Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 2090: Cái chết của kẻ phản bội

Cập nhật lúc: 2025-10-29 01:19:44
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Lão Lý đúng là kẻ biến báo, cơ hội như tận dụng.” Lão Đỗ .

 

Bọn họ hứa, chỉ cần bắt Tư Mã U Nguyệt sẽ cho gia nhập quân đội. Một khi quân đội, sẽ tài nguyên tu luyện cố định.

 

“Ngươi g.i.ế.c lão ?”

 

“Việc đó thì đến nỗi, chỉ là nhốt bọn họ trong phòng của thôi. Dù chúng cũng quen bao năm, lão cũng từng cứu mạng .” Lão Đỗ .

 

“Phải công nhận, Lý thúc thông minh hơn ngươi nhiều.” Tư Mã U Nguyệt , “Lão nay đều hiểu rõ, phú quý tuy , nhưng cũng mạng để mà hưởng thụ!”

 

“Ngươi lấy mạng ? Ta hiện là của quân đội, ngươi dám g.i.ế.c , chính là khiêu khích Đại Lương Thành!” Lão Đỗ Tư Mã U Nguyệt lợi hại, nhưng từng tận mắt chứng kiến, dù Lý lão nhân kể , cũng cho rằng nàng thể địch nổi cả một quân đội.

 

Tư Mã U Nguyệt bật , ngờ cũng khá thông minh, nâng tầm sự việc lên ngang Đại Lương Thành. Chỉ tiếc là xem thường nàng.

 

“Ngươi cảm thấy khi thăng cấp, thể gì bất ?” Nàng nhắc nhở .

 

“Ngươi... ngươi ?” Lão Đỗ kinh hãi, quả thực cảm thấy từ khi thăng cấp, cơ thể chút bủn rủn, chút sức lực. Hắn vốn tưởng đó là di chứng do cưỡng ép đột phá, vài ngày nữa sẽ khỏi.

 

Nay nàng , khẳng định là vì lý do đó.

 

“Cũng gì, chỉ là hạ chút độc. Nếu ngươi thể thành thật gây phiền phức cho chúng , khi tự khắc sẽ đưa t.h.u.ố.c giải cho ngươi. Đáng tiếc, ngươi tự chọn lấy một con đường c.h.ế.t!”

 

Lão Đỗ hoảng sợ nàng, ôm lấy n.g.ự.c : “Không thể nào! Ta thể trúng độc!”

 

“Có , lát nữa ngươi sẽ . Ta là lương thiện, nên để ngươi c.h.ế.t minh bạch.” Tư Mã U Nguyệt xong vẫy vẫy tay, Lão Đỗ liền ôm lấy cổ họng , gian nan kêu lên hai tiếng, ngã xuống đất co giật vài cái, hóa thành một làn khói đen tiêu tán.

 

Từ đầu đến cuối, đám binh lính hề một lời, cũng gì để ngăn cản nàng. Bọn họ căn bản xem Lão Đỗ gì, cũng chẳng quan tâm sống c.h.ế.t.

 

Chờ Lão Đỗ c.h.ế.t , gã thống lĩnh cầm đầu mới với Tư Mã U Nguyệt: “Ngươi tự theo chúng , chúng động thủ bắt ?”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

“Các ngươi thành ý như , chúng nỡ khó các ngươi. Tự nhiên là cùng các ngươi.” Vu Lăng Vũ .

 

Đội trưởng hài lòng với thái độ của bọn họ, liền nghiêng một tư thế mời: “Vậy mời !”

 

Binh lính lập tức dạt sang hai bên, nhường một lối . Tư Mã U Nguyệt và Vu Lăng Vũ cứ thế thản nhiên cất bước, theo đám binh lính đến nơi ở của Hoa Vô Hương.

 

Bởi vì hai khá phối hợp, mà bọn họ cũng hai lợi hại, khi đến nhận mệnh lệnh là cố gắng chọc giận hai , cho nên bọn họ hề trói hai . Trông cảnh giống như đang bắt , mà càng giống như đang mời khách.

 

Khi Tư Mã U Nguyệt thấy Hoa Vô Hương, và Tả đô sử đang bàn luận chuyện gì đó, thấy bọn họ , cả hai đều dừng .

 

“Thống lĩnh, mang đến.”

 

Hoa Vô Hương đưa mắt hiệu, gã đội trưởng tự động lui xuống.

 

“Các ngươi chính là những kẻ bắt Nam Ngọc Miểu.” Hoa Vô Hương nhàn nhạt , vui giận.

 

.” Vu Lăng Vũ thản nhiên thừa nhận.

 

Tư Mã U Nguyệt cảm thấy nên khiêm tốn một chút, quyết định để xử lý chuyện .

 

“Vì các ngươi bắt ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-2090-cai-chet-cua-ke-phan-boi.html.]

 

“Hắn chọc chúng .” Một lý do đơn giản mà mạnh mẽ, khiến thể phản bác.

 

“Người ?”

 

“Người bây giờ thể giao cho ngươi. Lỡ như giao cho ngươi, ngươi trở mặt đối phó chúng thì .” Vu Lăng Vũ lắc đầu.

 

“Ngươi thế nào?”

 

“Rất đơn giản, ngươi tha cho chúng , chúng giao cho ngươi.” Vu Lăng Vũ .

 

“Ngươi bắt của , mà chỉ kết thúc đơn giản như ?” Hoa Vô Hương híp mắt bọn họ.

 

“Chúng cũng bắt , chẳng qua là vô tình phá vỡ bí mật của , nên mới truy sát. Nếu trêu chọc chúng , chúng cũng sẽ bắt , dù chúng cũng gây chuyện.” Vu Lăng Vũ chần chờ một chút, tiếp: “Hắn là của ngươi, ngươi bao che như , nhưng nếu phản bội ngươi thì ? Ngươi còn đáng giá ?”

 

“Ngươi ý gì?” Tả đô sử quát lên, “Ngươi đừng tưởng thể thoát tội.”

 

Tả đô sử và Nam Ngọc Miểu quan hệ khá , nên lên tiếng bênh vực .

 

“Tin tuỳ các ngươi.” Vu Lăng Vũ , “Chúng mới đến Thanh Long hồn vực, Nam Ngọc Miểu vì truy sát chúng ? Hơn nữa, cũng quan tâm quan hệ của các ngươi với thế nào, các ngươi , chúng sống, chỉ đơn giản thôi.”

 

“Các ngươi gặp chuyện gì?” Hoa Vô Hương hỏi.

 

“Chỉ là lúc rèn luyện trong núi lớn, thấy ở cùng một . Ban đầu chúng truy sát, mới nghĩ , hẳn là ai thấy bọn họ ở bên . Nếu như , quan hệ đó khẳng định là thể đưa ánh sáng.”

 

“Ngươi kẻ là ai?”

 

“Chúng phận của . xem bộ dạng Nam Ngọc Miểu mực cung kính, nghĩ rằng phận kẻ đó cũng thấp.” Vu Lăng Vũ .

 

“Vẽ đó .” Hoa Vô Hương lệnh, lập tức chuẩn giấy bút.

 

Vu Lăng Vũ lập tức động thủ, mà chỉ liếc giấy mực, : “Sự tự do của chúng thì ?”

 

“Nếu chuyện ngươi là thật, để các ngươi rời cũng thể. Điều xem tin tức các ngươi cung cấp giá trị .” Hoa Vô Hương đưa một lời hứa hẹn rõ ràng.

 

Dường như còn cách nào khác, cầm lấy bút, đem bộ dạng của Mộc Lạc Phong vẽ xuống.

 

Nhìn bức họa dần thành hình, thở quanh Hoa Vô Hương càng lúc càng lạnh, Tả đô sử gì đó, nhưng nghĩ vẫn nhịn xuống.

 

“Ngươi chắc chắn là kẻ ? Hay các ngươi là do ai phái tới để cho về kẻ ?” Hoa Vô Hương cố nén tức giận, ánh mắt khát m.á.u chằm chằm bọn họ, nếu là bình thường, e rằng chịu nổi ánh mắt của mà khai hết.

 

Sắc mặt Vu Lăng Vũ hề đổi, thẳng : “Ngươi nếu tin, chúng thể thề, khi đến Thanh Long hồn vực, chúng căn bản Nam Ngọc Miểu là ai, cũng quan hệ giữa và các ngươi.”

 

Tư Mã U Nguyệt tỏ vẻ vui, kéo tay : “Chàng dù lớn chuyện, cũng cần ủy khuất như . Hoa thống lĩnh, chuyện chúng bịa đặt , ngài tra một chút chẳng sẽ ? Chúng lớn chuyện, nghĩa là chúng thực lực đó. Chẳng qua chúng gây thêm phiền phức cho tông môn mà thôi.”

 

“Các ngươi thuộc tông môn nào?”

 

“Bí mật. Trước khi ngoài dặn dùng danh nghĩa tông môn. Chuyện các ngươi tin thì tin, tin thì cùng lắm chúng đ.á.n.h ngoài là !” Tư Mã U Nguyệt hừ lạnh.

 

“Chuyện quan trọng như , chúng thể chỉ lời từ một phía của các ngươi. Vậy , các ngươi tạm thời cứ ở đây, chờ điều tra xong, tự nhiên sẽ để các ngươi rời .”

 

 

Loading...