Nàng vỗ nhẹ lên chân , giọng điệu như dỗ trẻ con: "Phải kiên trì đó."
Nói xong, Khương Trà nhích tìm tư thế thoải mái hơn, bàn tay đặt lên chân , ấn bóp nhẹ nhàng.
Chân Tạ Cửu Đường cảm giác, tuy thể lên, nhưng thể cảm nhận rõ ràng.
Khương Trà ấn bóp với lực , ngứa, nhưng cũng dễ chịu.
Cơ bắp Tạ Cửu Đường theo bản năng căng lên, đường nét rắn chắc hiện rõ.
Trong lúc bầu khí đang yên tĩnh, quản gia từ trong nhà chạy vội , tay cầm theo điện thoại.
Ông chạy phần gấp gáp, giẫm trúng mặt bể bơi nước b.ắ.n lên từ Thập Bát, suýt chút nữa trượt ngã.
Khương Trà nhanh tay b.ắ.n một tia linh khí, kéo ông , nhờ đó mà ông mới tránh cú ngã nguy hiểm.
Quản gia vỗ vỗ ngực, trấn an nhịp tim thẳng tới mặt Tạ Cửu Đường, : "Cửu gia, Vinh An thiếu gia gặp chuyện ."
Tạ Cửu Đường nhíu mày: "Xảy chuyện gì?"
Khương Trà bấm đốt ngón tay tính toán, đó hờ hững : "Khi phim, dây cáp đứt thôi, ai thương, vấn đề lớn."
Quản gia còn kịp mở miệng giải thích, lập tức sững : "..."
Khương tiểu thư quả nhiên là thần cơ diệu toán.
Bái phục! Bái phục!
Khương Trà xòe tay về phía quản gia. "Cho mượn điện thoại."
Quản gia lập tức đưa điện thoại cho nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bat-nap-quan-tai-song-lai-thien-kim-gia-bay-quan-doan-menh/172.html.]
Nàng nhận lấy, áp tai. "Alo."
Ngay lập tức, đầu dây bên vang lên giọng thất thanh của Tạ Vinh An: "Ngọa Tào! Cha ơi, cứu mạng!"
Hôm nay, cảnh cần treo dây khi thực hiện một phân đoạn hành động. Trước đó, tất cả đều , thiết kiểm tra kỹ lưỡng, phụ trách đạo cụ cũng là chuyên nghiệp, cẩn thận từng chút một. Thậm chí, uy áp của Tạ Vinh An, thầy đạo cụ còn kiểm tra cuối, phát hiện vấn đề gì.
Vậy mà khi , kéo lên trung thì dây thừng bắt đầu đứt lìa.
Khoảnh khắc nguy hiểm trong gang tấc, lá bùa hộ mà Khương Trà từng đưa đột nhiên phát huy tác dụng. Khi rơi xuống, lá bùa giúp nâng cơ thể lên một chút, đổi hướng rơi, giúp hạ xuống an lưới bảo hộ.
Tạ Vinh An vẫn hết hoảng sợ, giọng run rẩy: "Nếu nhờ lá bùa ngươi cho, c.h.ế.t chắc !"
Khương Trà lạnh nhạt: "Lá bùa chỉ thể bảo vệ ngươi một . Hiện tại hết hiệu lực. Ngươi lập tức đến tìm ."
Mộng Vân Thường
Tạ Vinh An còn sợ đến mức mặt cắt còn giọt máu, gật đầu như gà mổ thóc: "Ta đang đường về !"
Khương Trà hờ hững hỏi: "Ai lái xe?"
"Trợ lý của ."
Nàng lập tức thẳng dậy. "Bây giờ đến ?"
"Sắp lên cao tốc ."
"Đừng lên cao tốc, đường khác."
Tạ Vinh An chần chừ: " đường khác là đường nhỏ, mất gần hai tiếng mới đến nơi."
"Không . Cứ đường đó. Nói với trợ lý của ngươi, trời tối mắt kém, đường thấy gì cũng dừng xe, cứ thẳng một mạch."
Câu khiến gáy Tạ Vinh An lập tức tê rần, cả lạnh toát. "Ngươi... ngươi là ý gì?"