Đàn Linh Âm chẳng  chẳng rằng nắm lấy tay : “Dưới hội trường sắp  chuyện , còn ,  ở ngay bên cạnh em ”
Nói , cô  bật dậy, thuận thế kéo luôn Hoắc Cảnh Nghiên lên.
Hoắc Cảnh Nghiên thuận theo lực kéo của cô mà  lên, bàn tay to lớn của  siết chặt lấy tay cô: “Được, chúng  xuống hội trường ”
Đàn Linh Âm gật đầu, tiện tay xách chiếc túi của  lên.
Lý Hành vội vàng lên tiếng: “Hoắc tổng,  sẽ cho  sắp xếp chỗ   hội trường ngay ạ ”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Nói ,    chạy  ngoài  vội vàng gọi điện thoại.
Đàn Linh Âm và Hoắc Cảnh Nghiên  bước  khỏi phòng nghỉ, bốn vệ sĩ canh giữ bên ngoài lập tức nối gót theo .
Khi cả hai xuống đến tầng một, họ dừng   cửa chính của hội trường.
Lý Hành thở hổn hển chạy tới: “Hoắc tổng, vị trí  sắp xếp xong,  đưa hai vị qua đó ”
Cánh cửa lớn của hội trường  mở , giọng  đầy truyền cảm của cô MC Đường Đường  vang vọng qua loa.
Ánh đèn trong hội trường sáng choang. Buổi đấu giá  bắt đầu  một lúc lâu, sự xuất hiện đột ngột của Đàn Linh Âm và Hoắc Cảnh Nghiên lập tức thu hút sự chú ý của  .
Có những    Đàn Linh Âm, nhưng  ai là  nhận  Hoắc Cảnh Nghiên.
Vừa trông thấy gương mặt  như tạc tượng,  lạnh lùng   sắc sảo của ,  ít   vội khom lưng  dậy chào hỏi.
“Hoắc gia chủ ”
“Không ngờ Hoắc tổng  tới hội trường ”
“Chào Hoắc tổng ”
Thậm chí   còn tiến đến gần lối , đưa tay  định bắt tay Hoắc Cảnh Nghiên nhưng   vệ sĩ phía  ngăn .
Hoắc Cảnh Nghiên chỉ lạnh nhạt lướt mắt qua những  ở hai bên bậc thang,  vươn cánh tay dài, che chở Đàn Linh Âm  lòng, dịu dàng nhắc nhở: “Cẩn thận bậc thang ”
Cô đang  giày cao gót, và  lúc nào cũng để ý từng bước chân của cô.
Thấy cử chỉ  mật của hai , ai nấy đều lộ rõ vẻ kinh ngạc.
Những   quen  Đàn Linh Âm chỉ cảm thấy cô gái   đến nao lòng, gương mặt yêu kiều diễm lệ  pha thêm vài phần trong trẻo, thanh thuần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bat-ngo-chua-thien-kim-gia-lai-la-lao-dai-huyen-hoc/chuong-155.html.]
Mọi  thầm đoán, hóa  Hoắc Cảnh Nghiên bao năm  gần nữ sắc là vì gu của  là kiểu  đây.
Còn những  nhận  Đàn Linh Âm, vốn là các đối tác  thiết với nhà họ Đàn, thì  ngấm ngầm suy đoán, lẽ nào nhà họ Đàn và nhà họ Hoắc sắp  thông gia?
Tiếc là họ  từng  ngóng  tin tức liên hôn nào, nên đương nhiên cũng  dám bàn tán lung tung.
Ở Kinh thành , đắc tội với ai cũng , nhưng tuyệt đối  thể đắc tội với nhà họ Hoắc.
Huống hồ mấy ngày nay, cổ phiếu của nhà họ Đàn tăng vọt, các hợp đồng hợp tác trong và ngoài nước cứ ký kết liên tục, chẳng mấy chốc sẽ trở  thời kỳ hoàng kim.
Bất kể mối quan hệ của hai   là gì, họ đều  câm như hến, tuyệt đối   lắm mồm.
Lý Hành   dẫn đường, đưa Hoắc Cảnh Nghiên và Đàn Linh Âm đến hàng ghế khách quý: “Hoắc tổng, Đàn tiểu thư, góc  ở đây   ạ ”
Anh     lấy  hai chiếc khăn tay trải lên ghế: “Mời hai vị  ”
Hoắc Cảnh Nghiên đỡ Đàn Linh Âm  xuống, trong mắt  chỉ  duy nhất hình bóng của cô.
Đợi cô yên vị,  mới  xuống bên cạnh, nghiêng đầu  cô, giọng ấm áp: “Thế nào, tầm   chứ?”
Đàn Linh Âm ngẩng đầu  Đường Đường  sân khấu. Khoảng cách giữa họ  gần, cô  thể thấy rõ luồng khí đen đang bao phủ  mặt nữ MC.
“Ổn lắm, vị trí    ” Cô cúi đầu, lục tìm trong túi  lấy  một xấp giấy bùa.
Trong lúc Hoắc Cảnh Nghiên bận rộn công việc, cô cũng  hề rảnh rỗi, ngày nào cũng vẽ vài lá bùa.
Đàn Linh Âm rút  một lá bùa hộ mệnh, nắm chặt trong tay,  mới tiếp tục dán mắt  Đường Đường.
Lúc , vẻ mặt của Đường Đường  sân khấu  lộ rõ sự hoảng loạn. Cô  chỉ quên mời  giơ bảng trả giá tiếp theo mà thậm chí còn  sai mức giá.
Giọng  quát tháo của đạo diễn vang lên trong tai , Đường Đường lúc  mới bừng tỉnh.
Cô vội vàng giải thích: “Xin  quý vị,     chút mất tập trung, chúng  tiếp tục nhé ”
Cuộc đấu giá  tiếp diễn, nhưng ánh mắt của Đường Đường  thường xuyên liếc về phía Đàn Linh Âm.
Giác quan thứ sáu của phụ nữ luôn  chuẩn, đặc biệt là giác quan của một Huyền sư.
Ngón trỏ của Đàn Linh Âm khẽ gõ nhẹ lên tay vịn ghế, đáy mắt ánh lên một tia thích thú và thấu tỏ.
Cô nghiêng đầu liếc  Hoắc Cảnh Nghiên, và  một  nữa chạm  ánh mắt .
"