8.
Ta luống cuống tay chân  xổm xuống nhặt cá. Ca ca và cha mắng vài câu  về nhà ăn cơm.
Một   trong sân phân loại tất cả cá theo giống loài và kích cỡ. Những con cá nhỏ,  m.ổ b.ụ.n.g cạo vảy,  khi dọn dẹp sạch sẽ thì phơi khô để  tự ăn. Cá lớn, ngày mai ca ca và cha sẽ mang  trấn bán,  đổi lấy lương thực và vải vóc.
Lưng và mặt  đau rát,   xổm trong sân mổ cá, nước mắt rơi lã chã.
Những năm gần đây cá đánh bắt  ngày càng ít, gia đình nghèo rớt mồng tơi. Tính tình cha và ca ca cũng ngày càng tệ, cả ngày   lấy một nụ .
Ca ca năm nay hai mươi tuổi,  đến tuổi lấy thê , nhưng trong nhà căn bản   nổi một món sính lễ tử tế. Vì ,   trong nhà đều đặt hy vọng  lớn   Hải Loa nữ .
"Khóc  , chỉ   thôi! Còn  nữa  móc mắt ngươi !" Nương  cằn nhằn từ trong nhà bước , ném một xô tôm hùm  mặt ; "Đây là cơm của ngươi mấy ngày tới. Nếu để  phát hiện ngươi dám ăn trộm cá khác,  đánh gãy chân chó của ngươi! Làm xong tất cả  việc mới  ăn,  rõ ?"
Ta gạt nước mắt gật đầu, tăng tốc tay.
Cả ngày  ăn cơm,  đói đến mức hoa mắt chóng mặt,  cũng ngày càng lạnh. Bây giờ  là đầu Đông, đôi tay   ngâm trong nước biển đến tê dại.
Mỗi năm, mùa Đông là lúc  khó khăn nhất. Tay sẽ mọc đầy cước, lúc lạnh thì đau nhói, lúc nóng  ngứa kinh khủng.
"Phán Nhi! Phán Nhi! Tỷ  ở nhà ?"
Một giọng  nhỏ nhẹ và mảnh mai từ ngoài sân vọng ,   dậy , thấy Tam Nha đang  ở cửa.
9.
Tam Nha là láng giềng của , cũng là  bằng hữu  nhất của  từ nhỏ đến lớn.
Trạm Én Đêm
Nàng thò đầu   quanh, xác nhận trong sân chỉ  một  , liền lấy một thứ từ trong lòng , nhanh chóng nhét  tay .
Vật trong tay   ấm áp  mềm mại, đưa  gần còn ngửi thấy mùi thơm đặc trưng của lúa mì.
Đây là, màn thầu? Lại còn là màn thầu bột trắng!
"Tam Nha, thứ  quá quý,   thể nhận!"
Tam Nha  hì hì, xoa xoa bụng : "Đừng từ chối nữa,   thấy bụng tỷ kêu !"
"Hải Loa nữ nhà …" Nàng cẩn thận kiễng chân kề  tai , "Hôm qua Hải Loa nữ nhà   , rơi xuống hai viên ngọc trai biển lớn bằng nhãn cầu!"
Ta kinh ngạc bịt miệng, nhà Tam Nha   ngọc trai biển !
Một viên ngọc trai biển  thể đổi  10 lượng vàng, nhà Tam Nha sắp phát tài !
Tam Nha quyến luyến kéo tay : "Chỉ cần nộp 10 lượng vàng cho quan phủ, là  thể thoát khỏi  phận ngư dân. Đánh cá khổ quá, cha   mơ cũng  chuyển đến trong thành,  một mảnh đất để trồng lương thực. Phán Nhi,  lẽ, nhà   lẽ sắp chuyển  ."
Ta  ghen tị  xót xa  Tam Nha,  mừng cho nàng,     xa nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bat-duoc-mot-nang-hai-loa-nu/chap-3.html.]
"Tỷ mau ăn ,  lén chạy  đấy! Ta  về , Phán Nhi, nhà tỷ chắc chắn cũng sẽ  ngọc trai biển thôi! Đợi cha tỷ  tiền, ca ca tỷ lấy  thê tử, họ sẽ  đánh tỷ nữa."
Sau khi Tam Nha ,  ngấu nghiến nhét màn thầu  miệng.
Màn thầu thật ngon, nếu nhà  ngày nào cũng  ăn màn thầu, thì   mấy.
10.
Vì  ăn no, hiếm khi  ngủ một giấc ngon lành.
Ta mơ thấy  biến thành một đứa bé sơ sinh, nương hiền từ hát ru cho .
Khúc hát  thật , khiến    ấm áp, tựa như  tắm trong ánh nắng mặt trời ngày Đông.
"Thả  ! Cứu mạng! Cứu mạng!"
Ta đang ngủ say, bên tai bỗng vang lên tiếng hô hoán nghèn nghẹn.
Dường như    la to, nhưng   bịt miệng.
"Đùng!" Âm thanh chậu đồng rơi xuống đất giòn tan, đánh thức   .
Tiếng động , hình như từ phòng ca ca  truyền đến?
Ta mặc quần áo ,  đến  cửa phòng ca ca, thấy một cảnh tượng khiến  hồn bay phách tán.
Cha và nương đang đè c.h.ặ.t t.a.y chân Tam Nha, còn ca ca  thì đang cởi quần áo nàng.
Tam Nha  cha  bịt miệng, búi tóc rối bời, xõa lộn xộn  giường. Mắt nàng đỏ hoe, giãy giụa tuyệt vọng và đau đớn như một con cá sắp chết.
"Ca ca, các  điên  ? Đây là Tam Nha, các  mau thả tỷ  !" Ta gào  nhào tới,   ca ca một cước đá văng.
Ta bò dậy chạy về phía cửa,    gọi ,   để cha  Tam Nha đến cứu nàng.
"Con tiện nhân , chạy  ?" Nương  túm tóc  lôi , tiện tay tát hai cái lên mặt , đánh đến mức mắt  tóe : "Đồ lỗ vốn vong ơn bội nghĩa! Con súc sinh ăn cây táo rào cây sung! Nếu ngươi dám hại ca ca mày  cưới  thê tử, xem  trừng trị ngươi thế nào!"
11.
Nương   việc quen , sức lực lớn hơn  nhiều. Hai tay bà kìm chặt cổ tay  như gọng kìm, khiến   thể giãy giụa.
Ta "huỵch" một tiếng quỳ xuống đất dập đầu với bà: "Nương, đó là Tam Nha mà,   mới mười lăm tuổi, là Tam Nha mà Người     lớn lên từ nhỏ đó!"
Ta  dám   mắt Tam Nha, quần của nàng   lột xuống, để lộ hai chân thon gầy như chim nhỏ.
"Ngươi câm miệng! Đợi gạo nấu thành cơm, chúng  tự nhiên sẽ đến nhà Tam Nha dạm hỏi!"
Ta đột ngột ngẩng đầu,  chằm chằm  mặt nương . Dưới ánh nến lờ mờ, mặt bà dữ tợn, vàng vọt, giống như ác quỷ bò  từ Địa ngục.