Bà vẫn luôn  gặp Dung Uyển Thục để hỏi cho  nhẽ, nhưng bà Dung Uyển Thục  luôn lấy cớ công việc bận rộn, nhà  nhiều việc để từ chối.
Ông Hoắc Đình cũng  âm thầm hỏi thăm, thì  nhà họ Đàn  nhân cơ hội  để cắt đứt quan hệ với một  , cũng vì thế mà  mất lòng  ít kẻ.
Việc  gặp bà Diệp Tuyết,  lẽ là vì họ sợ những kẻ  e dè thế lực nhà họ Hoắc,   mặt dày mày dạn đến hợp tác giả tạo với nhà họ Đàn.
Hốc mắt Dung Uyển Thục hoe đỏ, bà tủi  :  “Chị Tuyết đừng trách em, lúc đó cũng là bất đắc dĩ thôi.  bây giờ  chuyện  cả ,   chúng    thể thường xuyên gặp . “
Ông Đàn Nhạc  ha hả:  “ ,  đây trong nhà  tiểu nhân quấy phá,   sẽ  hơn thôi. Hơn nữa, những  cần  rõ bộ mặt thật thì cũng  thấy rõ , xem như trong họa  phúc. “
Những kẻ  bỏ đá xuống giếng với nhà họ Đàn,   ông sẽ chèn ép cho chúng  còn mảnh giáp!
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Hoắc Đình bắt tay Đàn Nhạc, hai   em gặp   vô cùng vui vẻ:  “Anh Nhạc, hôm nay chúng   uống vài ly mới . “
Ông Đàn Nhạc gật đầu:  “Chắc chắn , chúng  cũng quá lâu  gặp . “
Diệp Tuyết đột nhiên xen :  “Xem  , mải hàn huyên với bà mà quên giới thiệu con trai . “
Bà  rạng rỡ, một tay vẫn nắm tay Đàn Linh Âm, tay  thì kéo tay Hoắc Cảnh Nghiên  gần:  “Linh Âm , đây là con trai bác, Hoắc Cảnh Nghiên. Bây giờ  việc lớn nhỏ trong nhà họ Hoắc đều do nó quản lý cả,  ngoài gặp nó đều  gọi một tiếng Hoắc gia chủ đấy! “
Đàn Linh Âm mỉm  gật đầu:  “Chào  Hoắc,  danh  lâu. “
 “Con trai, mau bắt tay chào hỏi tiểu thư nhà họ Đàn  chứ. “ Diệp Tuyết thẳng thừng ấn tay Hoắc Cảnh Nghiên lên tay Đàn Linh Âm.
Vừa chạm  bàn tay mềm mại, nhỏ nhắn , những ngón tay của Hoắc Cảnh Nghiên  vô thức siết nhẹ .
Hai   ,  khí bỗng trở nên  chút kỳ lạ.
Hoắc Cảnh Nghiên nắm tay Đàn Linh Âm, nhẹ giọng :  “Cô Đàn,    nhiệt tình, cô đừng để ý. “
Đàn Linh Âm  đáp:  “Không   ạ, cháu   thích sự nhiệt tình của bác. “
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bat-ngo-chua-thien-kim-gia-lai-la-lao-dai-huyen-hoc/chuong-113.html.]
Diệp Tuyết cũng cảm thấy  gì đó  đúng, vội hỏi:  “Hai đứa quen  ? “
Đàn Linh Âm gật đầu:  “Dạ ,  Hoắc   với hai bác  ạ? “
Diệp Tuyết nhíu mày  Hoắc Cảnh Nghiên:  “Rốt cuộc là thế nào? “
Hoắc Cảnh Nghiên lí nhí:  “Con còn  kịp  thì   giới thiệu cho chúng con  quen  còn gì. “
Dung Uyển Thục lên tiếng đỡ lời:  “Cảnh Nghiên và Âm Âm nhà    duyên phận đấy. Âm Âm  thể thuận lợi về nhà, công của Cảnh Nghiên  nhỏ ! “
Diệp Tuyết kinh ngạc mở to mắt:  “Lại còn  chuyện  !? “
Khi bà   Đàn Linh Âm, đôi mắt sáng rực như sắp b.ắ.n  cả ngàn .
 “Không ngờ hai đứa   duyên như ! Linh Âm ,  cháu   cháu và Tiểu Nghiên nhà bác còn  một mối duyên phận khác ? “
Đàn Linh Âm đoán bà đang   đến chuyện hôn ước từ nhỏ, nhưng cô còn  kịp mở miệng thì   Hoắc Cảnh Nghiên  bên cạnh cắt ngang.
 “Mẹ,  đừng  nữa. Hôm nay là tiệc nhận   của nhà họ Đàn. “
Được nhắc nhở, bà Diệp Tuyết vội tỏ  ngượng ngùng:  “Xin  nhé,  hễ  chuyện là  quên  quên . Thôi   nữa, tiệc nhận   quan trọng hơn. “""
""Trong sảnh, khách khứa  đông nghịt. May mà sảnh tiệc đủ rộng rãi, chỗ  cũng  hề thiếu.
Cụ ông nhà họ Đàn gõ nhẹ cây gậy đầu rồng xuống sàn hai tiếng cộc cộc, giọng  trầm khàn mà đĩnh đạc vang lên: “Cảm ơn các vị  nể mặt tới tham dự tiệc mừng cháu gái  trở về của nhà họ Đàn. Trong lòng ,   đều là những  bạn  thiết và chân thành nhất!”
“Hôm nay là ngày cháu gái của , Đàn Linh Âm, chính thức trở về với gia đình. Mong rằng các vị sẽ nhớ kỹ gương mặt con bé,   nó  ngoài, xin   hãy chiếu cố, giúp đỡ nhiều hơn. Lão già  xin vô cùng cảm kích!”
Cụ Đàn  dứt lời, ai nấy đều hiểu, hai chữ ‘cảm kích’   đơn thuần là một lời cảm ơn suông, mà chính là một lời hứa hẹn đanh thép của cả gia tộc họ Đàn!
Sau , chỉ cần Đàn Linh Âm gặp  rắc rối gì ở bên ngoài, bọn họ  tay giúp đỡ thì chắc chắn sẽ nhận  lợi ích  nhỏ từ nhà họ Đàn!
Xem , vị tiểu thư  trở về   địa vị trong nhà họ Đàn còn cao hơn cả  cả Đàn Mộc Phong!