Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 2316: Vu Tiểu Đao Ngoại truyện (6) - Theo ta đi, ta lo cho ngươi
Cập nhật lúc: 2025-11-01 06:41:00
Lượt xem: 59
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn tia sét đ.á.n.h trúng Vu Tiểu Đao, tất cả khỏi rùng .
Tia sét nếu đ.á.n.h trúng , e là mất mạng ngay tức khắc!
Phó Minh Hạo mím chặt môi, đôi mắt chớp Vu Tiểu Đao , chỉ sợ chỉ một cái chớp mắt nàng sẽ xảy chuyện.
Bọn họ rõ ràng mới quen ba tháng, mà nàng vô tình tim . Nghĩ đến việc nàng sẽ rời , ánh mắt trĩu nặng ưu tư.
“Lần một tên lính đêm mưa bão trú gốc cây, sét đ.á.n.h trúng liền mất mạng, mà nàng còn thể bay .” Mộ Tư cảm khái.
“Nàng thương .” Phó Minh Hạo thấy ảnh Vu Tiểu Đao lảo đảo, ánh mắt tràn đầy lo lắng.
Mộ Tư nhận cảm xúc của , chút kinh ngạc bạn : “Ngươi…”
Phó Minh Hạo phủ nhận, chỉ liếc Mộ Tư một cái, tập trung Vu Tiểu Đao.
Vu Tiểu Đao sét đánh, cảm giác đau nhức, mây kiếp đỉnh đầu mà thấy da đầu tê dại.
Bây giờ nàng cuối cùng hiểu rõ cảm giác của mẫu khi sét đánh. Nàng thề với mệnh cách của , sẽ bao giờ cái dạng sét đ.á.n.h của mẫu nữa.
Cũng may Vân Hồn nể tình giao hảo với Tư Mã U Nguyệt và cả phần rượu trái cây, nên nương tay với nàng, khá nhiều đạo lôi kiếp đ.á.n.h trúng nàng, những đạo đ.á.n.h trúng thì lực đạo cũng lớn, nhờ nàng mới miễn cưỡng giữ mạng. nàng cũng sét đ.á.n.h rơi xuống đất, thoi thóp.
Nàng còn nhắc Vân Hồn đừng quên nhắn tin giúp , nhưng giờ nàng ngay cả cũng nổi, chỉ đành trơ mắt nó phủi m.ô.n.g rời .
Hy vọng nó thể mang tin trở về…
Phó Minh Hạo vội chạy tới bên cạnh, đem hết đan d.ư.ợ.c nàng đưa lúc đút cho nàng uống. Uống đan d.ư.ợ.c xong, nàng mới thấy cơ thể chút cảm giác.
“Ngươi ?” Hắn ôm nàng dậy, nhưng cơ thể cháy đen như than của nàng khiến xuống tay thế nào.
Vu Tiểu Đao thấy vẻ đau xót trong mắt , chớp chớp mắt, tên quan tâm đến ư!
Nàng , nhưng còn sức, chỉ thể chớp chớp mắt với .
Mộ Tư và đám thị vệ tới, thấy nàng đ.á.n.h thành cái dạng , ai nấy đều nàng với ánh mắt ái ngại.
Da thịt gần như nướng chín, như than đen, thế lành còn mặt mũi nào gặp ? Nhất là một cô nương, như , e là khó tìm mối hôn sự .
“Đi tìm một chiếc xe ngựa rộng rãi tới đây.” Mộ Tư lệnh cho bên cạnh.
Nàng thế , e là chỉ thể mà về.
Đợi xe ngựa tới, Vu Tiểu Đao hồi phục một chút, ít nhất thể chuyện.
“Xương cốt giờ rã rời hết , cử động . Ngươi dựng tạm một cái lều cho .”
Xương cốt rã rời, da thịt nướng chín, thật đáng thương. Ánh mắt đều mang ý .
Bọn họ nhanh nhẹn dựng lều cho nàng, để nàng dưỡng thương mặt đất mà dãi nắng dầm mưa.
Phó Minh Hạo xong việc bước , thấy Vu Tiểu Đao đất, nhàm chán thổi bong bóng, trong mắt hiện lên ý .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-2316-vu-tieu-dao-ngoai-truyen-6-theo-ta-di-ta-lo-cho-nguoi.html.]
“Bọn họ ?” Vu Tiểu Đao liếc mắt hỏi.
“Ta bảo họ về .” Phó Minh Hạo xuống bên cạnh nàng, chẳng màng đất bẩn, “Mộ Tư từ biệt ngươi, nhưng Uyển Nhi cũng khỏe, nên bảo họ về . Những khác đều ngoài canh gác .”
Động tĩnh lớn thế , chắc chắn sẽ thu hút nhiều đến điều tra, đảm bảo cho nàng một môi trường yên tĩnh.
“Đợi khỏe sẽ xem cho Uyển Nhi, nhưng chắc là vấn đề gì .” Vu Tiểu Đao đáp.
“Còn ngươi? Thật sự cần mời đại phu ?” Phó Minh Hạo hỏi.
“Không cần, đại phu ở đây trị vết thương của .” Vu Tiểu Đao , “Vết thương những gì thể đều , chỉ đành chờ thời gian. Hoàn cảnh ở đây quá kém, e là cần thời gian lâu hơn mới hồi phục .”
“Có thể khôi phục là .” Phó Minh Hạo xong liền chìm im lặng, mãi đến lúc Vu Tiểu Đao sắp ngủ, giọng mới vang lên: “Ngươi thật sự về ?”
“Đương nhiên. Người nhà đều ở bên đó, tu luyện, trở về.” Vu Tiểu Đao lúc mơ màng, chỉ thuận miệng trả lời, xong hỏi một câu khiến lòng xao động: “Nếu , ngươi cùng trở về …”
Giọng nàng càng lúc càng nhỏ, mấy chữ cuối gần như rõ. thính lực của Phó Minh Hạo , rõ hết lời nàng .
Nàng xong liền ngủ , nhưng lòng thể tĩnh lặng.
Cùng nàng trở về? Đến thế giới thể tu luyện ? Rời khỏi nơi , đến đó sống cuộc đời tu luyện.
Hắn nhớ đường về kinh, nàng bắt mạch cho , với vẻ mặt kinh ngạc thán phục, là một hạt giống .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Lúc đó chỉ tưởng nàng là hạt giống để luyện võ, vì võ công của quả thật lợi hại. Giờ xem , ý nàng là hạt giống để tu luyện. Nếu đến bên đó, sẽ một cuộc sống mới.
, vứt bỏ thứ hiện tại, nỡ ?
Vu Tiểu Đao ngủ lâu, khi nàng tỉnh , thấy Phó Minh Hạo vẫn giữ nguyên tư thế ban nãy, đất.
“Ngươi đang nghĩ gì ?” Nàng tò mò hỏi.
“Nghĩ về lời ngươi .” Phó Minh Hạo thấy nàng tò mò, , : “Ngươi ngươi thấy thể, là của , bảo cùng ngươi đến thế giới của ngươi.”
Vu Tiểu Đao hai mắt trợn tròn, nàng từng ? Đây giống phong cách của nàng! hình như khi ngủ đúng là lảm nhảm gì đó, lúc đó nàng mơ màng, gì.
Nàng chớp mắt với Phó Minh Hạo, xem thử tính chân thực của lời . Thấy vẻ mặt rối rắm của , nàng liền cảm thấy, chắc là thật sự như .
“Khụ khụ, lúc đó thần trí rõ, sảng thôi!” Vu Tiểu Đao ho khan hai tiếng: “Ta cái dạng , mặc mặc quần áo cũng như . Ngươi đừng để ý, lời đó coi như từng .”
“Ngươi đang bảo kẻ chịu trách nhiệm?” Phó Minh Hạo híp mắt, khí thế trầm xuống, thể thấy tâm trạng đang lắm.
“Ta là nghĩ cho ngươi thôi.” Vu Tiểu Đao , “Chúng xảy chuyện gì , bắt ngươi chịu trách nhiệm với , ngươi thiệt thòi quá còn gì! Hơn nữa, ngươi sẽ theo ? Phụ hoàng mẫu hậu của ngươi đều ở đây, ngươi sẽ cùng rời ?”
“Nếu cùng ngươi rời thì ?” Phó Minh Hạo bất ngờ hỏi một câu.
Vu Tiểu Đao chặn họng, câu tiếp theo. Phó Minh Hạo bất mãn cái dạng ngây của nàng, ghé sát mặt , nữa: “Nếu nguyện ý cùng ngươi rời thì ? Ngươi tính ?”
“Nếu ngươi nguyện ý theo , … liền chịu trách nhiệm với ngươi!” Vu Tiểu Đao gương mặt phóng đại mắt, đầu tiên trong đời đỏ mặt. Cũng may giờ nàng đen thui, ai thấy.