Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 817 + 818: Một lời không hợp

Cập nhật lúc: 2025-09-22 10:35:17
Lượt xem: 106

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 817: Trùng hợp, là định mệnh an bài?

Tư Mã U Nguyệt , cảm thấy hiểu lầm, bèn giải thích: "Thật là linh hồn nguyên bản của xác ."

"Ta ."

"Huynh ư?" Tư Mã U Nguyệt kinh ngạc xoay , "Vậy còn bảo là..."

"Đôi khi thể xác và linh hồn là sự kết hợp mỹ nhất. Thiên đạo luân hồi, muôn vàn duyên ngộ, hiện tại nàng mới là một bản thể trọn vẹn nhất của chính ." Thương Lan .

"Một bản thể trọn vẹn?" Tư Mã U Nguyệt chút sững sờ, "Nói như , việc nhập xác là cơ duyên xảo hợp, mà là định mệnh an bài?"

"Có lẽ , cũng lẽ ." Thương Lan đáp, "Hiện tại xem , những điều đó đều quan trọng. Quan trọng là, đóa Mặc Liên trong cơ thể nàng, cần sự kết hợp giữa linh hồn của nàng và xác mới thể hiện ."

Linh hồn nàng và cây Mặc Liên của ngàn vạn năm mối liên hệ tơ vương chặt chẽ, mà xác chảy dòng m.á.u hậu duệ của Mặc Liên, hai thứ kết hợp với , lưng nàng mới thể hiện đồ án như .

Nàng lấy một chiếc áo choàng khoác lên để che cảnh xuân đang lộ .

"Hình vẽ tác dụng gì?"

Thương Lan lắc đầu: "Ta cũng , chỉ lợi cho việc áp chế thể chất của nàng. Còn cụ thể tác dụng gì, lẽ chỉ U U mới thôi."

"Ồ."

"Tiểu Giới hiện giờ là của nàng, nghĩ nàng cách luyện hóa và khống chế nó." Thương Lan hỏi.

Tư Mã U Nguyệt gật đầu.

Thương Lan một nữa vuốt ve gương mặt nàng: "U U, . Tuy rằng còn nữa, nhưng vẫn sẽ tiếp tục bảo vệ nàng."

Tư Mã U Nguyệt , thấy sự nỡ trong mắt , tim nàng bỗng đau nhói từng cơn, nước mắt trào , ướt đẫm lòng bàn tay .

"Có thể thấy nàng rơi lệ vì khi biến mất, cũng mãn nguyện ." Thương Lan lau nước mắt cho nàng, "Người ở trong chiếc lắc tay linh hồn quá suy yếu, cũng sắp tiêu tan, chi bằng trao sức mạnh cho , để bảo vệ nàng ."

"Thương Lan..."

"U U, cuộc đời gặp nàng, Thương Lan hối tiếc."

Thương Lan dứt lời, linh hồn liền hóa thành những đốm tinh quang lấp lánh, bay múa quanh nàng một vòng tất cả đều bay chiếc lắc tay Mạn Đà.

Ma Sát thấy linh hồn Thương Lan bay , liền thả lỏng thể, để cho các ước linh hồn của bộ tiến trong cơ thể , đó bắt đầu tiêu hóa nguồn sức mạnh mà mang .

Tư Mã U Nguyệt lúc vẫn đang trong một thế giới trắng xóa thoát , nàng xiêm y chỉnh tề , đó mới tỉ mỉ quan sát nơi .

Đây là nơi nàng khi thoát khỏi ảo cảnh, hẳn là một khu vực mở của Tiểu Giới.

Thương Lan cho nàng để rời khỏi đây.

Không nàng rời khỏi hầm ngầm bao lâu , nếu Tây Môn Phong và thấy nàng quá lâu về, lo lắng cho nàng .

"Chẳng lẽ luyện hóa cái Tiểu Giới mới ?"

Ý niệm của nàng động, trong tay liền xuất hiện một cánh cửa nhỏ tinh xảo, cửa còn vẽ bức họa .

"Đây chính là chìa khóa mở Tiểu Giới ." Nàng đóa Mặc Liên cửa, trong lòng dâng lên một trận cảm thán. "Nếu cứ mãi tu luyện chân núi Cửu U, liệu sẽ xảy những chuyện ? Hắn hối hận, chắc hẳn cũng nghĩ như nhỉ."

Đóa Mặc Liên cánh cửa nhỏ hề đáp .

Nàng thở dài, : "Cửa nhỏ, hiện tại là chủ nhân của ngươi, hãy đưa rời khỏi nơi , trở về nơi đến."

Cảnh tượng mắt đổi, nàng quả thực trở hầm ngầm, nhưng nơi ngoại trừ chiếc quan tài thủy tinh thì chẳng còn một bóng .

Nàng bước đến bên cạnh quan tài, Thí Thiên ma kiếm còn, bên trong trống rỗng.

Năm xưa U U dùng xác của để phong ấn Thí Thiên, cho nên nàng căn bản thi thể. Chiếc quan tài thủy tinh táng chính là Thí Thiên, mà táng cũng chính là nàng.

Không thấy nhóm Tây Môn Phong , nàng cảm ứng một chút, lập tức vị trí bọn họ đang .

Nàng từ trong băng thất ngoài, vặn Tây Môn Phong đang ở trong sân, thấy nàng bước , lập tức chạy tới.

"Muội ? Làm bọn lo c.h.ế.t."

"Ta ." Tư Mã U Nguyệt .

Đám Không Tương Di và Hàn Diệu Song thấy động tĩnh cũng đều bay trở .

"Tiểu sư , chứ?" Hàn Diệu Song tới, kéo Tư Mã U Nguyệt xoay hai vòng ngắm, xác định nàng việc gì mới yên tâm.

"Sư tỷ, ."

"Không ư? Quần áo của cũng đổi , việc gì ." Hàn Diệu Song , "Muội ? Sao đột nhiên biến mất khỏi băng thất?"

" , thấy đột nhiên biến mất tăm, giật nảy . Khi đó bọn thể cử động, sốt ruột c.h.ế.t!" Không Tương Di cũng thêm.

"Tiểu sư , rốt cuộc ?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.

"Chắc là đưa đến một nơi ảo cảnh..."

Tư Mã U Nguyệt kể những chuyện thấy một lượt, nhưng nàng chỉ thấy trong ký ức của U U, chứ nhắc đến chuyện gặp Thương Lan ở đoạn .

Không Tương Di xong, hai mắt sáng rực, hai tay ôm n.g.ự.c kêu lên: "Trời ơi, tận mắt chứng kiến chuyện tình yêu thời viễn cổ , thật quá thần kỳ!"

"Vậy gặp Thương Lan Đại đế ?"

"Gặp." Tư Mã U Nguyệt đáp, "Hắn cũng ở trong ảo cảnh đó, tự nhiên là thấy ."

"Đó là trông như thế nào? Là Đế quân đấy, cư nhiên gặp Đế quân. Bọn họ trông giống chúng ? Khí tràng của Đế quân như thế nào?" Hàn Diệu Song kích động nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng hỏi dồn.

"Người gặp lúc đó vẫn là Đế quân, tự nhiên uy nghiêm của bậc Đế quân." Tư Mã U Nguyệt , " một điều thể khẳng định trả lời tỷ, thời đó và bây giờ trông giống . Đều là hai mắt, một mũi, một miệng cả thôi."

"Haizz, tại thể thấy chuyện của họ mà chúng nhỉ?" Hàn Diệu Song thở dài thườn thượt, "Nếu chúng cũng thể thấy thì mấy, thể hưởng chút thần khí của Đế quân, ngộ đạo thành Đế chứ."

Tư Mã U Nguyệt mặc kệ cái đang mê , sang với nhóm Tây Môn Phong: "Ta biến mất bao lâu ?"

"Hơn mười ngày." Tây Môn Phong đáp.

Hơn mười ngày...

Cộng thêm thời gian trễ nải trong lăng mộ, các nàng ở nơi gần một tháng trời.

"Không ngờ chúng ở đây lâu như ." Nàng cảm thán, "Bây giờ cho dù ngoài, cũng Đại sư . Có lẽ, cầm Thí Thiên rời ."

"Hắn chắc chắn ngoài." Hàn Diệu Song , "Giờ hẳn là về đến nội vi, giao nộp Thí Thiên ."

"Thí Thiên xuất thế, thế gian chắc chắn sẽ dấy lên một trận tanh máu." Tô Tiểu Tiểu nhắc đến chuyện , đối với hành vi của Khương Tuấn Huyền vẫn thể nguôi ngoai.

"Nếu kiếm lấy , chúng giờ hối hận cũng vô dụng. Việc cấp bách bây giờ là mau chóng trở về học viện, báo chuyện Thí Thiên cho học viện ." Tư Mã U Nguyệt .

"Ừm, chúng cũng nên ngoài thôi." Hàn Diệu Song , " mà, các mang theo Phá Giới Phù ?"

Mọi đều lắc đầu.

"Không Phá Giới Phù, cái loại Tiểu Giới mới ngoài đây?"

"Để ." Tư Mã U Nguyệt lấy cánh cửa nhỏ, lập tức thu hút sự chú ý của Không Tương Di và Hàn Diệu Song.

 

Chương 818: Một lời hợp

"Đây là cánh cổng của Tiểu Giới, chính là cái mà chúng thấy lúc ," Tư Mã U Nguyệt giải thích.

 

"Sao cánh cổng đó ở trong tay ngươi?"

 

"Có thể là lúc đó m.á.u của chảy lên cửa," Tư Mã U Nguyệt .

 

Thương Lan chỉ Tiểu Giới thuộc về nàng, chứ tại . Thêm đó, lúc Khương Tuấn Huyền rời , nàng dường như cảm ứng, nên nàng mới đoán rằng thể thu Tiểu Giới ngay từ lúc bước .

 

"Hả? Vậy cũng ? Sớm nhỏ m.á.u lên đó ," Hàn Diệu Song hối hận .

 

Tư Mã U Nguyệt , gì. nàng nghĩ, kể cả Hàn Diệu Song cũng chắc . Bởi vì theo lời Thương Lan, cơ thể và linh hồn của nàng đều liên quan đến chuyện .

 

"U Nguyệt, nếu Tiểu Giới là của , thể mở những nơi khác ?" Không Tương Di hỏi.

 

Phạm vi họ thể thấy hiện tại quá nhỏ, chỉ loanh quanh ngọn núi . dù nhỏ như , họ cũng thu ít thứ . Cho nên họ nghĩ nếu thể mở những nơi khác, chắc chắn sẽ ít bảo bối.

 

"Không thể," Tư Mã U Nguyệt lắc đầu, "Ta hiện tại thể khống chế nó, là vì Thương Lan đại đế luyện hóa cánh cổng Tiểu Giới, mà khế ước cánh cổng đó. vẫn luyện hóa Tiểu Giới, cho nên những nơi khác vẫn thể hiện ."

 

"Vậy —" Hàn Diệu Song đảo tròn mắt hai vòng, nắm lấy tay U Nguyệt, : "Tiểu sư , chờ luyện hóa xong, nếu d.ư.ợ.c liệu gì ở đây, chia cho chúng một ít đó."

 

"Không thành vấn đề. chúng ngoài ."

 

Nàng cầm lấy cánh cửa nhỏ, khẽ động ý niệm, họ liền xuất hiện trong thạch thất ở trung mộ.

 

U Nguyệt nơi vốn là cánh cửa lớn. Cửa còn, chỉ để một bức tường, khác gì những bức tường khác.

 

Nghĩ đến những chuyện xảy trong Tiểu Giới, nàng thở dài, "Chúng về thôi."

 

Hàn Diệu Song và những khác cũng nghĩ đến Khương Tuấn Huyền, tâm trạng chút chùng xuống, : "Đi thôi."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-817-818-mot-loi-khong-hop.html.]

Họ rời khỏi đầm lầy T.ử Thủy, trở về thành Gia Lăng. Cảnh Văn và của Không Minh Cốc vẫn đang chờ họ ở khách điếm.

 

"Các ngươi cuối cùng cũng về , nếu về nữa, chúng tìm các ngươi."

 

"Sao các ngươi thiếu một ?" Cảnh Hoàn thấy Khương Tuấn Triết, thuận miệng hỏi.

 

"Đại sư việc ," Tư Mã U Nguyệt thấy sắc mặt Hàn Diệu Song và những khác , bèn qua loa.

 

"Chẳng lẽ là vì sự kiện xảy ngoài thành?"

 

"Sự kiện gì?"

 

"Hơn mười ngày , một trấn nhỏ ngoài thành Gia Lăng tàn sát đẫm máu," Cảnh Văn .

 

Hàn Diệu Song và Tô Nho Nhỏ cả chấn động, chút cứng đờ.

 

"Bị tàn sát đẫm máu?" Tư Mã U Nguyệt nhíu mày.

 

"Ừm. Không một ai sống sót," Cảnh Văn , "Ban đầu còn tưởng chuyện của Hồng Đầu Lĩnh tái diễn, nên vội vàng thông báo cho cấp . khi đến xem xét, do Quỷ tộc , mới thở phào nhẹ nhõm."

 

"Thi thể gì đặc biệt ?" Hàn Diệu Song hỏi.

 

"Đều g.i.ế.c bởi một nhát kiếm, nhưng kỳ lạ là, cả trấn nhỏ một giọt m.á.u nào," Cảnh Văn , "Không ít cao thủ điều tra nguyên nhân, nhưng vẫn kết quả."

 

Đương nhiên là máu, m.á.u đều Thí Thiên uống hết , U Nguyệt thầm nghĩ.

 

"Sau đó còn xảy chuyện tương tự ?" Tô Nho Nhỏ hỏi.

 

"Không , chỉ một vụ đó thôi. Sao , đại sư của các ngươi điều tra chuyện chứ?"

 

"Đại sư việc riêng nên rời ," Tư Mã U Nguyệt , "Nếu xảy chuyện như , chúng cũng nên về học viện báo cáo một tiếng."

 

" . Chúng mau về thôi."

 

Hàn Diệu Song lấy một trận pháp dùng một , đặt xuống đất, ba họ trong.

 

Không Tương Di việc trọng đại, cũng níu kéo họ ở , chỉ cảm kích : "U Nguyệt, cảm ơn . Đệ giúp chúng nhiều như , Không Minh Cốc xin ghi nhớ. Ngày nào đó cơ hội, chắc chắn sẽ báo đáp."

 

"Được, nếu việc, nhất định sẽ tìm các ngươi giúp đỡ. Cáo từ—"

 

Tư Mã U Nguyệt liếc Tây Môn Phong một cái, khởi động trận pháp rời .

 

Không Tương Di đợi họ , mới với Cảnh Văn: "Chuyện của các ngươi xử lý xong ?"

 

"Xong . Cảm ơn các ngươi cho chúng mượn nhiều như ," Cảnh Văn mỉm .

 

"Vậy đưa họ về ," Không Tương Di dậy hai bước, : " , ngươi lén Cảnh gia những chuyện , cẩn thận một chút."

 

"Ta ," Cảnh Văn gật đầu.

 

Ra đến bên ngoài, Tây Môn Phong giữ lấy tay Không Tương Di, "Ta đưa nàng về cốc sẽ ."

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

"Ta lo lắng cho nàng . Thật cần đưa chúng về ," Không Tương Di .

 

"Gần đây tình hình trung vi quá bất , đưa nàng về vẫn yên tâm hơn," Tây Môn Phong vỗ vỗ đầu nàng, "Đi thôi. Đưa nàng về ."

 

"Vâng."

 

...

 

Tư Mã U Nguyệt và hai dùng trận pháp truyền tống tạm thời để trở về học viện. Không kịp về Ly Viên, họ thẳng đến văn phòng của Mao Tam Tuyền.

 

Mao Tam Tuyền đang đau đầu vì hai tin tức nhận , tin Tư Mã U Nguyệt và nhóm của cô trở về, ông cho họ , với những trong phòng: "Họ về , ngươi với họ ."

 

"Ừm," nọ chỉ nhàn nhạt đáp một tiếng, thái độ chút ngạo mạn.

 

Tư Mã U Nguyệt, Hàn Diệu Song và Tô Nho Nhỏ bước , hành lễ với Mao Tam Tuyền, ngẩng đầu mấy đang một bên.

 

"Khương Tuấn Triết?" Hàn Diệu Song kinh ngạc kêu lên.

 

Khương Tuấn Triết mặc một bộ y phục trắng, thấy Hàn Diệu Song gọi thẳng tên , mày nhíu , chán ghét liếc cô một cái, quát: "Ngươi là ai, dám gọi thẳng tên !"

 

Tư Mã U Nguyệt thấy nam t.ử đầy lệ khí ưa, bây giờ thấy quát lớn Hàn Diệu Song, càng thêm tức giận, : "Gọi tên ngươi thì ? Chẳng lẽ tên ngươi để gọi, mà là để tự ngươi ăn ?"

 

"Hỗn xược!" Khương Tuấn Triết Tư Mã U Nguyệt mỉa mai, nổi trận lôi đình, một luồng hỏa diễm trực tiếp phóng tới.

 

Ngọn lửa màu cam nóng rực và cuồng bạo, nếu rơi , e rằng chỉ trong chốc lát sẽ thiêu rụi đó.

 

Tư Mã U Nguyệt hai mắt híp , là dị hỏa!

 

"Khương Tuấn Triết, ngươi dám!"

 

"Phụt—"

 

Hàn Diệu Song hét lớn một tiếng, tung dị hỏa của về phía ngọn lửa của Khương Tuấn Triết, chặn nó ở giữa.

 

Cùng lúc đó, ngọn lửa màu xanh nhạt của Tô Nho Nhỏ cũng tung , hai luồng hỏa diễm trực tiếp áp chế ngọn lửa của Khương Tuấn Triết đến thể động đậy.

 

"Hừ, tưởng chỉ các ngươi mới hai luồng hỏa diễm ?" Khương Tuấn Triết hừ lạnh một tiếng, tung một luồng hỏa diễm màu lam. Ngọn lửa thứ hạng khá cao, hỏa diễm của Tô Nho Nhỏ và Hàn Diệu Song đều cản nó.

 

Ngọn lửa màu lam trực tiếp lướt qua họ, bay về phía Tư Mã U Nguyệt, mắt thấy sắp rơi xuống nàng.

 

Tư Mã U Nguyệt giơ tay lên, ngọn lửa màu lam dừng cách nàng vài centimet.

 

tay nàng, một sợi xích diễm đang quấn quanh đầu ngón tay.

Loading...