Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 2018: Tiếng sáo đoạt mệnh
Cập nhật lúc: 2025-10-28 13:05:54
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Non xanh nước biếc, chim hót hoa thơm, nàng thấy cảnh sắc nơi đây cũng tệ, nếu mấy kẻ chướng mắt chặn đường.
“Tư Mã U Nguyệt, cuối cùng ngươi cũng chịu chui khỏi cái mai rùa . Ta còn tưởng ngươi định trốn trong Âm Môn cả đời chứ!” Khuynh Mới lưng một con Minh thú to lớn, Tư Mã U Nguyệt đầy khinh rẻ.
Với , Tư Mã U Nguyệt ở lì trong đó lâu như chính là sợ . Còn mấy chuyện đồn đại trong môn dạo , chả tin. Một thể lợi hại đến thế? Chắc chắn là đồn bậy!
“Ngươi vẫn còn dám cưỡi Minh thú mà ngươi thuần hóa ? Không sợ lịch sử lặp ?” Tư Mã U Nguyệt liếc mắt là nhận , con thú cưỡi chỉ thuần hóa, chứ khế ước.
Khuynh Mới như đạp trúng đuôi. Hắn chính Minh thú thuần hóa đ.á.n.h cho suýt toi mạng, đây là nỗi nhục lớn nhất của một Thuần Thú Sư. Ba tháng nay, đám đó dám gì mặt, nhưng lưng nhạo thế nào, hết!
Mà tất cả chuyện , đều là do Tư Mã U Nguyệt gây ! Nếu là bình thường, băm vằm kẻ đó , nhưng đối tượng là nàng, thể nương tay một chút.
“Tư Mã U Nguyệt, nếu ngươi chịu theo tiểu gia, chuyện tiểu gia thể bỏ qua hết!”
Nói cho cùng, vẫn là sắc tâm chiếm thượng phong, ngay cả nỗi nhục cũng vứt sang một bên .
Tư Mã U Nguyệt xong, bật : “Người thường , mấy kẻ não tinh trùng thường c.h.ế.t sớm đấy.”
“Mỹ nhân còn c.h.ế.t, c.h.ế.t .” Khuynh Mới thấy nàng , hồn bay phách lạc, cái vẻ vênh váo hống hách ban nãy biến mất, chỉ còn bộ dạng háo sắc đáng khinh.
Tư Mã U Nguyệt cái bộ dạng của cho buồn nôn, ghê tởm nhíu mày.
“ là mỗi cái nhăn mày, mỗi nụ đều là phong tình, ngay cả nhíu mày cũng mê đến .” Ánh mắt Khuynh Mới hận thể dính chặt lên nàng, khóe miệng khéo nước miếng chảy .
Tư Mã U Nguyệt xòe tay, một cây sáo ngọc xuất hiện trong lòng bàn tay. Nàng ngắm nghía cây sáo, : “Cho ngươi mười giây, biến ngay khỏi mắt , nếu , đừng trách nể mặt Thuần Thú Môn.”
“Ui, dáng vẻ nàng nổi giận đúng là mê c.h.ế.t !” Khuynh Mới cảm thấy đợi nữa.
Lần chỉ thấy nàng, kịp tiếp xúc, kịp chuyện Vu Lăng Vũ đ.á.n.h bay. Hôm nay chuyện với nàng, thấy nàng , thấy nàng giận, tim ngứa ngáy chịu nổi.
Hắn vẫy tay với đám phía : “Các ngươi, lên bắt nó cho .”
Cái tên Tư Mã U Nguyệt trong hai tháng sớm truyền khắp Ẩn Môn, dám cùng Khuynh Mới lúc đều là đám tay chân trung thành, lệnh răm rắp, nên lệnh, đám lập tức xông về phía Tư Mã U Nguyệt.
Trước khi , Khuynh Mới dặn, chỉ cần c.h.ế.t là , lỡ thương thì cũng đan d.ư.ợ.c cứu sống. Vì thế, bọn họ chút nương tay, chỉ cốt bắt nàng.
Thế nhưng, ngay lúc bọn họ sắp chạm nàng, nàng đột nhiên biến mất tại chỗ.
“Xem , các ngươi chọn con đường lối về.” Giọng nàng vang lên từ bốn phía, khiến họ tìm vị trí.
Ngay đó, tiếng sáo du dương bao bọc lấy họ. Không thấy , họ theo bản năng lắng tiếng sáo. Nghe một hồi, bọn họ cảm thấy bi thương tột độ, khổ sở khôn nguôi, nước mắt cứ thế tuôn rơi kìm .
“Ta sống thế còn ý nghĩa gì nữa?” Một tên tay sai của Khuynh Mới nước mắt giàn giụa, ngưng tụ linh lực tự vỗ một chưởng đỉnh đầu , ngã vật đất.
“Đời quá nhiều điều ác, thể trả nợ cho họ, chỉ đành kiếp chuộc tội!” Một tên tay sai khác rút dao, đ.â.m tim .
Tiếp theo, những khác cũng lục tục tự sát. Đám Khuynh Mới mang tới còn kịp chạm nàng, c.h.ế.t gần hết.
Ánh mắt Khuynh Mới cũng trở nên mê man, ngay lúc chuẩn tự kết liễu, một cái ám khí đ.á.n.h văng thanh kiếm trong tay .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-2018-tieng-sao-doat-menh.html.]
“Nếu là ngươi, sẽ .” Giọng thanh lãnh chút quen thuộc, Tư Mã U Nguyệt từ trung bước , Già Nam Tâm sườn núi.
“Không , tâm địa các ngươi cũng đấy. Không Thuần Thú Môn lĩnh cái tình .” Tư Mã U Nguyệt nhạt, đáy mắt chút ý .
“Chúng đang giúp ngươi đó! Đừng điều!” Mộc Diệp Kỳ . “Ngươi cái thằng cha háo sắc là ai ?”
“Con trai phó môn chủ Thuần Thú Môn, là độc đinh mấy đời gì đó.” Tư Mã U Nguyệt . “ mà, đối với kẻ cứ tơ tưởng , độc đinh mấy chục đời cũng như cả thôi!”
“Hắn chỉ là của Thuần Thú Môn, ông nội là trưởng lão của tổng môn, ngươi mà g.i.ế.c , phiền phức thiếu .” Mộc Diệp Kỳ .
“Không bảo trong môn can thiệp chuyện của môn nhân ? Xem luật đó chỉ áp dụng cho mấy chống lưng thôi nhỉ.” Tư Mã U Nguyệt nhạo.
“Thế giới gì công bằng tuyệt đối?” Mộc Diệp Kỳ . “Cứ cho là ngươi g.i.ế.c , bề ngoài Thuần Thú Môn gì ngươi, nhưng ngấm ngầm ngáng chân, phân cho ngươi thú thuần hóa, ngươi gì ?”
“Ta cóc cần.” Tư Mã U Nguyệt chẳng thèm đếm xỉa. Cái Thuần Thú Môn kiểu , e là cũng chẳng thuần hóa con gì hồn.
“Dù ngươi học âm công, cũng khế ước thú, thể cứ một mãi .” Mộc Diệp Kỳ .
“Ta là cần bọn họ thuần hóa cho, chứ cần khế ước thú.”
“Ngươi cần Thuần Thú Môn thuần hóa, Minh thú của ngươi ?”
“Thì tự thuần hóa, tự thuần hóa, việc gì cầu bọn họ.” Tư Mã U Nguyệt xoay bỏ . “Nếu các ngươi cứu , đưa về .”
Khuynh Mới đờ đẫn tại chỗ từ lúc tiếng sáo ngừng, U Nguyệt ngang qua, lôi một viên đan d.ư.ợ.c nhét miệng , mới rời .
“Nàng, nàng, nàng…” Mộc Diệp Kỳ chỉ bóng lưng nàng, mấy chữ “nàng” mà thốt câu tiếp theo.
“Nàng là Thuần Thú Sư, thấy .” Già Nam Tâm .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Sao nàng thể…”
Ngoài là Trận Pháp Sư, còn là Tìm Linh Sư, giờ nàng là Thuần Thú Sư. Xem cái vẻ tự tin đó, e là cấp bậc Thuần Thú Sư cũng thấp!
Họ cảm thấy thật khó tin, nhưng quái lạ là họ tin lời nàng !
“Một như thể nào danh tiếng ở Quỷ Giới, xem chúng ở đây lâu quá ngoài, chẳng gì về sự tình bên ngoài.” Già Nam Tâm lẩm bẩm.
Hai bay xuống chân núi, Khuynh Mới vẫn tỉnh táo , xung quanh là thi thể.
“U Nguyệt mới đến bao lâu, mà âm công lợi hại ?” Mộc Diệp Kỳ kinh ngạc thán phục.
Bọn họ tận mắt chứng kiến đám tự sát như thế nào. Cảnh tượng đó, chỉ thôi cũng thấy ớn lạnh sống lưng. Nàng mới đến Âm Môn độ ba tháng, mà âm công đạt tới trình độ .
“Không , nàng dùng độc, hai yếu tố kết hợp mới hiệu quả .” Già Nam Tâm . “Đi đ.á.n.h thức dậy .”
“Được.” Mộc Diệp Kỳ tới, vung một cái tát lên mặt Khuynh Mới, giúp tỉnh táo …