Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1763: Ta sẽ tự mình qua đó
Cập nhật lúc: 2025-10-23 03:12:23
Lượt xem: 79
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
— Không sai. – Mặc Vũ thừa nhận. Hắn quả thực phái g.i.ế.c Mộ Dung Tịch.
— Mặc Vũ, theo dõi của ngươi , ngươi vẫn còn lực lượng để g.i.ế.c Mộ Dung Tịch? – Địch Hi hét lên. – Nàng chỉ là một tiểu cô nương, ngươi tay tàn nhẫn như !
— Chuyện g.i.ế.c. Uống ? – Mặc Vũ rót cho Địch Hi, đẩy đến mặt .
Địch Hi liếc chén đưa, nâng lên uống một ngụm : — Chúng là sẽ tay với Mộ Dung Tịch ?
— , của . Người động thủ là của Quỷ Cơ. – Mặc Vũ thản nhiên .
— Ngươi… – Địch Hi tức giận.
— Chúng ước định là của ngươi và đều động thủ. Ta vi phạm quy tắc. – Mặc Vũ . – Địch đại tướng quân ngươi g.i.ế.c vô , để ý đến một tiểu nha đầu như ? Chẳng lẽ chỉ vì nàng giống Úc Khả La?
— Ngươi cũng nàng chỉ là một tiểu nha đầu, các ngươi cứ một hai đòi dồn chỗ c.h.ế.t, chẳng cũng vì nàng giống tiểu di của ? – Địch Hi lạnh. – Quỷ Cơ g.i.ế.c tiểu di của , cũng g.i.ế.c U Nguyệt, trút giận lên Mộ Dung Tịch, dung mạo tương tự họ.
— Ngươi thể tìm nàng tính sổ. Ta sẽ ngăn cản! – Mặc Vũ . – như , những hành động nhỏ của ngươi trong bóng tối thể sẽ nàng phát hiện.
— Ngươi đang uy h.i.ế.p ? – Địch Hi nheo mắt, trong mắt lóe lên tia tàn nhẫn.
— Đừng như , ngươi đ.á.n.h . – Mặc Vũ . – Nếu nể mặt Úc Khả La, ngươi nghĩ ngươi thể bám theo lâu như ?
Địch Hi siết chặt nắm tay: — Mặc Vũ, ngươi đừng tưởng ở Quỷ Giới ngươi là lớn nhất!
— Ta nghĩ . – Mặc Vũ . – Chẳng qua, sống tự tại hơn ngươi một chút thôi.
— Ngươi tự tại? Ta thấy ngươi trở thành ch.ó săn của Quỷ Cơ thì ! – Địch Hi . – Nàng bảo ngươi g.i.ế.c ai ngươi liền g.i.ế.c đó, còn dám tự tại?
— Ta g.i.ế.c Mộ Dung Tịch, chẳng qua là trả cho nàng một ân tình nhỏ. Chuyện , nàng sai khiến . , Địch đại tướng quân ngươi lẽ sẽ luôn nàng chèn ép. Ngươi vì ở đây lãng phí thời gian với , bằng về nghĩ xem những chuyện của ngươi nên xử lý thế nào.
Địch Hi nheo mắt .
— Đừng như , những chuyện của ngươi thể , nàng cũng thể tra , chỉ là vấn đề sớm muộn thôi. – Mặc Vũ . – Đừng để đến lúc cứu , kéo cả bản và bộ Địch gia .
— Chuyện của cần ngươi quản. – Địch Hi cố gắng kìm nén cơn giận.
— Ồ, nhớ , ngươi căn bản quan tâm đến Địch gia, sống c.h.ế.t của họ ngươi cũng chẳng màng. , nếu vì sai lầm của ngươi mà lỡ mất cơ hội cứu Úc Khả La, ngươi cũng để tâm ?
— Câm miệng ! – Địch Hi vung một chưởng, đ.á.n.h nát hòn non bộ cách đó xa.
— Thẹn quá hóa giận ? Tâm thái của ngươi, đấu với Quỷ Cơ? Làm cứu Úc Khả La? – Mặc Vũ khẽ .
— Hừ, ngươi…
— Chủ tử. – một áo đen từ ngoài sân , dừng bên ngoài đình hóng mát.
Mặc Vũ liếc Địch Hi hỏi: — Có chuyện gì?
— Bẩm chủ tử, ở báo , Mộ Dung Tịch c.h.ế.t. – nọ .
— Chưa c.h.ế.t? – Giọng Mặc Vũ kéo dài, vẫn là chất giọng đó, nhưng khiến cảm thấy chút tức giận.
— Lúc đó tin tức họ truyền về quả thực là c.h.ế.t, nhưng của chúng phát hiện nàng thực vẫn còn sống.
— Chậc chậc, xem của Quỷ Cơ cũng vô dụng thật! – Địch Hi , lời đầy vẻ khinh miệt.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1763-ta-se-tu-minh-qua-do.html.]
— Tin tức chắc chắn ? – Mặc Vũ hỏi.
— Chắc chắn. Lần ở Cổ Lan Sơn, họ tận mắt thấy.
— Nếu c.h.ế.t, tại báo là c.h.ế.t?
— Những đó khi c.h.ế.t truyền tin về, Mộ Dung Tịch đ.á.n.h trọng thương, linh lực, rơi xuống vách núi vạn trượng, chắc chắn c.h.ế.t nghi ngờ.
— Xem Mộ Dung Tịch mạng cũng lớn thật, như mà cũng c.h.ế.t. – Địch Hi nhạo. – Ngươi tuân thủ quy tắc, cũng cần tuân thủ hiệp nghị của chúng nữa. Địch Lục, chúng tìm họ ôn chuyện cũ thôi.
— Ngươi định tự bảo vệ Mộ Dung Tịch ? Vừa cũng xem, là như thế nào mà thể sống sót trong điều kiện như . Hay là chúng cùng ? – Mặc Vũ mỉm .
— Ai thèm cùng ngươi! – Địch Hi lạnh một tiếng, xoay dẫn Địch Lục .
Mặc Vũ Địch Hi, bất đắc dĩ thở dài: — Ngươi chẳng cũng là một con quỷ !
— Chủ tử, cần phái đến thành Vĩnh Minh ?
— Không cần, sẽ tự một chuyến. – Mặc Vũ . – Ta cũng xem xem, gọi là giống Úc Khả La, rốt cuộc giống đến ? Và giống nàng đến mức nào.
— Vâng, thuộc hạ chuẩn ngay.
Sau khi tiễn hai đang lo lắng , Tư Mã U Nguyệt còn kịp thở phào nhẹ nhõm thì Mộ Dung Hội từ bên ngoài .
— Tịch Nhi, con đột nhiên chạy ngoài? Con bên ngoài nguy hiểm ? – Mộ Dung Hội trách mắng, nhưng thấy nàng cứ tủm tỉm , lửa giận trong lòng từ từ nguôi .
— Lần chuyện nguy hiểm như nữa. – Ông đưa tay chọc trán nàng.
— Con mà, cha vẫn luôn phái theo con, chỉ cần con khỏi cửa là sẽ âm thầm bảo vệ. – Tư Mã U Nguyệt hì hì. – Hơn nữa chúng tay, bọn họ sẽ động tĩnh. Cha xem, con ngoài một vòng, lập tức thu hoạch.
— Con gặp chuyện gì? Có thương ? Sao nhận tin tức?
— Cha, con . Bọn họ còn động thủ. – Tư Mã U Nguyệt . – Chẳng qua lúc ở hội trường con cảm thấy theo dõi. Sau đó lúc con và Nhược Bạch về cũng bám đuôi.
— Bọn họ báo cho . – Mộ Dung Hội tức giận. – Chuyện như thể báo cho !
Nói ông định tìm những sắp xếp.
— Cha, cha đừng vội. – Tư Mã U Nguyệt giữ ông . – Là con bảo họ đừng . Cha bận rộn như , xảy chuyện gì, cần phiền cha. Nếu thật sự chuyện, con chắc chắn sẽ cho cha đầu tiên.
— Con bé . – Mộ Dung Hội bất đắc dĩ nàng. – Tịch Nhi mà hiểu chuyện bằng một nửa con, cũng cần lo lắng nhiều như .
— Tịch Nhi là bảo bối của cha. Nàng , là hạt dẻ của cha. – Tư Mã U Nguyệt .
— Nàng dù rời , cũng sẽ vui vẻ khi con tiếp tục ở bên . – Mộ Dung Hội tự an ủi, gửi gắm tình cảm của lên nàng. – … .
— Vâng .
— Con phận của , cho , chỉ bằng sức của để bảo vệ con, lo lắng. – Mộ Dung Hội . – Chúng thật sự cho Vương gia ?
— Không cần. Có lẽ, chúng sẽ gặp những khác. – Tư Mã U Nguyệt bĩu môi.
— Những khác? Ai?
— Bây giờ con cũng chỉ là dự cảm thôi. Con hy vọng, dự cảm của con là sai.