Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 2014: Những vị khách tò mò

Cập nhật lúc: 2025-10-28 13:05:50
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KZnxuKI66

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Diêm Nhai xong, nhướng mày: “Tiểu sư thúc, định bảo kê ?”

 

“Đã gọi một tiếng tiểu sư thúc, đương nhiên che chở ngươi .” Tư Mã U Nguyệt đáp. “ mà, cá là với cái tính của ngươi, chắc ngươi cũng chả thèm thế .”

 

“Tiêu Hách cũng đến nỗi vì .” Diêm Nhai , tự tin đầy .

 

“Thế còn chống lưng cho thì ?” Hắn cửa , chứng tỏ bối cảnh cũng dạng .

 

“Bọn họ chẳng cùng . Lỡ mà , khai ngươi ngay. Dù xử lý đám tay chân của là ngươi, cùng lắm chỉ là hộ tống bất cẩn thôi.” Diêm Nhai đùa.

 

Tư Mã U Nguyệt cũng là bản lĩnh, còn co dãn , nên cần lo lắng quá.

 

“Khi nào ?”

 

“Theo như ngươi thì luôn .”

 

“Phỉ Nhất cùng ngươi ?”

 

“Ừm.”

 

“Vậy các ngươi cẩn thận đường.”

 

“Ngươi cũng thế. Ẩn Môn vẫn còn nhiều nguy cơ lắm.”

 

“Ta .”

 

Diêm Nhai , cùng Phỉ Nhất rời , trong tông môn mất thêm hai quen.

 

Lộ Nhan bế quan, ai dạy nàng, nàng liền dẫn ba đứa nhỏ tu luyện trong sân. Mấy khác trong Ẩn Môn đều xem xem cái cô nàng tới quậy bao nhiêu chuyện rốt cuộc , ai dè nàng cứ ru rú trong nhà.

 

Nàng thế mà chẳng tò mò chút nào về tông môn cả! Tới hai tháng thèm bước khỏi sơn môn. Chẳng lẽ nàng thật sự tâm đạm như nước? Ngay cả ba đứa nhóc bên cạnh cũng thấy mặt mũi .

 

Thiệt tình, tuổi còn nhỏ mà cứ như ông cụ non, chẳng thèm tò mò cái gì sất.

 

“Ngươi xem, con nhỏ Tư Mã U Nguyệt đó cứ ru rú trong nhà thế nhỉ? Lẽ nào nó sợ đám xử lý nó?” Mộc Diệp Kỳ vật vờ trong viện của Già Nam Tâm, chán c.h.ế.t. Dạo trong môn yên ắng quá, mấy đứa chuyên gây rối vắng hết, chẳng kịch mà xem.

 

“Ngươi thấy nàng giống loại đó ?” Già Nam Tâm hỏi.

 

Mộc Diệp Kỳ nghĩ ngợi : “Xét vụ thì . mà lâu thế ngoài, nghĩ cũng . Tâm, ngươi thấy ?”

 

“Nếu là ngươi, ngươi thể ở lì trong sơn môn lâu thế ?” Già Nam Tâm hỏi .

 

“Chắc chắn là , phát điên mất! Trừ phi bế quan, trời trăng gì.” Mộc Diệp Kỳ .

 

“Tính ngươi hiếu động, nên chịu nổi ngày tháng tu luyện nhàm chán. Cho nên, mấy tháng khỏi sơn môn, thể là nàng nhát gan sợ phiền phức, cũng thể là nàng tính tình trầm .” Già Nam Tâm phân tích.

 

“Còn gì nữa ? Ngươi nghĩ nàng thuộc loại thứ hai ?”

 

“Nàng đến Âm Môn Lộ môn chủ nhận đồ , mấy năm nay, ổng nhận nữ đồ nào ?”

 

“Không .”

 

“Cho nên, Lộ môn chủ chịu nhận nàng, chắc chắn là lý do nào đó.” Già Nam Tâm phân tích. “Nghe đồn, Lộ môn chủ ngộ để thăng cấp, chính là nhờ chuyện với nàng một lúc.”

 

“Cái hình như là thật, đều đồn thế. Ngươi xem, rốt cuộc nàng thế nào ?”

 

“Nàng thế nào thì , nhưng chuyện của Lộ môn chủ thì ngươi với đều . Tuy rõ nguyên nhân, nhưng ổng tâm bệnh, kẹt ở trong đó gỡ , nên mãi ngộ , tu vi cũng thăng cấp nổi.” Già Nam Tâm tiếp tục. “Dưới tình huống đó, nàng chỉ chuyện một khiến ổng ngộ , đủ thấy nàng lợi hại thế nào. Một như , ngươi nghĩ nàng sẽ là kẻ trốn trong sơn môn vì sợ hãi ?”

 

“Thôi , ngươi phân tích thế thì đúng là giống thật.” Mộc Diệp Kỳ . “Ai, nàng , đám tìm nàng gây sự .”

 

“Ngươi gặp nàng thì cứ trực tiếp tìm.” Già Nam Tâm . “Cứ đây cảm thán thì cũng gặp .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-2014-nhung-vi-khach-to-mo.html.]

 

“Ta gặp nàng , chỉ là thôi.”

 

“Ta còn hiểu ngươi ?”

 

Một ánh mắt của Già Nam Tâm khiến đầu hàng. Hắn bĩu môi: “Thì thôi.”

 

Đã tỏng ý nghĩ của , thì cũng mục đích của là gì .

 

Già Nam Tâm dậy ngoài…

 

Không chỉ hai họ tò mò về Tư Mã U Nguyệt, mà giờ cả Ẩn Môn ai cũng tò mò về nàng, nhưng họ chẳng dây mơ rễ má gì, nên cũng lý do gì để đến gặp.

 

Lúc Tư Mã U Nguyệt tin Già Nam Tâm và Mộc Diệp Kỳ đến tìm, nàng cũng sững sờ, đó mới cho dẫn họ .

 

“Tư Mã U Nguyệt, ngươi cứ chui rúc ở đây thế? Ngươi ngoài, xem kịch vui ở !” Mộc Diệp Kỳ thấy nàng ca cẩm.

 

Tư Mã U Nguyệt nhớ ở trấn nhỏ giúp cũng chỉ vì xem náo nhiệt, kết quả qua lâu , nên giờ tìm tới cửa đây mà.

 

“Hóa là hai vị thiên tài của Trận Pháp Môn tới.” Nàng đón hai trong sân, vẫy tay mời họ phòng khách.

 

“Trước mặt Vu Lăng Vũ, bọn dám nhận hai chữ thiên tài.” Già Nam Tâm , thấy bộ ấm ở đình hóng mát, hỏi: “Ngươi đang uống ?”

 

“Ừm, giảng giải tu luyện cho mấy đứa nhỏ, khô cả họng.”

 

“Vậy chúng ngoài sân .” Nói xong, thẳng về phía đó.

 

Tư Mã U Nguyệt đành chịu, dẫn hai tới đình hóng mát, dẹp bộ , pha mới cho hai .

 

Mộc Diệp Kỳ thấy nàng tự pha , bèn hỏi: “Chỗ ngươi tỳ nữ ?”

 

“Không , chỉ và ba đứa nhỏ thôi.” Tư Mã U Nguyệt đáp.

 

“Ở cùng ba đứa nhóc, chúng nó chăm ngươi, mà là ngươi chăm chúng nó.” Mộc Diệp Kỳ thấy ai như nàng, nếu mang theo tỳ nữ tớ, thì cũng là một một , chứ ai dắt theo con nít. “ mà, ngon đấy.”

 

“Nếu tỳ nữ, ngươi uống .” Tư Mã U Nguyệt . “Hai vị hôm nay qua đây, chẳng lẽ chỉ để hỏi mấy câu thôi ?”

 

đó! Ngươi ngoài, khác cũng dám tới chỗ ngươi tìm. Nếu thì tìm phiền phức, mà là tìm c.h.ế.t.” Mộc Diệp Kỳ . “Ngươi đến hơn hai tháng , chẳng lẽ tò mò chút nào về Ẩn Môn ?”

 

“Cũng chút.”

 

“Vậy ngươi ngoài xem?”

 

“Không vội. Đợi thời gian .”

 

“Ngươi đợi sư phụ ngươi xuất quan ? Kể cả sư phụ ngươi thăng cấp thành công ngoài, ổng cũng quản chuyện của ngươi .”

 

“Không vì lý do đó. Ta tới để học tập, đương nhiên là học , đợi khi nào học mệt thì ngoài. Cái gọi là kết hợp việc và nghỉ ngơi.”

 

“Ngươi học hơn hai tháng còn mệt !”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

“Mới tiếp xúc, hứng thú còn nhiều.”

 

Thật Tư Mã U Nguyệt , đây đều là viện cớ, nàng chỉ là ngoài thôi. Không nàng sợ phiền phức, mà là hiện tại nàng lười ứng phó, lãng phí thời gian. Trừ khi bất đắc dĩ, nếu nàng chẳng ngoài.

 

“Ngươi rõ ràng tuổi còn trẻ măng, mà tâm thái cứ như bà cô già thế!”

 

Tư Mã U Nguyệt chỉ . Có một chuyện, nàng thể cho khác .

 

lúc , linh lực trong khí đột nhiên bạo động, đó ồ ạt kéo về phía sân của Lộ Nhan, tạo thành xoáy nước cuồn cuộn chui nhà của .

 

 

Loading...