Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 2094: Bắt sống Tướng quân
Cập nhật lúc: 2025-10-29 01:19:48
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KZnxuKI66
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tư Mã U Nguyệt và Vu Lăng Vũ từ trong gian bước . Đến lúc , cần che giấu nữa.
“Đều Hồn vực tướng quân thông minh, nay xem quả nhiên như thế. Khó trách biểu ca luôn đấu ngài.” Nàng mỉm với Tiêu Hách, một chút ngượng ngùng của kẻ giăng bẫy khác.
“Là các ngươi!” Hoa Vô Hương thấy Tư Mã U Nguyệt, lập tức kêu lên.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Không thể ngờ , đường đường là Quỷ Vực tiểu công chúa, vì để đến Hồn vực, ngay cả thể của cũng vứt bỏ!” Mộc Lạc Phong khinh khỉnh .
Loại chuyện vứt bỏ thể , ở Quỷ giới là việc đáng xem thường.
“Ngươi chẳng lẽ , lúc đến Quỷ giới cũng chỉ linh hồn ?” Tư Mã U Nguyệt .
“Sao thể!” Tất cả đều tin.
Nếu nàng c.h.ế.t mà tiến Quỷ giới, thể xuất hiện ở Quỷ Vực mà Hồn vực, hơn nữa rõ ràng nàng mang theo ký ức kiếp , nếu cũng sẽ cùng Quỷ Vương tương nhận. , thể?
“Chuyện phiền các ngươi nhọc lòng.” Tư Mã U Nguyệt ý định giải thích nhiều với bọn họ.
“Tiểu công chúa, lá gan của ngươi cũng thật nhỏ, dám một đến Hồn vực.” Tiêu Hách Tư Mã U Nguyệt, hai mắt sáng lên.
Trước đây vẫn luôn bắt Địch Hi, nhưng hiện tại Tư Mã U Nguyệt, nhược điểm . Chỉ cần bắt nàng, chẳng khác nào bắt thóp của Địch Hi. Lần tin còn đối phó Địch Hi.
“Gan từ đến nay đều lớn, nếu cũng dám giăng bẫy các ngươi, ? Các ngươi cũng thất vọng, thật sự dẫn Tiêu tướng quân tới đây.” Tư Mã U Nguyệt .
“Các ngươi rõ ràng thề, vì cả?” Hoa Vô Hương vẫn luôn nghĩ điểm .
“Bởi vì khi đến Thanh Long hồn vực, chúng quả thực chuyện a!” Tư Mã U Nguyệt , “Nếu lời thề là thật, thể ứng nghiệm .”
“Vậy ngươi chuyện của Nam Ngọc Miểu?” Mộc Lạc Phong hỏi.
“Có kẻ ăn , kết quả g.i.ế.c. Vừa khéo, kẻ đó chính là phát hiện chuyện giữa Nam Ngọc Miểu và ngươi.” Tư Mã U Nguyệt , “Thật sự cảm tạ ngươi, nếu còn thế nào để dụ Tiêu Hách tướng quân khỏi Đế Đô !”
“Ngươi đối phó ? Vì Địch Hi?” Tiêu Hách .
“Cũng hẳn, chỉ là nhờ tướng quân giúp một việc thôi.” Tư Mã U Nguyệt , “Không tướng quân vui lòng ?”
Tiêu Hách : “Ta cũng đang nhờ tiểu công chúa giúp một việc, ngươi vui lòng .”
“Xem kế hoạch của chúng xung đột, chỉ đành xem ai nắm đ.ấ.m cứng hơn thôi.” Tư Mã U Nguyệt phất tay, mấy ngàn Cổ Chiến Hồn xuất hiện, nhanh chóng đem đám Tiêu Hách bao vây .
“Ngươi chính là kẻ đến Cổ chiến trường!” Nhìn thấy đám Cổ Chiến Hồn , ánh mắt Tiêu Hách lóe lên.
Chỉ cần bắt Tư Mã U Nguyệt, thể sở hữu đám Cổ Chiến Hồn !
Tư Mã U Nguyệt trả lời , phất tay, đám Cổ Chiến Hồn cùng hành động.
Tiêu Hách hổ là tướng quân Hồn vực, thực lực của mạnh hơn Địch Hi nhiều. Hai Cổ Chiến Hồn hợp lực cũng bắt . Mắt thấy hai Cổ Chiến Hồn sắp đ.á.n.h cho hồn phi phách tán, ảnh Vu Lăng Vũ chợt lóe, trực tiếp giao thủ với Tiêu Hách.
Vu Lăng Vũ đến gần, Tiêu Hách liền cảm nhận thở bức , thực lực kẻ hề yếu hơn , liền dồn mười hai phần tinh lực để ứng phó. Bất quá rốt cuộc là đối thủ của Vu Lăng Vũ, cuối cùng vẫn Vu Lăng Vũ chế phục.
Trước đó, đám Cổ Chiến Hồn đem tất cả ở đây g.i.ế.c sạch, chỉ để Hoa Vô Hương và Mộc Lạc Phong.
Tư Mã U Nguyệt ba Tiêu Hách trói , hài lòng : “Một tướng quân, hai thống lĩnh. Sức nặng đủ .”
“Các ngươi gì?” Mộc Lạc Phong ý đồ giãy giụa, nhưng cũng chẳng gì.
“Chuyện cần các ngươi nhọc lòng, các ngươi bây giờ nên cầu nguyện, rằng các ngươi đủ sức nặng trong lòng Thanh Hồn!” Tư Mã U Nguyệt xong, dùng linh hồn thạch đem cả ba thu .
Tiêu Hách dường như đoán một chút, nhưng còn kịp suy nghĩ sâu hơn thu linh hồn thạch. Hắn thấy Tư Mã U Nguyệt bố trí một đạo cấm chế lên linh hồn thạch, phòng ngừa bọn họ trốn thoát.
Thôi, cứ xem nàng gì. Ba bọn họ đều thương, nhân cơ hội hảo hảo dưỡng thương.
Nỗi nhục hôm nay, ngày nào đó nhất định trả gấp bội!
Tư Mã U Nguyệt bố trí cấm chế xong, đem Cổ Chiến Hồn bộ thu hồi, đó sang Vu Lăng Vũ ngọt ngào: “Lăng Vũ, chúng đến Đế Đô!”
Tướng quân Tiêu Hách cùng hai thống lĩnh Hoa Vô Hương và Mộc Lạc Phong đồng loạt mất tích, tin tức nhanh liền truyền ngoài. Chờ lúc Tư Mã U Nguyệt bọn họ đến Đế Đô, tin truyền khắp bộ Hồn vực. Không ít đều trở nên hoảng loạn.
Tư Mã U Nguyệt và Vu Lăng Vũ Đế Đô, tìm một khách điếm trọ , cũng lập tức tìm Thanh Hồn.
Trong phòng, Hắc Nham đang khoanh mặt đất, buộc một quả cầu đuôi, vẫy đuôi trêu chọc Tiểu Hắc.
Mà Tiểu Hắc, cái tên ngốc đó, thật sự cứ đuổi theo cái đuôi nhảy tới nhảy lui, cố c.ắ.n cho bằng quả cầu .
Tư Mã U Nguyệt thấy cảnh , khỏi co giật khóe môi, đối với sự ngốc nghếch của Tiểu Hắc cũng đành bất lực.
Vu Lăng Vũ đang ở trong phòng chuyện với một , liếc qua bên , đầu tiếp tục phân phó công việc.
“Nguyệt Nguyệt, vì chúng tìm Thanh Hồn?” Hắc Nham khó hiểu hỏi.
“Bây giờ còn quá sớm.” Tư Mã U Nguyệt quyết định lơ Tiểu Hắc.
“Cái gì còn sớm?”
“Thời gian.” Tư Mã U Nguyệt thấy Hắc Nham vẫn hiểu, liền giải thích: “Tiêu Hách vẫn luôn xử lý những chuyện đó, từng rời , cũng từng xảy chuyện gì, cho nên lúc Thanh Hồn chắc cảm thấy Tiêu Hách quan trọng đến , dù trướng tài cũng nhiều. Chờ thêm một thời gian nữa, sẽ phát hiện, Tiêu Hách mắt là thể thiếu, lá bài tẩy trong tay chúng càng thêm trọng lượng.”
“Thì là thế.” Hắc Nham hiểu , “Con các ngươi đúng là nhiều khúc khuỷu.”
Tư Mã U Nguyệt cũng bắt ép đám thú thể hiểu mấy chuyện , chọc chọc đầu nó: “Đi chơi , đừng bắt nạt Tiểu Hắc nữa!”
“Hì hì, Tiểu Hắc thích chơi như mà!” Hắc Nham hì hì.
Tư Mã U Nguyệt Tiểu Hắc vẫn đang nhảy tưng tưng, xoa xoa trán. Thấy Vu Lăng Vũ cho rời , nàng xoay bước qua.
Loại tình huống , nhắm mắt ngơ là nhất.
“Đã dặn dò xong ?”
“Ừm, chúng cứ ở đây chờ là .” Vu Lăng Vũ .
“Được.” Nàng qua ôm lấy Vu Lăng Vũ, vùi lồng n.g.ự.c .
Nàng cần hỏi những đó đáng tin , cũng cần tìm hiểu xem sẽ xảy chuyện gì. Chỉ cần ở đây, nàng thể cần bận tâm.
“Gần đây Đế Đô một cuộc thi luyện đan, xem ?” Vu Lăng Vũ hỏi.
“Có thể chú ý tới, cuộc thi nhất định điểm bất đồng.” Tư Mã U Nguyệt ngẩng đầu .
“Phần thưởng cuối cùng của nó là Thiên Tới Dung Dịch.”
“Thiên Tới Dung Dịch tác dụng gì?”
“Sẽ hữu dụng đối với mẫu của nàng.” hữu dụng thế nào, cũng rõ.
Tư Mã U Nguyệt liền hứng thú: “Thật ? Vậy chúng thôi! Phỏng chừng chờ cuộc thi kết thúc, bên cũng sai biệt lắm.”
hương 2095: Vu Lăng Vũ trổ tài luyện đan
Vu Lăng Vũ tìm chưởng quầy khách điếm hỏi thăm địa điểm ghi danh đại hội luyện đan, đó liền mang Tư Mã U Nguyệt đăng ký.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-2094-bat-song-tuong-quan.html.]
Điều khác biệt lớn nhất so với dĩ vãng, chính là nàng sân, mà là Vu Lăng Vũ tự tham gia. Đây là đầu tiên kể từ khi hai quen .
“Chàng thích những thứ ? Sao tham gia?” Sau khi ghi danh trở về, Tư Mã U Nguyệt chớp chớp mắt , “Chẳng lẽ cảm thấy thuật luyện đan của thắng nổi đến cuối cùng?”
Vu Lăng Vũ vươn hai tay xoa đầu nàng, mái tóc nàng rối tung lên, đó một lời mà ngoài. Ánh mắt khi của khiến nàng nháy mắt hiểu , là vì lấy lòng nhạc mẫu tương lai.
Nàng gỡ tóc búi , lẩm bẩm: “Hì hì, gì mà ngượng ngùng chứ. Còn dám vò rối tóc , đúng là cái đồ ngạo kiều!”
Nàng đang chải tóc, đột nhiên ngừng . Nàng cúi đầu sợi tóc quấn quanh tay, từng sợi tóc còn là thứ mà lão tổ ngưng tụ cho nàng, mà là tóc thật sự. Mặc dù quen với trạng thái linh hồn, nàng vẫn thường xuyên hoài niệm thể của .
Vu Lăng Vũ đây từng , với thực lực hiện tại của nàng, chờ cứu mẫu là thể trở về, đến lúc đó sẽ tới nghênh thú nàng.
Nghĩ đến lời hứa của , nàng khỏi nhếch mép .
Mấy ngày , hai đến địa điểm thi đấu. Giao thẻ bài nhận lúc ghi danh, canh cổng mới cho hai . Sau khi trong, Tư Mã U Nguyệt lên khán đài, còn Vu Lăng Vũ xuống khu vực thi đấu bên .
Trước đều là nàng thi đấu, Vu Lăng Vũ khán đài, rốt cuộc đảo ngược . Cảm giác ... thật đúng là mới mẻ.
Vu Lăng Vũ cảm ứng ánh mắt của nàng, đầu , mỉm với nàng.
Nụ khuynh thành khuynh quốc , khiến cho các nữ tử xung quanh đều thẹn thùng cúi đầu.
"Có với các ngươi , mà thẹn thùng cái nỗi gì!" Tư Mã U Nguyệt vui, liếc một cái.
Không !
Vu Lăng Vũ thu nụ , trong mắt hiện lên vẻ bất đắc dĩ. Hắn cũng là thấy nàng nên mới theo cơ mà?
Chỉ lát , những tham gia thi đấu tề tựu đông đủ, Tư Mã U Nguyệt khán đài xuống, một mảng đen nghịt.
“Không ngờ nhiều như , cuộc thi khẳng định kịch liệt.” Người bên cạnh bắt đầu nghị luận.
“Chứ còn nữa, mấy cuộc thi bao giờ đông thế .”
“Đó là vì phần thưởng quá hấp dẫn!”
“Nói cũng , phần thưởng cho hạng nhất hữu dụng với nữ nhân chúng , nếu thể lấy , đúng là cực .”
“Không bên bao nhiêu kẻ tham gia là vì hồng nhan của .”
“E là ít.”
“Những cũng hẳn đều vì phần thưởng mà đến.”
“Ồ? Sao ngươi ?”
“Mỗi thi đấu xong, những luyện đan sư xuất sắc đều sẽ tuyển chọn, dù thể ở chỗ Tôn thượng, thì các thống lĩnh chọn cũng . Kể cả thống lĩnh chọn, chỉ cần đạt thành tích trong cuộc thi, khi đến các thành thị khác cũng sẽ xem là thượng khách.”
“Thảo nào mấy năm nay tham gia thi luyện đan càng ngày càng đông.”
“Nếu sẽ tuyển chọn luyện đan sư từ đây, Tôn thượng và các vị thống lĩnh cũng sẽ đến ? Ngươi đây từng xem thi đấu , họ tới ?”
“Trước thì , nhưng chắc.”
“Vì ?”
“Có vì chuyện Tiêu Hách tướng quân, Hoa thống lĩnh và Mộc thống lĩnh mất tích ?”
“Ừm, gần đây đều bận rộn lắm!”
“Giờ thi đấu còn bắt đầu, lát nữa họ sẽ đến thì !”
Người chuyện ngay hàng ghế lưng Tư Mã U Nguyệt, nàng rõ mồn một lời của họ. Từ đối thoại xem , trong họ hẳn là địa vị thấp ở Đế Đô, nên mới rõ nhiều chuyện như .
Nàng sờ sờ tai , trong lòng chút tò mò đám đó đến . Nghĩ những chuyện Vu Lăng Vũ sai , chắc bọn họ cũng còn tâm tình tinh lực để tới đây.
Quả nhiên, mãi cho đến khi cuộc thi bắt đầu, cũng nhân vật quan trọng nào xuất hiện, xem đều đang bận "việc" cả .
Nàng Vu Lăng Vũ nhanh thành vòng thi đầu tiên, vì để khiêm tốn, cố ý chậm tốc độ, nhưng dù , cũng trong top mười thành sớm nhất.
Từ kết quả vòng một mà xem, ai là đối thủ của , hạng nhất chắc chắn thuộc về .
Cuộc thi mỗi ngày một vòng, năm ngày , tiến vòng cuối cùng. Trên đường đến nơi thi đấu, hai một đám hắc y nhân ( áo đen) vây công.
“Xem kẻ tham gia vòng cuối cùng !”
“Ừm.” Vu Lăng Vũ nhàn nhạt lên tiếng, “Lui .”
Tư Mã U Nguyệt buông tay , lùi một bước, ảnh Vu Lăng Vũ chợt lóe lên, chỉ một vòng , nắm tay nàng tiếp về phía .
Mà đám hắc y nhân ngay cả cơ hội chuyện cũng , miểu sát (g.i.ế.c trong nháy mắt).
Vòng thi cuối cùng chỉ mười , Tư Mã U Nguyệt chín còn , là ai phái đám hắc y nhân tập kích bọn họ.
Người chủ trì tuyên bố bắt đầu, mười đều bắt đầu luyện chế đan d.ư.ợ.c theo yêu cầu. Đây là vòng cuối cùng, Vu Lăng Vũ cần che giấu thực lực nữa. Cho nên, khi những khác mới thành hơn một nửa, luyện xong. Không cần , hạng nhất chính là .
Hạng nhì, hạng ba là ai nàng đều chú ý, bởi vì nàng căn bản cần quan tâm, hạng nhất chỉ thể là .
Sau khi thi đấu kết thúc, Vu Lăng Vũ nhận lấy phần thưởng từ tay trọng tài, mở xác nhận, đó thu , hướng Tư Mã U Nguyệt nhướng mày .
“Vu Lăng Vũ, ngươi...” Trọng tài mời Vu Lăng Vũ gia nhập hiệp hội còn dứt lời, một đám binh lính từ bên ngoài xông , bao vây bộ hội trường.
Vu Lăng Vũ đám đó, ảnh chợt lóe, xuất hiện ngay bên cạnh Tư Mã U Nguyệt. Tư Mã U Nguyệt đám binh lính đột nhiên xuất hiện, ánh mắt lóe lên, nhưng hề lo lắng.
Mà những trong hội trường thấy đám binh lính , tất cả đều kinh hãi bật dậy.
“Đây, đây là binh của Tôn thượng ? Sao họ tới đây?” Trọng tài và chủ trì chung một chỗ, đám binh lính, chút lo lắng.
“Chẳng lẽ Tôn thượng tới? lúc thi đấu ngài đến, lúc tới gì?”
“Khẳng định đến xem thi đấu.” Người chủ trì , “Ngươi xem đám , sát khí ai nấy đều nặng hơn bình thường, chứng tỏ là đội quân chiến đấu. Chắc chắn là đến đây bắt .”
“Là kẻ nào mà xuất động đến binh của Tôn thượng?”
“Ta nghĩ... đoán là ai .”
“Đừng nữa, Tôn thượng kìa.”
Thanh Hồn dẫn theo Khư Dục tiến , bộ trong hội trường đều quỳ xuống, chỉ còn hai thẳng lập tức trở nên vô cùng nổi bật.
Thanh Hồn thấy Tư Mã U Nguyệt gặp biến cố mà mặt đổi sắc, thấy khuôn mặt tương tự Úc Khả La , liền kẻ tìm chính là bọn họ.
“Tất cả lui ngoài!”
Hắn lệnh, những đang quỳ mặt đất đều lũ lượt ngoài, chỉ còn Vu Lăng Vũ và Tư Mã U Nguyệt tại chỗ hề nhúc nhích.