Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 2138: Ba Tháng Giao Ước

Cập nhật lúc: 2025-10-29 01:21:10
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Sao Quỷ Cơ và Thanh Hồn cấu kết?” Địch Hi hỏi.

 

“Là Mộc Lam cho .” Tư Mã U Nguyệt đáp.

 

“Xem mạng lưới tình báo của Vô Gian Địa Ngục ở Quỷ Vực còn lợi hại hơn chúng tưởng.” Địch Hi . “Tin chúng cũng mới gần đây, nhưng vì tình thế, cũng vô dụng. Hơn nữa cũng bằng chứng trực tiếp.”

 

“Mộc Lam tin , cũng là một cách để lấy lòng. Hơn nữa thể kéo dài lâu như , cũng là nhờ lúc đó hứa cho ba tháng, thể đảm bảo trong thời gian Thanh Hồn sẽ tấn công Quỷ Vực, để thời gian cứu mẫu .” Tư Mã U Nguyệt , “ mà Quỷ Cơ vẫn còn đó, thật là bực .”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

“Thảo nào Thanh Hồn đóng quân bên ngoài hơn ba tháng mà vẫn tấn công. Trước đó còn tưởng là cạm bẫy gì, ngờ chuyện như .” Địch Hi cuối cùng cũng hiểu sự quỷ dị đó là thế nào.

 

“Quỷ Cơ thực nên để cho ông ngoại xử lý thì thỏa đáng hơn.” Mặc Vũ .

 

“Vậy cứ để ả sống thêm hai ngày nữa .” Tư Mã U Nguyệt hừ hừ, tâm trạng rõ ràng là vui.

 

“Chủ tử, mấy đó tống thế nào đây?” Địch Nhất hỏi từ bên ngoài.

 

Nguyên bản Địch Hi và Mặc Vũ bàn bạc xong, dằn mặt thì dằn mặt, nhưng thể ảnh hưởng quá nhiều đến lợi ích của Hồn Vực, cho nên hai ngày liền giả vờ nữa. nếu bây giờ kế hoạch đổi, thì đương nhiên thể "tỉnh" .

 

Sau khi sắp xếp một hồi, mấy vị Vương gia cho , thấy Địch Hi giường và cả y sư, liền hỏi: “Địch tướng quân ?”

 

“Vẫn thôi, ai.” Y sư lắc đầu, bộ dạng bất lực.

 

“Không cách nào ngài tỉnh nhanh hơn ? Chúng sắp chống nổi nữa !”

 

“Lão Vương gia, cái gì gọi là chống nổi? Chẳng lẽ Thanh Hồn công phá phòng tuyến của các ngài ?” Mặc Vũ từ tốn hỏi.

 

“Cái … Tạm thời thì , nhưng cũng sắp .” Lão Vương gia .

 

“Tướng quân khi nào mới thể tỉnh ?”

 

“Trước đây các ngài Địch Hi vô dụng ? Nói cũng như , bây..." Mặc Vũ trào phúng.

 

“Mặc Vũ đại nhân, ngài đừng giễu cợt chúng nữa.” Lão Vương gia lúc hề tức giận, ngược còn ôn hòa : “Trước đều là chúng nhận tầm quan trọng của Địch đại tướng quân, mới thể tin ngài . Bây giờ chúng hiểu .”

 

“Thật sự?”

 

“Đương nhiên là thật.”

 

“Vậy tạm tin các ngài một !” Mặc Vũ xong liền đến bên giường Địch Hi, lấy một viên đan d.ư.ợ.c cho uống, : “Đây là đan d.ư.ợ.c mới lấy , còn kịp cho thử. Nếu uống mà tỉnh , hai ngày thể hành động. Nếu tỉnh, các ngài cứ coi như từng !”

 

Mấy vị Vương gia đều chằm chằm Địch Hi, ai nghi ngờ lời . Bởi vì bọn họ Mặc Vũ tuy tính tình cổ quái, nhưng nay đều khinh thường việc dối.

 

Ai mà đang lừa bọn họ!

 

Bây giờ sự chú ý của họ đều đặt cả lên Địch Hi, tỉnh .

 

Nhất định, nhất định tỉnh !

 

một giờ trôi qua, hai giờ trôi qua, Địch Hi vẫn động tĩnh gì. Cuối cùng, non nửa ngày , ngay lúc bọn họ sắp thất vọng, ngón tay Địch Hi giật giật. Biến hóa cực nhỏ lập tức các lão Vương gia đang chằm chằm chú ý tới.

 

“Cử động !”

 

“Thật sự cử động!”

 

“Thật !”

 

“Tốt quá !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-2138-ba-thang-giao-uoc.html.]

 

Các lão Vương gia kích động thôi, tỉnh thì bọn họ liền hy vọng.

 

Địch Hi từ từ mở mắt, vẻ nhất thời đang ở .

 

“Tướng quân…”

 

“Lão Vương gia, Tướng quân là trách nhiệm, bây giờ tỉnh , sẽ bỏ mặc Quỷ Vực. Sức khỏe ngài vẫn , các ngài nhất nên để ngài yên tĩnh dưỡng thương hai ngày.” Mặc Vũ cố ý nhấn mạnh hai chữ "yên tĩnh".

 

Các lão Vương gia đều hiểu ý . cũng sai, bây giờ bắt Địch Hi lên ngay cũng thể nào.

 

“Vậy chúng về . Hy vọng Tướng quân thể sớm ngày hồi phục, chúng chắc thể chống đỡ hai ngày .” Lão Vương gia xong liền dẫn rời .

 

Đợi bọn họ , Địch Hi "bá" một tiếng bật dậy, sắc mặt cực kỳ âm trầm. Bị bọn họ chằm chằm lâu như , thật là khiến bốc hỏa.

 

“Ta còn tưởng ngươi sẽ bắt bọn họ chờ lâu hơn.” Mặc Vũ thản nhiên .

 

“Bị một đám ưa chằm chằm, ngươi thử xem.” Địch Hi hừ một tiếng, rõ ràng là vui.

 

Hơn nữa, những cũng kẻ địch thật sự, của Quỷ Cơ Thanh Hồn, nên dù giáo huấn, cũng chừng mực. Với , cũng nên "tỉnh" .

 

“Giờ thì xem bọn họ trụ qua hai ngày .” Mặc Vũ cảm thấy, nên kỳ vọng quá cao đám .

 

“Xem . Ta tìm tiểu dì.” Địch Hi quần áo, tìm Úc Khả La. Vừa đến nơi, liền thấy cả nhà ba bọn họ đang hóng gió chuyện trong sân đình. Cả ba đều mỉm , trông thật hòa thuận vui vẻ.

 

Bên ngoài Vu Tiên Thành, một ngày chiến đấu, lúc mới tạm thời yên tĩnh trở .

 

Thanh Hồn trong quân doanh, Tiêu Hách và mấy vị thống lĩnh đều mặt.

 

“Tôn Thượng, chúng cứ như cả tháng nay, mỗi ngày cứ như gãi ngứa, chẳng chút khí thế nào! Khi nào chúng mới thể thật sự tấn công bọn họ?” Một gã râu quai nón to lớn như khổng lồ, mất kiên nhẫn hỏi.

 

Người là Lạc Thống lĩnh trong Cửu đại Thống lĩnh, tính cách nóng nảy và hiếu chiến nhất, cũng là tiên phong của .

 

Hắn thích chiến tranh thật sự, chứ kiểu đ.á.n.h đ.ấ.m vờn vờn mỗi ngày thế . Cho nên việc Thanh Hồn chỉ cho phái một bộ phận nhỏ đánh, khiến trong lòng vô cùng bức bối.

 

, Tôn Thượng, chúng ở đây hai tháng , rốt cuộc là đang chờ đợi điều gì?” Một khác hỏi.

 

“Tôn Thượng và Mộc Lam từng chút chuyện, bắt Tôn Thượng đồng ý chờ hơn ba tháng.” Tiêu Hách .

 

“Cái gì? Tên Mộc Lam đó dựa mà can thiệp chuyện của chúng ? Tôn Thượng, tại ngài đồng ý với ?” Lạc Thống lĩnh bất mãn la lên, lập tức Tiêu Hách quát mắng.

 

“Lạc Thống lĩnh, chú ý lời của ngươi!” Tiêu Hách cau mày.

 

Lạc Thống lĩnh thấy Tiêu Hách tức giận, cũng dám chỉ trích lớn tiếng như , nhưng rõ ràng là vui.

 

“Tôn Thượng ắt lý do của ngài.” Hoa Vô Hương tỏ trầm hơn.

 

Thanh Hồn nội bộ xảy vấn đề lúc , càng thể để sĩ khí xuống, liền mở miệng: “Mộc Lam từng gián tiếp cứu mạng . Ta từng hứa với , sẽ đáp ứng một yêu cầu.”

 

“Hắn dùng yêu cầu đó để bắt Tôn Thượng chờ ba tháng?” Lạc Thống lĩnh hỏi.

 

“Không sai.”

 

mà, ba tháng đối với chúng quý giá bao, nếu vì mà lỡ mất thời cơ…”

 

Thanh Hồn lắc đầu: “Ta nhân cơ hội trả hết ân tình, mới tiện xuất binh đến Vô Gian Địa Ngục. Nếu lúc đang xuất binh mà bắt lui binh, chẳng còn phiền phức hơn ?”

 

 

Loading...