắt hỏi: "Hoàng hậu thế nào?", Cát Tường ai thương vong, mới mím chặt môi gì.
Cát Tường chán ghét Ôn Hạ, liền tặc lưỡi thở dài, tuy Cát Tường lời nào, nhưng tiếng tặc lưỡi của một tên thái giám là một loại nhạo thiên uy ngầm cho phép. Hắn quan tâm Ôn Hạ, chuyện đó ngay cả một câu an ủi cũng , đó Cát Tường truyền đạt sự bất mãn của Hoàng thượng, Hoàng hậu liền tự cấm túc nhận .
Nghĩ đến chuyện, Kỳ Diên cảm thấy vô cùng áy náy.
Ôn Hạ chậm rãi , giọng ôn hòa mang theo sức mạnh khiến chăm chú lắng .
Ôn Tư Hành hỏi: "Bột mì thể cháy, là do nguyên lý gì?"
Ôn Hạ lắc đầu: "Chỉ thể từ từ tìm hiểu."
Các vị tướng lĩnh : "Có lẽ hôm đó trong phòng bếp Hắc Hỏa Dược, bột mì chỉ là trùng hợp, đó là lương thực, đắt quý, thể lãng phí. Hắc Hỏa Dược mà Hoàng thượng thể thử xem!"
Kỳ Diên sắp xếp để binh lính bí mật đến Bắc Địa tìm kiếm những đạo sĩ như .
Sau khi binh lính rời , mới Ôn Hạ: " Hạ Hạ, nợ nàng quá nhiều."
Ôn Hạ đang đến chuyện phòng bếp nhỏ ở Phượng Dực cung phát nổ, nếu như nàng hẳn sẽ duy trì sự đoan trang và nhẫn nhịn mà một Hoàng hậu nên , rằng chuyện qua . bây giờ nàng rõ ràng quyết định buông bỏ quá khứ, nhưng trong lòng càng để ý hơn.
"Chàng là , cũng quên."
Nàng sở hữu dung mạo , những lời như càng khiến áy náy.
Kỳ Diên càng nên gì.
Ôn Hạ trở vấn đề chính: "Chế tạo Hắc Hỏa Dược nhanh ?"
"Mọi thứ đều thử nghiệm từng cái một, còn mất bao lâu."
Hơn nữa cũng nắm chắc mười phần.
Kỳ Diên trải giấy bút mực, thư cho Vệ Liên Nguyên, nhờ Vệ Liên Nguyên tìm như . Cũng giống như lúc so kiếm với khác giang hồ, một bức thư khiêu chiến giang hồ, lấy biệt hiệu "Long Ẩn Tán Tiên" khi còn là kiếm khách của , cầu xin sự giúp đỡ của các cao thủ giang hồ.
Đêm khuya tĩnh lặng, là thời gian của hai bọn họ.
Ôn Hạ tắm rửa, lúc bước khỏi bồn tắm hai chân run rẩy, mấy ngày liền ngừng nghỉ di chuyển, đến doanh trại cầu kiến Hoắc Chỉ Chu, bây giờ thấy Kỳ Diên bình an vô sự, nàng chỉ còn sự mệt mỏi tột độ, chỉ ngã đầu ngủ.
Kỳ Diên dựa đầu giường, ngón tay thon dài cầm một quyển sách, thấy tiếng bước chân của Ôn Hạ liền khép cuốn sách tre .
Áo xuân mỏng, áo trong cũng là lụa gấm mềm mại, ánh nến như gợn sóng lấp lánh.
Hơn một năm nay Kỳ Diên đều ở trong quân doanh, cho dù là y phục ngủ mềm mại nhất của cũng là gấm vóc đẽ như , bàn tay to lớn phủ lên, sự mềm mại của lụa là và vòng eo nhỏ nhắn, tất cả đều đủ để khiến chìm đắm trong ôn nhu hương .
Hắn hít sâu mùi hương tóc mai của Ôn Hạ, thơm ngát hơn mùi hương khăn tay, cũng chân thật hơn, còn cả ấm.
Ánh mắt hề che giấu dục vọng mãnh liệt, chằm chằm Ôn Hạ.
Ôn Hạ mở to đôi mắt với hàng mi cong vút, cho dù khi còn là Hoàng hậu của kiêng dè gì, nhưng vẫn đỏ mặt ánh mắt nóng bỏng .
vết thương của Kỳ Diên khá nặng, nàng cũng mệt mỏi rã rời nhiều ngày di chuyển, chuyện đó.
Kỳ Diên hiểu rõ tình trạng của nàng, chỉ hung hăng cắn lên má và cổ nàng, kiềm chế trong cơn xúc động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bao-quan-bai-duoi-tay-tieu-hoang-hau/chuong-98.html.]
Hắn phát một tiếng rên rỉ trầm thấp, là do động vết thương.
Ôn Hạ chút lo lắng, trong mắt hạnh cũng chút trách móc.
"Khổ cho ." Trong chăn, Kỳ Diên ôm chặt nàng : "Ngủ , đừng sợ nữa, đợi đánh xong trận chúng sẽ về nhà."
Ôn Hạ chìm đắm trong giọng trầm ấm , nhắm mắt liền ngủ . Nàng thật sự mệt buồn ngủ, giấc ngủ ngon, chỉ là trong mơ hai chân như xích sắt khóa chặt, truyền đến cảm giác ngứa ngáy như tra tấn, khiến nàng nhịn đạp chân vùng vẫy, nhưng thể thoát khỏi chiếc xích sắt cứng rắn . Nàng cảm giác quá chân thực đánh thức, mơ mơ màng màng mở mắt , khi rõ bóng dáng cao lớn ở cuối giường trong màn thì giật .
Giấc ngủ tan biến hơn phân nửa, Ôn Hạ đôi mắt nóng bỏng và đỏ hoe của Kỳ Diên, bàn chân trắng nõn nắm trong lòng bàn tay. Nàng dám thẳng, cũng dám cử động, mặc cho nắm chặt, hai má đỏ bừng...
Kỳ Diên xong, dậy y phục ngủ vấy bẩn.
Vai rộng, lưng thẳng, trong màn vẫn như mang theo khí thế mãnh liệt, Ôn Hạ dám thẳng, vùi mặt thật sâu gối.
Kỳ Diên véo gáy nàng, nhẹ nhàng cắn tai nàng: "Ban đầu đánh thức nàng, ngủ tiếp ."
Ôn Hạ rụt đôi tai nhạy cảm trong gối: "Vết thương của ?"
"Không chạm vết thương."
Kỳ Diên chịu đựng cơn đau ở vai và bụng, Ôn Hạ lẽ đánh giá thấp sức ảnh hưởng của đối với , cả nàng thơm ngát, mềm mại trong lòng , ngủ . Biết xảy chuyện, nàng quản đường xá xa xôi đến tìm , tình cảm cũng khiến vô cùng cảm động.
...
Sáng hôm trời quang mây tạnh.
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Lúc Ôn Hạ dậy sớm thấy Kỳ Diên, bình phong in bóng dáng thon dài, thoang thoảng mùi thuốc.
Nàng mặc quần áo xong dậy, Kỳ Diên cũng thái y thuốc xong.
Kỳ Diên : "Mới giờ Thìn, ngủ thêm chút nữa ?"
Ôn Hạ lắc đầu, hỏi han tình hình vết thương của .
Kỳ Diên mở một chiếc hộp , bên trong là một đôi vòng tay bằng ngọc phỉ thúy, màu xanh như nước hồ trong vắt, đeo vòng tay lên cổ tay nàng.
“Đây là vật phẩm cống nạp của Ô Lô khi nghị hòa.” Hắn giữ gìn cẩn thận vật bấy lâu, chính là đợi đến ngày về Tuyên Thành sẽ tự tay đeo lên cho Ôn Hạ.
Chiếc vòng tay xanh biếc như nước hồ càng nổi bật cổ tay trắng nõn, cao quý và mềm mại của nàng.
Ôn Hạ mím môi đỏ, chỉ đeo một chiếc, ở trong quân đội ít đeo trang sức sẽ tiện hơn.
Hai dùng xong bữa, Kỳ Diên liền đến doanh trại nghị sự, Ôn Tư Hành tìm một đạo sĩ chế tạo hắc tiên đan suốt đêm, Kỳ Diên liền dồn hết tâm trí việc .
Ôn Hạ cũng nhàn rỗi, gọi Vân Nặc tìm bột mì.
Bọn họ tin bột mì cũng thể phát nổ, Ôn Hạ tuy hiểu nguyên lý trong đó, nhưng đây khi nhà bếp cháy, nha trực ban nhà bếp hề thứ gì giống hắc hỏa dược.
Chỉ là như thế nào, Ôn Hạ chút manh mối nào.
Nàng đốt một nắm bột mì, chỉ thấy ngọn lửa nhỏ, cháy một lúc liền tắt, để những làn khói lượn lờ.
Vân Nặc cũng thử vài , để Ôn Hạ xa quan sát, nhưng cũng thất bại.
Vân Nặc ôm kiếm : “Có lẽ cung nữ đó vô ý đốt hắc hỏa dược, nhưng dám nhận tội.” Hắn tổng kết lời cung nữ đáng tin.
Ôn Hạ lắc đầu.
Nàng đối xử với cung nhân rộng lượng, cung nhân ở Phượng Dực cung sẽ dối nàng.
Nàng cẩn thận nhớ lời cung nữ đó.
Khi điểm tâm, cái chum đựng bột mì đổ, bột mì vương vãi khắp sàn, cung nữ liền ngoài tìm tới cùng dọn dẹp, nhưng Bạch Khấu gọi việc khác. Nàng sợ phạt, chỉ xong việc dọn dẹp, nhưng khi thì nhà bếp nhỏ phát nổ, bốc cháy dữ dội.
Ôn Hạ thí nghiệm ở đất trống nữa, về một doanh trại, bảo Vân Nặc đổ hết cả chum bột mì .
“Không đủ, đổ thêm một chum nữa.”
Cái chum mà cung nữ vỡ là chum lớn, bột mì nhiều hơn chỗ gấp mấy .
Ôn Hạ dùng đầu ngón tay vân vê bột mì, bột mì mua trong thành thô hơn nhiều so với trong cung, một chút cũng mịn, thể nổ .
Nàng lui ngoài doanh trại, Vân Nặc châm lửa đốt sợi dây cỏ tẩm dầu kéo từ trong doanh trại. Sợi dây cỏ cháy lan dần trong trại, Ôn Hạ xa xa lo lắng chờ đợi, Vân Nặc cũng luôn cảnh giác, chuẩn sẵn sàng đưa nàng bay bất cứ lúc nào.
một khắc trôi qua, trong doanh trại vẫn động tĩnh gì. Vân Nặc kiểm tra, đó lắc đầu .
Ôn Hạ cực kỳ thất vọng: “Có lẽ bột mì trong thành đủ mịn, loại mịn nhất.”
Nàng từ bỏ, thử thử nhiều , suy nghĩ về nguyên lý vụ nổ nhà bếp nhỏ đó.
Bên Kỳ Diên cũng đang nghiên cứu hắc hỏa dược.
Vị đạo sĩ mà Ôn Tư Hành tìm trong thành kỹ thuật non nớt, khi chế tạo cũng vô cùng cẩn thận, tốn mất nửa ngày mới một viên nhỏ như viên thuốc, bọn họ thử đốt, uy lực tuy , nhưng chỉ thể vạt áo bào của Kỳ Diên bay lên.
Các tướng lĩnh tràn đầy mong đợi: “…”
Vị đạo sĩ run rẩy tạ tội.
Kỳ Diên uy lực nhỏ bé như , nhất thời nên lời, trầm giọng : “Thử .”
Trên trán dính đầy vết bẩn của hắc hỏa dược, nhưng cũng để ý, mãi cho đến khi Hồ Thuận đến thỉnh an.
Kỳ Diên mới chợt nhớ qua giờ Ngọ, quên mất dùng bữa trưa cùng Ôn Hạ.
Trong lòng tràn đầy áy náy, Kỳ Diên hỏi Hồ Thuận: “Hoàng hậu đang gì?” Vừa lấy khăn dài lau sạch đôi tay dính đầy vết bẩn.
“Nô tài định đến bẩm báo với ngài, Hoàng hậu nương nương đang thử nghiệm thứ bột mì thể phát nổ ! Chơi đùa với Vân Nặc lửa mấy , nô tài khuyên can !”
Câu “ nguy hiểm” còn kịp , Kỳ Diên biến sắc, sải bước xông khỏi doanh trại.
Ôn Hạ đang xổm mặt đất, tuy chỉ mặc váy ngắn đến mắt cá chân, nhưng vạt váy của nàng trải dài mặt đất, cũng dính ít vết bẩn.
Trên chiếc bàn thấp sạch sẽ chất đầy bột mì, nàng đưa tay lên một bàn tay to nắm lấy, cả cũng cánh tay rắn chắc bế bổng lên.
Kỳ Diên ôm nàng sải bước xông khỏi doanh trại đầy bột mì, lo lắng tức giận: “Nàng ngoan ngoãn ở yên đó, đừng chạm những thứ nguy hiểm !”
Ôn Hạ định giải thích, ngẩng đầu lên mới thấy trán Kỳ Diên dính đầy vết bẩn màu đen xám. Nàng sững sờ, nghiêm túc : “Có Vân Nặc bảo vệ bên cạnh, thương.”
“Hơn nữa thứ bột mì đó căn bản cháy …” Nàng tiếc nuối.
“Những thứ chơi với lửa nàng chạm nữa, sẽ tự giải quyết.”
Nhìn đầy vẻ lo lắng, Ôn Hạ chỉ : “Chàng cúi thấp xuống một chút.”
Kỳ Diên hiểu, cúi đầu xuống.
Ôn Hạ nhón chân lên, dùng khăn tay lau sạch vết bẩn trán .
Ngón tay mềm mại lướt qua trán Kỳ Diên, dáng vẻ nghiêm túc của Ôn Hạ, nàng xinh yêu kiều, đôi mắt hạnh trong sáng thuần khiết, Kỳ Diên chỉ hận bản vô dụng, thể kết thúc chiến tranh sớm hơn.