Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 2312: Phiên Ngoại Vu Tiểu Đao (2) Gặp Lại Mộ Tướng Quân
Cập nhật lúc: 2025-11-01 06:40:56
Lượt xem: 55
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vu Tiểu Đao đ.á.n.h giá Phó Minh Hạo. Một áo giáp trắng, ngũ quan tuấn mỹ thiên về nét nhu hòa trở nên cương nghị hơn nhờ khí thế . Đôi mắt sâu thẳm còn mang theo sát khí, ánh mắt nàng sắc bén nhọn hoắt, dường như dùng ánh mắt dọa nàng sợ, áp chế nàng về mặt tinh thần .
nàng, Vu Tiểu Đao, là ai chứ? Mấy năm nay tung hoành ngang dọc ở Cổ Đại Lục, Thần Vực và cả Minh giới, mưa gió, chút ánh mắt dọa sợ? Thế là nàng bình tĩnh thu ánh mắt, sờ sờ những chỗ thương , vì đau mà nhe răng trợn mắt.
Phó Minh Hạo cũng đang đ.á.n.h giá Vu Tiểu Đao trong lúc nàng đ.á.n.h giá . Quần áo loại bọn họ quen thuộc, trông chút cổ xưa. Tuổi tác dường như lớn, nhưng lá gan thì nhỏ. Giữa chiến trường đầy xác c.h.ế.t mà vẫn thể bình tĩnh xem xét thương thế của , cũng sợ khí thế .
Quan trọng nhất là, như nàng xuất hiện chiến trường? Bất quá, dù thế nào, cũng là nhờ sự xuất hiện của nàng mới thể đập c.h.ế.t tướng quân địch, kết thúc sớm trận chiến .
“Ngươi tên là gì?” Hắn hỏi.
“Vu Tiểu Đao. Ngươi thì ?” Vu Tiểu Đao hỏi .
“Phó Minh Hạo.” Phó Minh Hạo tên , thấy nàng chút phản ứng nào, trong lòng liền suy đoán.
Tên của ở Đông Tề quốc là ai cũng , nhưng ít nhất cũng coi như là nhà nhà đều . Vậy mà nàng xong một chút phản ứng cũng , chứng tỏ đây nàng từng qua.
“Vì ngươi xuất hiện ở đây?” Hắn hỏi.
“Bị sét đánh.” Vu Tiểu Đao thật, nhưng hình như bọn họ tin.
“Bẩm —— Lục hoàng tử, Mộ tướng quân dẫn quân đội địch phục kích ở Phượng Tê Lĩnh.” Một binh sĩ chạy tới lớn tiếng báo cáo.
“Xem bọn chúng thật sự bỏ vốn gốc !” Phó Minh Hạo lạnh một tiếng, “Đem bộ tù binh trông giữ cẩn thận, đội Liệp Ưng cùng bổn hoàng tử !”
“Lục hoàng tử, nữ nhân thì ?” Một phó tướng hỏi.
Phó Minh Hạo liếc Vu Tiểu Đao, vốn định đem nàng nhốt cùng tù binh, nhưng khi thấy đôi mắt sáng ngời của nàng, đổi thành mang nàng theo cùng.
Mang nàng theo cùng? Tất cả đều sững sờ, lúc mà mang theo nữ nhân lai lịch rõ ?
“Lai lịch rõ, mang theo bên trông chừng sẽ yên tâm hơn.” Phó Minh Hạo giải thích, “Các ngươi cứ an tâm xử lý đám tù binh là .”
Số lượng tù binh ít, nếu xảy chuyện ngoài ý gì, đối với bọn họ sẽ càng thêm phiền phức. Không bằng mang theo bên , tình huống gì còn thể kịp thời xử lý.
Hắn lên tiếng gọi ngựa đến, túm lấy vai Vu Tiểu Đao, dùng sức một chút liền nhấc nàng lên ngựa, ở phía .
Vu Tiểu Đao cũng phản kháng. Nàng hiện tại còn rõ tình hình nơi , cũng hiểu rõ tình trạng thể thế nào, bằng cứ thuận theo ý bọn họ. Nàng cũng xem xem, những rốt cuộc là ai, rốt cuộc đưa đến nơi nào.
Hiện tại quan trọng nhất vẫn là xem vì thể điều động linh lực.
Tuy rằng thời khắc cuối cùng, nàng điều động một ít linh lực để bảo vệ , nhưng chút linh lực đó đối với nàng mà quả thực chẳng là gì, nhiều nhất cũng chỉ thể phát huy trình độ Linh Tôn, ngay cả Thần cấp cũng . Nàng từ mười mấy hai mươi tuổi về từng yếu như .
Thân thể nàng cũng thương quá nặng, bằng cũng thể tự bò dậy. cơ thể thể hiểu mà thể sử dụng nhiều linh lực. Nàng cảm ứng một chút, linh khí trong khí ở đây cũng loãng, còn kém hơn cả đại lục tệ nhất mà nàng từng qua. Cũng điều liên quan đến việc nàng thể sử dụng linh lực .
“Ngươi là ai?” Giọng từ đỉnh đầu truyền đến cắt ngang dòng suy nghĩ của nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-2312-phien-ngoai-vu-tieu-dao-2-gap-lai-mo-tuong-quan.html.]
“Ngươi bây giờ mới hỏi là ai, quá muộn ?” Vu Tiểu Đao hỏi , “Chúng gần như , mà g.i.ế.c ngươi, ngươi sớm c.h.ế.t .”
“Ngươi g.i.ế.c .” Phó Minh Hạo chắc chắn .
“Vì khẳng định như ?”
“Thời gian, địa điểm, thời cơ, còn … ngươi đập c.h.ế.t tướng quân địch quốc.”
Nàng mà là của địch quân, bọn họ lẽ sẽ hối hận đến xanh cả ruột.
“Ta vốn dĩ cũng chỉ là vô tình ném đến đây thôi.” Vu Tiểu Đao , “Người đập c.h.ế.t địa vị cao ?”
“Hắn là tướng quân mạnh nhất của Tây Lương quốc, vẫn luôn là mối họa tâm phúc của Đông Tề quốc chúng .” Phó Minh Hạo nghĩ đến một vị tướng quân lừng lẫy như cuối cùng c.h.ế.t theo cách , khỏi cảm thán một tiếng thế sự khó lường.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
“Nói như , ngươi cảm ơn .” Vu Tiểu Đao nhướng mày.
“Nếu ngươi thật sự vô hại, tự nhiên sẽ cảm tạ. Nếu tra điều gì, nhất định tha cho ngươi!” Giọng Phó Minh Hạo thanh lãnh, Vu Tiểu Đao cảm giác lưng như tảng băng lớn.
Chiến mã chở hai chạy ở phía , đột nhiên mất thăng bằng, ngã nhào về phía . Ngay khoảnh khắc ngã xuống, Phó Minh Hạo kéo vai nàng bay lên, cuối cùng vững vàng đáp xuống một bên.
Hóa là chiến mã rơi xuống một cái hố tuyết phủ kín. Nếu là ngựa bình thường ngã xuống kéo lên là , nhưng con ngựa chút xui xẻo, lúc rơi xuống cành cây nhô trong hố đ.â.m thủng đầu, c.h.ế.t ngay tại chỗ.
Chiến mã đối với một tướng lĩnh quan trọng đến nhường nào, điều ngay cả ngoại đạo như Vu Tiểu Đao cũng . Nàng ngẩng đầu, thấy khuôn mặt vững vàng của Phó Minh Hạo, sờ sờ mũi , : “Ngươi nhất vẫn là đừng mang theo nữa, trời sinh vận khí kém, cùng đều sẽ gặp xui xẻo. Ngươi xem ngựa của ngươi liên lụy kìa.”
Phó Minh Hạo nàng một cái, cân nhắc tính chân thực trong lời của nàng.
Là thật sự như nàng , chỉ là cái cớ nàng thoát ?
“Ta trời sinh vận khí , cứ xem xem là vận đen của ngươi nhiều hơn, là vận may của nhiều hơn.” Dứt lời, liếc bên cạnh, đó lập tức xuống ngựa, kéo Vu Tiểu Đao liền lên ngựa.
Lần chạy một đoạn đường dài, mãi cho đến một sườn núi, tiếng chiến đấu truyền đến từ khe núi, còn kịp một lời, phía bay tới một mũi tên dài, trực tiếp b.ắ.n trúng chân chiến mã. Ngựa đau quá, nhịn ngửa , hất hai lưng ngựa ngã xuống chạy biến sang một bên.
Phó Minh Hạo kéo Vu Tiểu Đao vững vàng đáp xuống đất, cũng ảnh hưởng gì.
“Chủ tử, là Mộ tướng quân.” Một núi xuống, thấy vây khốn bên trong, đầu .
Vu Tiểu Đao theo Phó Minh Hạo qua đó, thấy đang sức g.i.ế.c địch một đám vây quanh ở giữa, thấp giọng kinh hô: “Mộ Tư? Sao ở đây?”
Một mũi tên đang lao tới phía lưng Mộ Tư, hai kẻ địch cũng đang chuẩn đ.á.n.h lén từ phía . Mà đang đối mặt với kẻ địch phía , cũng phát hiện tình hình lưng. Hoặc là phát hiện, nhưng cũng sức lực để ứng phó.
Tình huống nhất thời vô cùng nguy hiểm.
Phó Minh Hạo kinh ngạc đầu nàng, thấy nàng giật tay , bất chấp vách núi đối diện vẫn còn đang b.ắ.n tên trong, bay về phía chỗ Mộ Tư.