“Chủ nhân,  mang nó về dùng bữa. “ Mã Não cúi đầu chào Đàn Linh Âm, đoạn tóm lấy cái kén đen  hóa thành làn khói,  trở  Dưỡng Hồn Phù.
Bên trong Dưỡng Hồn Phù  một  gian riêng, Mã Não  thể ở đó tu dưỡng, và đương nhiên, cũng  thể ăn uống.
Ngay khi Mã Não biến mất,  khí lạnh lẽo xung quanh cũng dần ấm trở  ""
""Dung Uyển Thục dìu ông cụ Đàn, nhẹ nhàng hỏi: “Âm Âm, lúc nãy   con ma nhỏ  ,  vẻ nó cũng  oan. Sao con  thả nó ? Chẳng    vẫn  ma cũng  ma  ma   ?”
Đàn Linh Âm mỉm  giải thích: “Mẹ ơi, con ma nhỏ  tên là ‘ma đói tiền’, bản tính nó cực kỳ ham của. Ban đầu  lừa đến đây thì đúng là  thể trách nó, nhưng  khi kẻ  rời , nó    thể tự  rời khỏi đây ”
“Chỉ tiếc là chính nó   , nên nó   ngây thơ vô tội như vẻ ngoài ”
“Hơn nữa, loại ‘ma đói tiền’  mà cứ lảng vảng ở dương thế, khó tránh khỏi sẽ ám   khác để hút vận may tiền tài. Con bắt nó cũng là  một việc  ”
Dung Uyển Thục vốn thông minh,   liền hiểu , gật gù: “À,  là  ”
“Cháu gái ngoan, thế còn cô gái  hiện  lúc nãy là ai ?” Ông cụ Đàn tò mò hỏi.
Đàn Linh Âm giải thích: “Đó là quỷ hầu của con. Con  hứa sẽ giúp cô   thành tâm nguyện  đưa cô   đầu thai. Ông yên tâm, cô  là một con ma  ”
Ông cụ Đàn gật đầu, ánh mắt chuyển sang Huyền Thanh: “Huyền Thanh đại sư,  ngài cứ quỳ mãi thế?”
Huyền Thanh thầm nghĩ, cuối cùng cũng đến lượt  lên tiếng. Ông  định mở miệng thì   cái liếc mắt của Đàn Linh Âm chặn .
“Huyền Thanh đại sư,  lên  hẵng  ” Đàn Linh Âm , khẽ nhấc tay.
Huyền Thanh lập tức  bật dậy, vội vịn  bức bình phong bên cạnh, xua tay rối rít: “Ây da, ban nãy   chuột rút,  ,   cả ”
Ông kính cẩn  Đàn Linh Âm: “Đàn đại sư, trong nhà  còn chỗ nào   nữa  ạ?”
Đàn Linh Âm lắc đầu: “Hết  ạ. Giờ chỉ cần lấp  ‘mắt rồng’ là xong ”
“Có điều, ‘mắt rồng’   dễ tìm,  cần một tảng đá cổ  tuổi đời  năm trăm năm mới  ”
Huyền Thanh vội : “Dễ thôi! Trên núi nơi  ở  đầy đá cổ,   khuân một tảng về ngay đây!”
Đàn Linh Âm  ông   thể hiện, bèn gật đầu: “Được,  chờ ông ”
Ông cụ Đàn vội can: “Trời tối , mai  cũng  muộn. Chậm một ngày    ”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bat-ngo-chua-thien-kim-gia-lai-la-lao-dai-huyen-hoc/chuong-105.html.]
Khoảng thời gian  nhà họ Đàn thất thoát ít nhất cũng  mấy tỷ, ông  đến chai lì cả .
Huyền Thanh   một cách đầy chính khí: “Không , là một Huyền sư, giúp  giải trừ tai ách là trách nhiệm của chúng , chậm một khắc cũng  !”
“   đúng , Đàn đại sư?”
Đàn Linh Âm  gật đầu: “Đi sớm về sớm ”
Huyền Thanh  cô cho một nụ , vui như trẩy hội, ba chân bốn cẳng chạy biến  khỏi cổng lớn nhà họ Đàn.
Mọi    phòng khách chính, chờ Huyền Thanh mang đá về.
Đàn Linh Âm ngả   ghế, nhắm mắt  để che  vẻ mỏi mệt nơi đáy mắt, tranh thủ chợp mắt nghỉ ngơi. Vừa  vẽ bùa giữa  trung  tiêu hao  ít huyền lực trong cơ thể, cơ thể  của cô hiện giờ vẫn còn quá yếu.
Giá mà  thể ở cạnh Hoắc Cảnh Nghiên lâu hơn một chút,  lẽ cơ thể sẽ  bồi bổ, khỏe khoắn hơn.
Thấy cô nhắm mắt dưỡng sức,   cũng   phiền. Dung Uyển Thục liền xuống bếp dặn dò chuẩn  bữa tối, đợi Huyền Thanh đại sư trở về sẽ cùng ăn.
Ở một diễn biến khác, Đàn Nhạc cũng  cùng quản gia tra   gã nhân viên đột ngột nghỉ việc .
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Cầm tập hồ sơ và ảnh của  nọ trở  phòng khách, Đàn Nhạc : “Linh Âm, tìm   đó  ”
Đàn Linh Âm lập tức mở mắt, vươn tay nhận lấy tập hồ sơ từ ông.
Lướt qua những thông tin  giấy, cùng với tấm ảnh thẻ của  nọ, chân mày Đàn Linh Âm càng nhíu chặt hơn.
Đây là một thanh niên hơn hai mươi tuổi,   vệ sĩ ở nhà họ Đàn  ba tháng, nhưng  từng  cận vệ cho bất cứ ai trong nhà, chỉ phụ trách canh gác an ninh khuôn viên. Vì , gã   ai chú ý đến, và cũng vì  giữ vị trí quan trọng nên việc gã đột ngột nghỉ việc cũng chẳng ai để tâm.
Giọng cô lạnh  vài phần: “Nhìn tướng mạo của  ,    căn cốt huyền học, đối với Ngũ thuật huyền môn thì dốt đặc cán mai. Chắc hẳn chỉ là kẻ nhận tiền  việc, kẻ   giật dây là một  khác ”
Đàn Linh Âm đưa tay chỉ  địa chỉ nhà của gã: “Cứ cho  đến nhà  xem . Nếu  dọn   thì thôi ”
Nếu  dọn  thật, e là cũng sớm rời khỏi thủ đô . Có cho   tìm cũng chỉ như mò kim đáy bể, lãng phí công sức mà thôi.
Đàn Nhạc nghiêm túc gật đầu: “Ba sẽ cho  đến nhà  tìm ngay ”
Khoảng chừng hai tiếng , Huyền Thanh   .
Theo  ông là mấy  vệ sĩ, họ đang cùng  khệ nệ khiêng một cái thùng gỗ lớn, bên trong đựng một tảng đá.
Đàn Linh Âm vội từ phòng khách   sân ,  bên hồ nước hình rồng. Nhìn mấy  vệ sĩ đặt tảng đá lớn  đúng vị trí trong hồ, cô mới thở phào nhẹ nhõm.