Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 2128: Thu Hoạch Lớn

Cập nhật lúc: 2025-10-29 01:21:00
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Gã khổng lồ cọ cọ nàng, dường như đang trả lời câu hỏi của nàng.

 

“Nhiều như , ngươi thu hết ?” Tần Cần đám Minh thú càng lúc càng đông, cuối cùng vây kín cả bọn họ.

 

“Không thành vấn đề.” Tư Mã U Nguyệt thu những con nhỏ Tháp Linh Hồn , cuối cùng mới đưa gã khổng lồ .

 

Tần Cần nàng thế nào, chỉ thấy Minh thú xung quanh cứ thế vơi dần, cho đến khi biến mất .

 

Nàng liếc Tư Mã U Nguyệt, nhưng hỏi nhiều.

 

“Chúng lên thôi.” Tư Mã U Nguyệt .

 

Hai bơi lên, kết giới tầng cùng cũng biến mất, xem nó cũng hình thành bởi Thần dược.

 

Các nàng trực tiếp trồi lên mặt nước, những đang canh giữ bên ngoài thấy hai bình an vô sự, trái tim treo lơ lửng mới đặt lồng ngực.

 

“May quá, may quá, vẫn còn thở!” Nề Hà vỗ ngực, thật sự sợ hai xảy chuyện gì đó, khi về ăn với tông môn.

 

“Không thương chứ?” Vu Lăng Vũ chằm chằm Tư Mã U Nguyệt đ.á.n.h giá một lượt, hỏi.

 

“Không .” Tư Mã U Nguyệt và Tần Cần lên khỏi mặt nước, dùng linh lực hong khô .

 

Cả hai đúng là thương.

 

“Lũ Minh thú bên tấn công các ngươi nữa ?” Mạch Ngữ hỏi.

 

“Không. Bọn chúng thiện.” Tư Mã U Nguyệt .

 

Tần Cần liếc nàng một cái, nhưng phản bác: “Chúng qua bên ! Hả?”

 

“Sao ?” Tư Mã U Nguyệt thấy nàng thoáng nghi hoặc lộ vẻ thấu hiểu, nàng phát hiện điều gì.

 

“Các yếu tố ăn mòn trong khí đang giảm bớt.” Tần Cần , “Xem những yếu tố cũng liên quan đến Thần dược.”

 

“Chắc là .” Tư Mã U Nguyệt đầu suối nguồn, “E là suối nguồn sắp thật sự trở thành truyền thuyết .”

 

, thêm một thời gian nữa, nơi sẽ biến thành một con suối bình thường.” Tần Cần cũng cảm thán, “ mà, chuyện cũng sẽ đổi, chính nó cũng trở thành một con suối bình thường thì ! Chúng là nó, ai mà !”

 

“Ha hả, lẽ ngươi đúng.” Tư Mã U Nguyệt .

 

Lúc về vẫn là Tần Cần , Tư Mã U Nguyệt theo sát phía , cả hai đều bình an trở .

 

Tư Mã U Nguyệt đến bên cạnh Vu Lăng Vũ, vui vẻ : “Tốt quá , cuối cùng cũng lấy !”

 

Lấy Thần dược, coi như Thần ấn phương Nam. Gom đủ Tứ phương Thần ấn, mẫu của nàng cuối cùng cũng thể thoát khỏi phong ấn.

 

“U U lợi hại thật!” Vu Lăng Vũ xoa đầu nàng, mỉm .

 

“Ta còn gặp thứ khác nữa, lát nữa cho !” Tư Mã U Nguyệt nhỏ với .

 

“Được!”

 

Mạch Ngữ tới bên Tần Cần, tò mò hỏi: “Sao xuống tấn công?”

 

“Rõ ràng là nhân phẩm của nàng hơn ! Mà nhớ cũng chuyện gì mất nhân phẩm nhỉ!” Tần Cần cảm khái.

 

“Được , giờ Thần d.ư.ợ.c lấy , chúng cũng nên về thôi.” Nề Hà , sang Tư Mã U Nguyệt.

 

“Được!” Tư Mã U Nguyệt đáp, cùng Vu Lăng Vũ tới.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-2128-thu-hoach-lon.html.]

Mấy nhanh chóng về thương thành.

 

“Tuy ngươi đang vội, nhưng mới từ Tử Thần Cốc về, ngươi vẫn nên nghỉ ngơi một chút hẵng lên đường.” Nề Hà với Tư Mã U Nguyệt.

 

“Được. Gần đây cũng đúng là khá mệt.” Tư Mã U Nguyệt đồng ý, theo bọn họ đến Tội Lâu, để sắp xếp phòng.

 

Tiễn Tần Cần bọn họ , Tư Mã U Nguyệt bố trí một kết giới, kéo Vu Lăng Vũ Tháp Linh Hồn.

 

Hai thẳng đến bờ Sông Hỗn Độn.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

“Grừ grừ ——”

 

Gã khổng lồ cảm nhận nàng đến, liền trồi lên khỏi mặt nước, vui sướng kêu lên.

 

Nàng lừa nó, nơi thật sự nhiều, nhiều nước Sông Hỗn Độn.

 

“Đây là Linh thú thời tiền sử?” Vu Lăng Vũ kinh ngạc gã khổng lồ.

 

, nó chính là Thủ Hộ Thú của Thần dược.” Tư Mã U Nguyệt , “Có lẽ vì khí tức của Thế giới Hỗn Độn, nên nó mới tấn công , còn cho hái Thần dược. Nếu , cũng dễ dàng lấy Thần d.ư.ợ.c đến thế.”

 

“Có thể ở trong cảnh như thoái hóa, cũng thật hiếm thấy.” Vu Lăng Vũ sống mấy đời cũng từng thấy qua, đây là đầu tiên.

 

“Bên kết giới bảo hộ, nghĩ chắc là nó ngăn cách khí tức bên ngoài, nên mới giúp nó thoái hóa.” Tư Mã U Nguyệt suy đoán, “Không chỉ nó, mà cả những Linh thú khác cũng cổ xưa hơn so với chủng loại hiện tại.”

 

“May mà nàng khí tức của Thế giới Hỗn Độn, nếu đối phó thế nào.” Vu Lăng Vũ thấy may mắn vô cùng.

 

“Ngoài chuyện , còn chuyện với .” Tư Mã U Nguyệt lấy Thần ấn , “Lần khi sử dụng Thần ấn phương Bắc, Minh lực của gần như nó hút cạn. Nếu đến lúc dùng cả bốn cái cùng lúc, e là sẽ chống đỡ nổi.”

 

“Một một cái?”

 

“Không .” Tư Mã U Nguyệt chắc, “Đến lúc đó hỏi Mộc Lam thử xem, nếu , cũng chỉ đành thử thôi.”

 

“Ừm, khó khăn như còn vượt qua , giờ đến bước cuối cùng , sẽ khó nàng .” Vu Lăng Vũ dịu dàng khuyên nhủ.

 

“Chàng đúng, con đường đây khó như chúng đều vượt qua, thể bước cuối cùng khó chứ!” Tư Mã U Nguyệt gật đầu, quả quyết , “Ta lòng tin mới !”

 

Bên ngoài, Tần Cần tâm trạng cực thu dọn đồ đạc của . Không ít đang vây quanh sân của nàng, lưu luyến nàng.

 

“Tần quản sự, cô thật sự ? Chúng nỡ xa cô!”

 

Tần Cần dừng tay, cửa, vỗ một phát đầu : “Ngày thường sai bảo các ngươi thì đứa nào đứa nấy mặt như đưa đám, bây giờ nỡ xa ? Sao, còn áp bức đủ hả?”

 

! Bị cô áp bức đúng là khổ sở, nhưng nghĩ đến việc cô , khi nào mới cô áp bức, trong lòng thấy buồn.”

 

“Không sai, sai, Tần quản sự, là cô đừng nữa?” Những khác hùa theo.

 

“Không !” Tần Cần từ chối thẳng thừng, xoay phòng định tiếp tục thu dọn, “Ta vẫn luôn ngoài xem thế giới, bây giờ khó khăn lắm mới cơ hội, thể bỏ lỡ? Ta cả đời nhốt ở đây. Thế giới rộng lớn, cuối cùng cũng sắp ngắm , nghĩ thôi thấy sướng !”

 

“Ngươi rời đến ?” Một giọng trầm thấp vang lên từ phía . Tần Cần đầu , đám mất, chỉ còn một Nề Hà ở cửa.

 

Ánh mắt chút đau đớn, khiến nàng sững sờ giây lát. , cũng chỉ là thoáng qua mà thôi.

 

“Lão bản, ngươi ? Ở chỗ của bọn , dù là , cũng cuối tuần, nghỉ lễ, nghỉ phép năm. Ngươi áp bức mấy trăm năm , bây giờ cần nghỉ ngơi, dùng thời gian ngoài xem thế giới.”

 

“Ngươi nỡ bỏ ?”

 

“Lão bản, ngươi bây giờ Lão bản nương , mấy lời mập mờ . Ngươi thể vì quen áp bức , mà cho chứ! Đây là kiểu tư bản bóc lột, là đúng!”

 

“Ngươi thật sự vứt bỏ ? Không ngươi từng , ngươi sẽ rời xa ?”

 

 

Loading...