Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 2122: Suối nguồn Cần Sơn
Cập nhật lúc: 2025-10-29 01:20:54
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vừa Tử Thần Cốc, Tư Mã U Nguyệt liền cảm thấy nơi chút tương tự với Đoạn Trường Cốc, cũng là độc vật.
Có điều, lúc ở Đoạn Trường Cốc, thể nàng bách độc bất xâm nên thể chạy lung tung, còn bây giờ chỉ còn linh hồn, nên thể cẩn thận hơn.
Cũng may Nề Hà khi cốc đưa cho nàng hai loại đan d.ư.ợ.c phòng độc. Theo lời , uống thể chống 80-90% độc trùng, độc thảo và khí độc ở đây.
“Quả nhiên là thứ .” Tư Mã U Nguyệt lấy chia một viên cho Vu Lăng Vũ, cũng uống một viên. “Loại đan d.ư.ợ.c , Tội Lâu cung cấp cho những bên ngoài ?”
“Phân theo cấp bậc. Loại bán trong môn cũng chỉ phòng 30% đến 60%, chỉ ít mới loại đẳng cấp cao thế .” Nề Hà , “Tuy độc thuật của ngươi lợi hại, nhưng hiểu rõ độc tố ở đây. Nhất thời cũng đối phó với chúng nó .”
“Ừm. Cảm ơn.” Tư Mã U Nguyệt thật lòng cảm kích họ.
Dù là đầu gặp mặt, nhưng họ nhiệt tình giúp đỡ như . Tuy Nề Hà là nể tình đồng môn và lời dặn của mấy lão gia hỏa, còn Tần Cần là giúp nàng rời khỏi Vô Gian Địa Ngục, đều là lý do cả. nàng vẫn cảm kích họ.
Vào trong cốc, ưu thế của Tần Cần liền thể hiện rõ, nhiều nàng đều cảnh báo nguy hiểm , giúp bọn họ bình an vượt qua những vùng đất c.h.ế.t chóc đó.
“Phía nữa chính là Cần Sơn.” Tần Cần , “Ta lớn lên ở chính nơi .”
“Suối nguồn ăn thịt ?” Tư Mã U Nguyệt nhớ tới truyền thuyết mà chưởng quầy kể.
“Ngươi cũng ?”
“Trước khi đến chưởng quầy kể ít truyền thuyết nơi .” Tư Mã U Nguyệt , “Chuyện về suối nguồn đó là thật ?”
“Ừm, là thật.” Tần Cần gật đầu, “ đó là do bọn họ tìm phương pháp, cứ tùy tiện qua, nên mới ăn mòn thành xương trắng.”
“Nói là, ngươi cách?”
“Ta uống nước suối từ nhỏ đến lớn.”
Câu thản nhiên của Tần Cần khiến Tư Mã U Nguyệt vô cùng kinh ngạc: “Người đều nước suối giúp ích cho tu luyện, thực lực của ngươi bây giờ, là nhờ nó ?”
“Cũng khả năng. cũng ăn nhiều thứ kỳ lạ ở đây, là tác dụng của mấy thứ đó. Trong trí nhớ , chúng cũng chỉ đành đoán bừa.” Tần Cần tỏ bất đắc dĩ với phần ký ức trống rỗng đó. Ở đây nhiều năm như , nàng cũng quen với việc nghĩ đến nó nữa.
Đến chân núi Cần Sơn, Tư Mã U Nguyệt thấy dòng suối nguồn nguy hiểm trong truyền thuyết. Ngoài việc xung quanh ít xương trắng, nơi cũng khác gì những chỗ khác.
Lúc trời cũng tối, địa thế ở đây khá trống trải, hơn nữa vì suối nguồn nên độc vật tương đối ít, Tần Cần đề nghị tối nay hạ trại nghỉ ngơi ở đây. Những khác ý kiến gì, Tư Mã U Nguyệt là mới, càng ý kiến.
Dựng lều trại xong, Mạch Ngữ kéo Nề Hà lều. Tần Cần, Lão Tưởng và Vu Lăng Vũ dẫn Tư Mã U Nguyệt vòng qua một nơi khác ở Cần Sơn, xuyên qua khu rừng nhỏ chân núi, xuất hiện mắt họ là một hồ suối nước nóng.
“Nơi tệ, bên ngoài nhiều vật che chắn như , chắc là ít phát hiện .” Tư Mã U Nguyệt .
“ , suối nước nóng tồi.” Tần Cần cởi quần áo bước xuống nước, vẫy vẫy tay với Tư Mã U Nguyệt.
Tư Mã U Nguyệt cũng xuống, hai tựa bờ đá ngâm trò chuyện.
“Ta , vị nhà ngươi đúng là cao lãnh thật! Lâu như , thấy mấy câu. Nếu thấy chuyện với ngươi khá nhiều, còn tưởng câm đấy.” Tần Cần , “Với nhan sắc, vóc dáng và tính cách , mà đặt ở thời hiện đại gia nhập giới giải trí thì đúng là lãng phí.”
“Với cái tính tình đó của á?” Tư Mã U Nguyệt lắc đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-2122-suoi-nguon-can-son.html.]
“Tính tình cũng , miễn là đối với ngươi là .” Tần Cần hâm mộ , “Ở một nơi thế mà gặp thích, thật quá!”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Còn ngươi với Nề Hà thì ?”
“Cái gì?”
“Đừng tưởng tâm tư nhỏ của ngươi.” Tư Mã U Nguyệt vốc nước lên, “Ngươi tuy miệng thì cứ ‘Lão bản nương’ ‘Lão bản nương’ nọ, nhưng mùi giấm chua nồng nặc đó cách xa mười dặm cũng ngửi thấy.”
“Rõ ràng ? Người khác đều ! Mũi ngươi thính như ch.ó ?” Tần Cần coi như ngầm thừa nhận.
“Mấy tâm tư đó của ngươi, lừa cổ đại thì còn . Chứ ở hiện đại, chuyện yêu đương thấy nhiều , ăn thịt heo cũng từng thấy heo chạy chứ?” Tư Mã U Nguyệt .
“Trời ạ, ngươi là heo ?” Tần Cần kêu lên.
“Tự ngươi đối chiếu đấy nhé.” Tư Mã U Nguyệt bĩu môi.
“Haiz, thật ghen tị với ngươi.” Tần Cần thở dài, “Có một đối với ngươi như .”
“Vậy ngươi và Nề Hà cứ thế mãi ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi, “Ngươi rời khỏi Vô Gian Địa Ngục, cũng là trốn tránh ?”
“Ta tính là trốn tránh. Hắn đối với ý đó, nữ nhân bên cạnh đổi tới đổi lui, mà bao giờ để ý đến . Đã , cũng ở đây cùng khác ân ái. Mà quan trọng nhất vẫn là ngoài xem thế giới.”
“Biết như ngươi nghĩ thì ? Lúc nãy ngươi rời , phản ứng của lớn lắm đó.”
“Vậy cũng vô dụng, tìm cho chúng Lão bản nương .” Nhắc đến chuyện , tâm trạng nàng trùng xuống. nàng cũng định chìm đắm trong cảm xúc mất mát, mà nghiêng đầu hỏi: “Ngươi từng nghĩ đến việc về ?”
“Quay về? Về hiện đại ?”
“ .”
“Không . Người nhà, bằng hữu của đều ở đây, bên gì đáng để lưu luyến.” Tư Mã U Nguyệt thật sự từng nghĩ đến chuyện về.
“Haiz, thì nghĩ tới.” Tần Cần thở dài, “Ta ở bên đó còn cha , bạn bè và sự nghiệp. Ta cứ thế mà c.h.ế.t, bọn họ chắc sẽ đau lòng lắm.”
“Chẳng qua là do ngươi cảm giác gắn bó với nơi thôi.”
“Có lẽ .” Tần Cần cũng phủ nhận. Nói cho cùng, nàng cũng là một cô gái mang nhiều tâm sự.
“Ngươi cũng đừng nghĩ đến chuyện về nữa.” Tư Mã U Nguyệt , “Ngươi đến đây bao nhiêu năm, cũng bên qua bao lâu. Hơn nữa ngươi cũng cách về, nghĩ nhiều chỉ thêm phiền não.”
“Phiền não gì? Các ngươi ?” Mạch Ngữ từ rừng cây bước , thấy hồ suối nước nóng, hai mắt sáng rỡ, “Nơi thế mà các ngươi gọi !”
“Lúc bọn , ngươi đang ở trong lều với Nề Hà mà! Có xuống ngâm chung ?” Tần Cần khôi phục dáng vẻ thường ngày, như thể ủ rũ là nàng.
“Được chứ!” Mạch Ngữ cởi quần áo bước xuống, cạnh hai họ. “Hai các ngươi thật tìm chỗ. Vừa Nề Hà còn , Tần Cần ngươi trong núi cứ như cá gặp nước, giờ xem quả sai.”
Tần Cần lười biếng , gì.
Mạch Ngữ cũng để ý, nàng Tư Mã U Nguyệt : “Ngươi là Tiểu Công chúa của Quỷ Vực đúng ? Nghe của Hồn Vực đang tấn công Quỷ Vực đó! Bọn họ còn la lối, nếu giao ngươi , bọn họ sẽ đ.á.n.h tới.”