Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mỗi một câu, Khương Trà đều cố ý mở to mắt, lộ vẻ kinh ngạc, như thể trúng tim đen. Nàng lão già đang dò xét phản ứng của để điều chỉnh lời bói toán cho hợp lý.
Cảm giác nắm tâm lý khác khiến Lý Đại Xuân càng hăng hái, thao thao bất tuyệt. Nói xong, ông buông tay Khương Trà, vuốt râu, đắc ý hỏi: "Thế nào? Ta đoán đúng chứ?"
Khương Trà nhạt, ánh mắt mang theo chút trêu chọc: "Ông tên Lý Đại Xuân, năm nay sáu mươi tám tuổi. Cụ tổ từng học bói toán nhưng thành, chỉ chút da lông. Nhờ cái miệng dẻo, đoán đúng vài nên tâng bốc thành thầy. Đến đời cha ông thì nghề coi như thất truyền. Sau đó, ông nhặt một cuốn sách tâm lý học, học cách quan sát biểu cảm mà đoán chuyện, dấn con đường lừa đảo."
Lý Đại Xuân sững , kinh hãi đến mức thốt lên lời.
Từ khi cô gái mở miệng gọi tên ông , ông cảm thấy gì đó . đến khi nàng rõ cả lai lịch tổ tiên nhà , Lý Đại Xuân chỉ cảm thấy sống lưng lạnh toát. Những chuyện , ngoài trong nhà, từng ai !
"Cô... cô linh tinh gì thế?" Lý Đại Xuân cố gắng trấn tĩnh, nhưng giọng chút run run. Xung quanh, xem càng lúc càng đông.
"Ông lừa kiếm tiền, nhưng nhờ cũng giúp ít kẻ tỉnh ngộ, xem như tích chút công đức, cũng gây họa lớn." Khương Trà bình thản , hề ý vạch trần khó ông .
Lý Đại Xuân mà trợn tròn mắt, tin nổi một cô bé trẻ tuổi thể thấu cả đời ông.
dừng ở đó, Khương Trà đến xe ba gác, giương cao lá cờ, hai chữ "Xem bói" hiện rõ ràng trong ánh đèn đường.
Đám đông xôn xao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bat-nap-quan-tai-song-lai-thien-kim-gia-bay-quan-doan-menh/438.html.]
Mộng Vân Thường
"Nhóc con thật sự xem bói ?"
"Mấy lời ban nãy đúng thật ?" Một tò mò hỏi.
"Nhìn mặt lão già mà xem, nếu đúng, ông lộ vẻ ?"
"Không ngờ tuổi nhỏ mà lợi hại ghê."
Khương Trà để ý đến những lời bàn tán, chỉ lặng lẽ đẩy xe ba gác tới bên cạnh sạp của Lý Đại Xuân, lấy một tấm bảng gỗ, đó y hệt dòng chữ lá cờ: Mỗi ngày ba quẻ, tiền quẻ tùy duyên.
Lý Đại Xuân: "..."
Vừa còn là đối thủ, bây giờ thành hàng xóm?
Ông chằm chằm Khương Trà, ánh mắt phức tạp. Do dự một lát, cuối cùng cũng nhịn mà hỏi: "Cô... rốt cuộc bao nhiêu tuổi?"
Khương Trà giơ tay chỉ bảng gỗ: "Mỗi ngày ba quẻ, tiền quẻ tùy duyên. Ông thật sự xem?"
Lý Đại Xuân vuốt râu, chần chừ.