Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 609: Sư phụ cũng từng đến
Cập nhật lúc: 2025-09-14 07:50:31
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ô Lạp Lệ ngờ Tư Mã U Nguyệt thẳng thắn yêu cầu của như , suy nghĩ một lát gật đầu: “Được, ngươi cứ ở bên ngoài chờ. Thừa tướng cùng .”
“ , thương là ai ?” Nàng hỏi.
“Là mẫu hậu của .” Ô Lạp Lệ , “Phụ vương và mẫu hậu tình cảm , nên khi mẫu hậu thương mới tiếc giá giữ mạng sống cho bà. cũng chỉ đến thế mà thôi, bao năm qua, mẫu hậu vẫn luôn giường thủy tinh, thể , thể mở mắt, như một thực vật.”
Nói đến đoạn , giọng của Ô Lạp Lệ chút trầm xuống, tâm trạng cũng .
“Để cứu sống mẫu hậu, tộc tốn nhiều tâm huyết, thậm chí chuyện bên ngoài cũng ít khi quản tới. Các tộc khác đối với chúng rục rịch, nhưng phụ vương tâm trí để ý.” Ô Lạp Lệ tiếp tục, “Còn thì quanh năm ở lục địa tìm cách chữa trị cho mẫu hậu, ít khi quản lý việc trong tộc. May mà nhị , gồng gánh cả tộc Tím Thủy, để chúng điều kiện ngoài tìm kiếm những thứ đó.”
“Các ngươi nhất định đều yêu thương mẫu của ngươi.” Tư Mã U Nguyệt , “Vậy Niết Bàn Đan là ai cho các ngươi?”
“Từng một vị luyện đan sư, ông đến đây xem qua cho mẫu , rằng ông cách nào, trừ phi thể tìm Niết Bàn Đan, nếu mẫu hậu sẽ bao giờ tỉnh . Cho dù cứu tỉnh bà, bà cũng sẽ trở thành một phế nhân.” Ô Lạp Lệ , “Ban đầu chúng cũng để ý, nhưng mời đến tất cả đều bó tay, phụ vương mới nhớ đến đơn thuốc đó để , liền cho bắt đầu tìm kiếm những dược liệu đó.”
Người đó hẳn cũng chút bản lĩnh, vì thường đến sự tồn tại của Niết Bàn Đan, đó những mà còn đưa cả đơn thuốc, xem cũng là một vị đại sư đại lục.
“Ngươi còn nhớ tên và phận của vị luyện đan sư đó ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Nhớ, là Ma cốc chủ của Thần Ma Cốc. Lúc đó lên đại lục, danh hiệu của ông nên đến Thần Ma Cốc tìm. Hồi đó để Thần Ma Cốc còn suýt phá hỏng cả sơn môn của họ. Sau bồi thường nhiều thứ mới xong chuyện. Vốn dĩ cũng gì, kết quả lão già họ Ma đó nhiều, cuối cùng nhất quyết đòi bồi thường mới chịu theo đến.” Ô Lạp Lệ , thấy biểu cảm của Tư Mã U Nguyệt ngày càng kỳ quái, liền hỏi: “Sao ?”
“Lão già họ Ma đó… thực là sư phụ của .” Tư Mã U Nguyệt .
“Ông là sư phụ của ngươi? Ngươi là của Thần Ma Cốc? Vậy ngươi ở học viện Thiên Phủ?” Ô Lạp Lệ nghi hoặc hỏi.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Ta là của Thần Ma Cốc, nhưng là sư phụ thu nhận tử ở bên ngoài, hiện tại vẫn đến Thần Ma Cốc nào.” Tư Mã U Nguyệt .
“Ma cốc chủ xem như là lợi hại nhất trong những chúng tìm , nhưng ông cũng chỉ giảm bớt nỗi đau của mẫu hậu , chứ cứu tỉnh bà. Hơn nữa nỗ lực của ông còn một luyện đan sư nhân loại cuối cùng phá hỏng.” Ô Lạp Lệ đánh giá Ma lão đầu khá cao. “Ta hy vọng thể thấy trò giỏi hơn thầy.”
“Sở trường của sư phụ là chữa bệnh cứu , mà là luyện đan.” Tư Mã U Nguyệt , “Nếu ngươi đưa dược liệu cho ông luyện đan, ông chắc chắn thành vấn đề, nhưng liên quan đến y thuật thì ông chắc. Mà nghiên cứu sâu hơn về y thuật, cho dù chữa khỏi cho mẫu hậu ngươi, cũng là trò giỏi hơn thầy.”
Ô Lạp Lệ chằm chằm gương mặt điềm nhiên của nàng, : “Sư phụ của ngươi thu một tử giỏi.”
“Cảm ơn lời khen của Đại điện hạ.” Tư Mã U Nguyệt .
Trong lúc họ chuyện, họ đến một tòa cung điện khác, nơi ít hơn, nhưng Tư Mã U Nguyệt cảm nhận uy áp từ nhiều nơi truyền đến.
“Chính là nơi .” Ô Lạp Lệ , “Ta với phụ vương, thừa tướng ở đây cùng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-609-su-phu-cung-tung-den.html.]
“Đại điện hạ, là để cùng ngài.” Thừa tướng yên tâm, lỡ như Vương vì chuyện mà nổi giận tổn thương ngài thì ? Tính tình của Vương mấy năm nay ngày càng , dám tưởng tượng nếu vương hậu thật sự thì sẽ thế nào.
“Ông ở đây với U Nguyệt.” Ô Lạp Lệ , “Ta sẽ chuyện tử tế với phụ vương, sẽ . U Nguyệt là một nhân loại ở đây, yên tâm.”
“Ta… .” Thừa tướng , “Đại điện hạ, mấy năm ngài ở đây, cảm xúc của Vương gần đây càng thêm kích động, ngài nhất đừng kích thích ngài .”
“Ta .” Ô Lạp Lệ xoay .
Tư Mã U Nguyệt và thừa tướng đợi ở bên ngoài, những tảng đá hình thù kỳ quái, nàng cảm giác như đang trong mộng, chạy qua sờ thử.
“Ngươi nhất đừng qua đó.” Thừa tướng .
“Tại ?”
“Nơi cũng là cơ quan, hoặc là cường giả bảo vệ, nếu ngươi lung tung, họ ngộ sát thì đáng .” Thừa tướng giải thích.
Tư Mã U Nguyệt theo ánh mắt của ông, quả nhiên thấy một tảng đá một con rắn nhỏ cỡ Tiểu Kim Xà, xem màu sắc thì hẳn là một con rồng nước màu tím ngụy trang.
“Thừa tướng, tộc nhân của các ngài đều ghét nhân loại ?”
“Ừm, vì họ những chữa khỏi cho vương hậu, mà còn khiến tình hình của bà trở nên tồi tệ hơn.” Thừa tướng đến đây, biểu cảm cũng đầy oán hận, xem ông cũng thiện cảm gì với nhân loại, hiện tại g.i.ế.c nàng ngay lập tức là vì nàng là do Ô Lạp Lệ mang về.
Lúc , trong cung điện, Ô Lạp Lệ và phụ , Ô Lạp Mại, đang đối mặt với vẻ mặt lạnh lùng.
“Ta , cho phép nhân loại bước nơi một bước nào nữa, ngươi coi lời như gió thoảng bên tai ?” Ô Lạp Mại tức giận, tay chỉ Ô Lạp Lệ run lên.
“Phụ vương, thể vơ đũa cả nắm như .” Ô Lạp Lệ , “Trong nhân loại cũng kẻ , năng lực, cũng lang băm. Nhân loại đúng là l..m t.ì.n.h hình của mẫu hậu tồi tệ hơn, nhưng điều đó nghĩa là tất cả nhân loại đều giống . Phụ vương, mẫu hậu xem, bà ở đây mấy chục năm, tình hình ngày càng . Chúng cũng , cho dù giường thủy tinh, bà còn thể cầm cự bao lâu.”
“Vậy cũng cần nhân loại đến xem!” Ô Lạp Mại quát, “Ngươi tùy tiện tìm một đến, nếu l..m t.ì.n.h hình của mẫu hậu ngươi tệ hơn thì ?”
“ phụ vương, chẳng lẽ mẫu hậu đây cả đời ? Không thể , thể , sống mà như c.h.ế.t thì khác gì? Mẫu hậu là nhiệt tình như , thích đây đó, thích , thích chuyện cùng , như bây giờ, bà lẽ cảm thấy đây là một sự dày vò, thà c.h.ế.t còn hơn!”
“Hỗn xược!” Ô Lạp Mại một chưởng đánh về phía Ô Lạp Lệ, đánh bay , đập tường cung điện rơi xuống đất.
“Nổi giận ?” Ô Lạp Lệ từ đất dậy, , “Phụ vương, thật sự ích kỷ, rõ ràng , mẫu hậu như vui, nhưng vẫn giữ bà . Người cứu bà, chúng đều cứu bà, nhưng bây giờ rõ ràng một cơ hội, vì sở thích cá nhân mà cho bà thử một . Phụ vương, thật sự yêu mẫu hậu ?”