Sau đó run rẩy rót ly nước, uống cạn một .
Hắn tìm một vị trí cách xa  nhất,   xuống, tránh  như tránh tà. 
  dáng vẻ bận rộn  ngừng đó, liền  giúp  bình tĩnh .
“ và A Tín là chị em song sinh.”
Hắn khựng , khó hiểu  , ánh mắt đầy vẻ  thể tin nổi.
“Cậu   lễ tế thủy thần ở trấn Trường Hải ?”   lên tiếng.
Hắn như nhớ  điều gì, ánh mắt chợt mở to,  .
 và chị  là  của một ngôi làng gần trấn Trường Hải, tổ tiên trong nhà đều  nghề hái thuốc.
Năm tám tuổi, cha   thành bán dược liệu.
 khi trở về, chỉ còn  một cái hũ tro nhỏ  niêm phong.
Mẹ  ôm cái hũ ngẩn  mấy ngày,  bắt đầu ho  máu, chẳng bao lâu cũng qua đời.
 và A Tín trở thành những đứa trẻ mồ côi trong làng.
Lúc thì  theo   xuống ruộng, lúc thì  bờ sông giặt quần áo, nhà ai gọi thì chúng  đến nhà đó giúp.
Cứ thế bữa đói bữa no mà sống lê lết mấy năm.
Năm mười hai tuổi, một trận lụt lớn ập đến, nhấn chìm cây trồng, nhà cửa cũng  ở  nữa.
Có   là do thủy thần nổi giận, cần   lễ tế thủy thần.
Chị    chọn.
Không ai phản đối hoặc  cách khác, họ nghĩ rằng  nuôi chúng  nhiều năm như , đó là việc chúng  nên .
 bơi giỏi hơn chị .
 nấu  thuốc ngủ cho chị , mặc quần áo của chị ,     khiêng đến bờ sông.
Cùng quỳ  bàn tế bên bờ sông với  còn  một  bé da trắng bóc, gầy yếu.
Trên mặt   đầy vẻ sợ hãi và hai chúng   đẩy xuống sông.
Khi tỉnh dậy  nữa,  đang ở một bãi cát  nhánh sông.
Toàn  chị  ướt sũng, ôm    thành tiếng.
 lạnh mặt, nghiêng đầu  Trương Văn Viễn: “Đại thiếu gia,  nhớ ư?”
 7 
Lúc mơ hồ,   thấy bộ quần áo đỏ chói mắt ,     cộc cằn kéo về phía bàn tế lạnh lẽo.
  sợ nước.
Sau khi thoát khỏi dây trói  nước,  bơi lên , vốn dĩ  bơi  một đoạn, chuẩn  lên bờ.
Quay đầu ,   thấy  bé  vẫn đang chìm xuống.
Ánh mắt    đờ đẫn, miệng há  khép .
 do dự một chút,   lặn xuống.
Trở  bên cạnh  ,  vươn tay kéo dây trói    .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bao-ung-cua-chi/chuong-3.html.]
Cậu  theo bản năng giãy giụa.
Ngay khi   cởi  dây trói và định nâng   lên, đột nhiên   đạp mạnh một cú  n.g.ự.c .
Sức lớn đến mức khiến  lùi  xa.
Nước tràn  miệng, nhất thời   phản ứng kịp.
Theo lực đẩy của  , cả   chìm xuống.
Ánh sáng từ phía  ngày càng xa, càng lúc càng mơ hồ.
Khi tỉnh   nữa,   dừng  ở hình dáng mười hai tuổi.
Sáu năm , cơ thể   lớn thêm  một tấc nào.
Chị  đưa   khắp nơi tìm bác sĩ nhưng họ đều     vấn đề gì.
   gương.
Chỉ cần  , mắt  sẽ biến thành một khe hẹp, lưỡi sẽ chẻ đôi.
Ngoài  cũng   gì khác biệt.
 chị  sẽ  vui cho nên ngay cả trứng chim,  cũng  lén lút ăn.
Lần , sự hiến  của cục trưởng Uông khiến    sảng khoái như hạn hán lâu ngày gặp  cơn mưa rào.
Sự khó chịu trong lòng khiến   kìm  nôn khan hai tiếng,  sang nhổ một bãi.
Có lẽ   thể trở   một  em gái bình thường  nữa .
 8 
“Cô… cô   là !” Trương Văn Viễn run rẩy  ngừng.
“Quan hệ giữa chúng  là giao tình sinh tử,    mắng  thế.”
 bắt chước giọng chị   chuyện với  để trêu chọc: “Nếu  còn dám  gần chị ,   ngại nếm thử mùi vị của từng  trong nhà họ Trương .”
 nhe hàm răng sắc nhọn  với ,  đến ngoan ngoãn.
Trở về nhà họ Trương, chị  nhào tới ôm ,    mắng.
Mợ cả về nhà chỉ    lạc, sai tuần bổ phòng  tìm  cũng  quan tâm nữa.
Chị  chỉ  thể nhờ đến Trương Văn Viễn  về đến nhà còn đang bơ phờ.
Tin tức về việc biệt phủ của cục trưởng Uông  cháy, ông   thiêu c.h.ế.t chỉ  những  hầu bàn tán trong chốc lát.
Mợ cả  con trai,    thôi.
Trương Văn Viễn   đầy sợ hãi và co rúm.
Mấy   chuyện  , ngầm hiểu kỳ lạ.
 9 
Chiến sự phương Bắc  mở rộng.
Trương Văn Viễn quyết định nhập ngũ  tiền tuyến, bảo vệ gia đình và đất nước.
Trương Thành  ủng hộ.
Mợ cả ở nhà  lóc thảm thiết, cho rằng Trương Văn Viễn   và chị  “khắc”, ánh mắt bà   chúng  càng thêm oán hận.