Dù nhà họ Hoắc ở Kinh Thành  quyền thế ngập trời thế nào  nữa thì cũng  tuân thủ pháp luật chứ?
Bạch Linh cũng nhận  tình hình  , vội :  “Thiệu Thần,  im miệng ngay cho ! Cậu là cảnh sát kiểu gì thế, đừng   năng lung tung gây thêm phiền phức nữa! “
Thiệu Thần hừ một tiếng   mặt , lẩm bẩm:  “Đợi lát nữa Huyền Thanh đại sư tới, xem các  còn vênh váo  thế nào! “
Trong lúc chờ Huyền Thanh đại sư  đường tới, Bạch Linh bắt đầu dựa  danh sách  c.h.ế.t mà Đàn Linh Âm đưa cho,  lượt bói toán mối quan hệ giữa những  đó và bà lão .
Bà càng tính, trong lòng  càng kinh hãi, bởi vì từng thời gian, địa điểm đều khớp!
Chính xác mà , Bạch Linh  tính   thời gian và địa điểm cụ thể, nhưng những gì Đàn Linh Âm   đều  trong phạm vi mà bà tính toán !
Bạch Linh lặng lẽ đánh giá cặp đôi đang  nghỉ ở bàn bên cạnh.
Người đàn ông  gương mặt điển trai, khí chất lạnh lẽo như băng sơn khiến  khác  dám  gần. Mấy  vệ sĩ vạm vỡ   lưng  ,     là con nhà gia thế.
Còn cô gái đang tựa  vai  nhắm mắt dưỡng thần, gương mặt điềm tĩnh tinh xảo, bộ quần áo   và chiếc vòng cổ  cổ trông đều là hàng hiệu đắt tiền.
Một cặp đôi cao quý như ,  thể nào  xuất hiện ở nơi như khu ổ chuột trong thành phố  .
Bà đoán rằng Đàn Linh Âm đến đây, hẳn là để giải quyết tên tà tu và lá cờ Bách Quỷ Phiên.
 “Đến ! Huyền Thanh đại sư đến ! “ Lý Hành  ở cửa, thấy một bóng  vội vã  tới liền báo.
Mọi  trong phòng lập tức đổ dồn ánh mắt  cửa.
Huyền Thanh sắc mặt nghiêm trọng, mặc một chiếc áo trường bào màu xám tro, toát  phong thái của một bậc thầy.
Thiệu Thần thấy ông  cửa, vội vàng chạy lên đón:  “Chào Huyền Thanh đại sư! “
 Huyền Thanh   thẳng về phía cặp đôi  ở bàn.
Vừa nãy ông  thấy Lý Hành ở cửa, đoán là Hoắc Cảnh Nghiên cũng ở đây, nhưng  ngờ còn gặp cả Đàn Linh Âm.
Đàn Linh Âm ngước mắt  qua, khẽ gật đầu.
Huyền Thanh lập tức tiến lên, cúi  chắp tay:  “Con xin  mắt sư phụ! Sao   ở đây ạ? “
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bat-ngo-chua-thien-kim-gia-lai-la-lao-dai-huyen-hoc/chuong-175.html.]
Đàn Linh Âm ôn tồn :  “Gặp  chuyện lạ ở buổi đấu giá nên  đuổi theo tới đây, phát hiện  cờ Bách Quỷ Phiên. “
Huyền Thanh chau mày:  “Nếu sư phụ  ở đây,  chắc là  chuyện đều  giải quyết cả  ạ? “
Đàn Linh Âm gật đầu:  “Xong cả , chỉ cần phối hợp với cảnh sát điều tra là . “""
""Huyền Thanh gật đầu.  “Vậy thì  . Lúc  tin  Bách Quỷ Phiên,  sợ hết cả hồn,  bảo thằng  tử phóng xe đến đây ngay lập tức. “
Cuộc trao đổi ngắn gọn của hai  đủ khiến Bạch Linh và Thiệu Thần  bên cạnh c.h.ế.t sững.
Mãi Thiệu Thần mới lấy   giọng , lắp bắp hỏi với vẻ  thể tin nổi:  “Huyền Thanh đại sư, ngài  . ngài  gọi cô  là sư phụ ạ? Có  ngài gọi nhầm ? “
Huyền Thanh     , mặt tỏ vẻ khó chịu.  “Đó là sư phụ của , lẽ nào   gọi nhầm  chắc? “
 “ mà cô … “ Thiệu Thần còn   thêm gì đó thì  Huyền Thanh cắt ngang.
Huyền Thanh    đầy bất bình:  “Mà  cũng lạ, chẳng  gì   cứ đòi  theo thế? Lỡ  gặp  nguy hiểm gì, Bạch Linh   tốn sức bảo vệ , chẳng  là  khó  càng thêm khó  ? “
Bị mắng cho một trận, mặt mày Thiệu Thần xám xịt, cúi gằm xuống.
Bạch Linh nhẹ giọng giải thích:  “Huyền Thanh đại sư, vốn dĩ  định đến đây một , nhưng ông Thiệu Hồng Xa  nếu  chuyện gì xảy  thì  tự lái xe sẽ  bất tiện, nên mới nhờ con trai ông   cùng,  cũng đành chịu thôi ạ. “
Huyền Thanh hừ lạnh một tiếng.  “Sao bản  ông   tự  đến? “
 “Dạo  sức khỏe ba cháu   nên    ạ. “ Thiệu Thần vội vàng bênh vực ba .
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Huyền Thanh  “xì “ một tiếng khinh khỉnh.  “Lười thì  thẳng là lười, còn viện cớ! Nhận lương của tổ 01 mà chẳng   việc, suốt ngày chỉ tơ tưởng chạy sô bên ngoài! “
Lương bổng của tổ 01  thấp, nhưng chắc chắn  thể nào bằng việc tự   riêng bên ngoài. Vì ,   ít Huyền sư coi thường công việc , bởi  tiền kiếm  còn chẳng bằng  xem mệnh bói toán cho  .
Bạch Linh gật gù, hùa theo:  “ thế, đúng thế. “
Cô  sớm ngứa mắt Thiệu Hồng Xa . Lão   tổ  vài vụ, thấy kiếm chẳng  bao nhiêu tiền liền bắt đầu lười nhác, còn định đưa cả con trai   để   hưởng lộc.  khổ nỗi Thiệu Hồng Xa đúng là  chút bản lĩnh, tuổi tác và vai vế  rành rành  đó, nên trong tổ chẳng ai dám  gì, đành  nín nhịn cho qua.
Huyền Thanh hậm hực :  “Lát nữa về   mắng cho ông  một trận. Làm  thì ,    thì biến! “
Bạch Linh lặng lẽ giơ ngón tay cái.  “Huyền Thanh đại sư quyết đoán thật! “
"