Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1992: Gặp Dược Lão

Cập nhật lúc: 2025-10-28 13:05:23
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

ông càng , bọn họ càng thêm khẩn trương.

 

Tư Mã U Nguyệt đưa con cá nướng chín tới cho Dược Lão, hỏi: “Ngài thấy chúng đuổi theo?”

 

“Đám ôn con ầm ĩ cả bên ngoài, hiện tại chỉ thấy mỗi mấy ngoại lai các ngươi, truy các ngươi thì truy ai.” Dược Lão nhận lấy cá nướng c.ắ.n một miếng, cảm thấy hương vị tệ, “Kỹ thuật nướng thịt của ngươi khá hơn ngươi nhiều!”

 

Tay Tư Mã U Nguyệt khựng : “Ngài ?”

 

“Cái nha đầu cổ linh tinh quái đó, vơ vét ít bảo bối của .” Dược Lão phun một cái xương cá, “Ngươi với nó giống như đúc, quá dễ nhận!”

 

“Ngài là Dược Lão?” Tư Mã U Nguyệt chỉ cần suy nghĩ một chút là đoán phận của ông.

 

“Hắc hắc, tiểu nha đầu, ngươi thông minh lắm.” Dược Lão ha hả, ba hai miếng ăn xong con cá.

 

“Thì là Dược Lão giá lâm, vãn bối thật thất kính.” Diêm Nhai cúi đầu hành lễ với Dược Lão.

 

“Đồ của Bảy lão nhân, lão già nhà ngươi ?” Dược Lão hỏi .

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

“Sư phụ hành tung phiêu bạt, cũng rõ. chắc là sắp về môn phái .” Diêm Nhai từng sư phụ quan hệ với Dược Lão, nên cũng ngạc nhiên khi ông gọi thẳng tên sư phụ .

 

“Lão gia gia, ngài là đồ của Bảy lão nhân?” Phục Hy hỏi.

 

“Ngươi đưa con cá nướng của ngươi cho , liền cho.” Dược Lão .

 

Phục Hy chút do dự đưa cá nướng cho ông , mắt mở to chờ câu trả lời.

 

Dược Lão nhận lấy cá nướng, ăn : “Phái của bọn họ, tu luyện công pháp gì, mà ai cũng một loại thở tương tự , là nhận ngay.”

 

“Cứ thôi ?”

 

“Cứ thôi. Tiểu nha đầu đây cũng học theo đúng ? Trên cũng chút mùi vị đó.”

 

“Thế mà ngài cũng ?” Phục Hy Diêm Nhai, Tư Mã U Nguyệt, hai thở gì giống , ông thấy nhỉ?

 

“Ngươi còn nhỏ, mới lạ.” Dược Lão , “Chờ ngươi sống đến già như , phỏng chừng là .”

 

“Vậy thì còn lâu lắm!” Phục Hy bối rối một lát cũng thôi, chuyển ánh mắt sang con cá Tư Mã U Nguyệt đang nướng.

 

“Phục Hy ca ca, cho ngươi ăn nè.” Hải Tây đưa con cá ăn dở của cho .

 

“Không cần, ngươi tự ăn .” Phục Hy hứng thú với con cá dính nước bọt của khác. Thấy Hải Tây vì từ chối mà tiu nghỉu, thầm đảo mắt trong lòng, nhưng ngoài miệng vẫn an ủi: “Hải Tây ngươi cũng đói mà, cái ngươi ăn , lát nữa U Nguyệt nướng xong là ngay. Ngươi mau ăn , đừng để đói.”

 

Hải Tây lúc mới , hai mắt cong lên như vầng trăng non nhỏ.

 

Tư Mã U Nguyệt nướng một lúc mấy con, tiên chia cho Vu Lăng Vũ và Hoàn mỗi một con, đó mới đưa một con cho Phục Hy, và hai con cho Dược Lão. Xong xuôi, nàng lấy thêm mấy con nướng tiếp.

 

“Dược Lão, ngài ngang qua đây? Đừng mùi cá nướng của hấp dẫn tới nha!”

 

“Vậy ngươi nghĩ, tới đây gì?” Dược Lão hỏi vặn .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1992-gap-duoc-lao.html.]

 

Tư Mã U Nguyệt phết dầu lên im lặng một lúc, : “Ngài đến vì Thanh Tuyết Liên, đúng ?”

 

“Ha hả.” Dược Lão , xem như ngầm thừa nhận.

 

“Vậy thật đáng tiếc, Thanh Tuyết Liên ở chỗ chúng . Chúng cũng chỉ là đang gánh tội cho Khư Dục mà thôi.” Tư Mã U Nguyệt .

 

“Ồ? Các ngươi xui xẻo đến ?”

 

“Đâu chỉ là xui xẻo.” Tư Mã U Nguyệt thở dài, kể chuyện ở Chu gia và ở đây một lượt, cảm thán: “Chuyện oái oăm thế mà cũng gặp , ngài xem ứng với câu , ngoài lăn lộn, sớm muộn gì cũng trả.”

 

“Phốc ha ha ha —— Vận khí của ngươi đúng là ai bằng!” Dược Lão lớn.

 

, cũng thấy . Ai, nếu thật sự lấy cái Thanh Tuyết Liên đó, đừng truy sát hai tháng, truy sát hai năm cũng nhận! Đằng chẳng gì sất, mà vẫn dí suốt hai tháng, nghĩ mà bực cả .” Dứt lời, nàng thở dài thườn thượt.

 

“Chuyện các ngươi bực còn dừng ở đây .”

 

“Hửm? Lẽ nào còn chuyện gì ?”

 

“Thanh Tuyết Liên là thánh dược, ngay cả lão già còn động lòng, ngươi xem, những khác sẽ thế nào?” Dược Lão chằm chằm nàng, thấy nàng nhíu chặt mày, nàng đoán .

 

“Ngay cả Dược Lão cũng đến đây, chứng tỏ những khác cũng tới. Chúng sẽ gặp càng nhiều đến truy sát.” Diêm Nhai .

 

“Không sai. đó vẫn là vấn đề mấu chốt.” Dược Lão vui vẻ ăn cá nướng, chỉ vấn đề, nhưng rõ.

 

“Vấn đề mấu chốt là, chúng căn bản thứ đó!” Tư Mã U Nguyệt , “Đến lúc khác đòi, chúng lấy , bọn họ chắc chắn sẽ nghĩ chúng tiếc của, tin là chúng . Khư Dục c.h.ế.t tiệt, đúng là hại thảm!”

 

Dược Lão tán thưởng nàng một cái, đầu óc cũng lanh lẹ đấy.

 

“Nếu Khư Dục còn ở đây, chuyện vẫn còn đường xoay xở. Nếu rời , mới thật sự phiền phức.” Phỉ Một .

 

Đến lúc đó, bọn họ đúng là miệng mà thể giãi bày.

 

“Dược Lão, bọn họ rời ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi Dược Lão.

 

“Lâu như tin tức của bọn họ, tất cả chỉ các ngươi, chứ bọn họ.” Dược Lão .

 

“Cho nên, khả năng cao là bọn họ rời . Dù rời , bây giờ liên lạc với họ cũng khó.” Tư Mã U Nguyệt thở dài, “Thật đúng là phiền phức! Mà rốt cuộc Thanh Tuyết Liên lai lịch gì?”

 

“Thanh Tuyết Liên gọi là thánh dược, công hiệu tự nhiên là nhiều. Có thể khiến lão già đây động lòng, là vì một trong đó, nó thể tăng tỷ lệ thăng cấp Đế Quân. Thậm chí , nó, thăng cấp thành công một nửa.” Dược Lão phổ cập kiến thức cho bọn họ.

 

“Sao thể!” Tư Mã U Nguyệt khẽ lắc đầu, “Hiện tại thể thăng cấp Đế Quân là do Thiên Đạo hạn chế, dùng một cây thánh d.ư.ợ.c là thể đổi.”

 

“Nha, xem ngươi ngay cả chuyện Thiên Đạo biến hóa cũng !” Dược Lão kinh ngạc , “Tuy rằng đạt đến trình độ của bọn họ đều , nhưng chỉ cần một tia hy vọng, bọn họ đều sẽ tranh đoạt.”

 

“Nếu thật sự thăng cấp Đế Quân, thì mà tranh với Thiên Đạo, đổi Thiên Đạo.” Tư Mã U Nguyệt hừ lạnh, “Những kẻ như bọn họ, tâm chính, đạo kiên, căn bản thể nào cơ hội thăng cấp Đế Quân! Dược Lão, ngài cũng vì Đế Quân mà đến ?”

 

Dược Lão Tư Mã U Nguyệt bằng ánh mắt chút khác lạ. Nghe nàng hỏi, ông ha hả: “Đế Quân gì đó, bộ xương già dám tơ tưởng. Ta gọi là Dược Lão, tự nhiên là hứng thú với tất cả d.ư.ợ.c liệu. Chỉ tiếc, đuổi tới chỗ ngươi, chẳng gì sất, ừm, nhưng một phen đại đạo lý tồi.”

 

 

Loading...