Huyền Thanh đưa tay bắt lấy cổ tay Đàn Linh Âm, cẩn thận bắt mạch một lúc  : “Không  gì đáng ngại. Chỉ là cơ thể cô  vốn   khỏe,   vận dụng một lượng lớn huyền lực nên suy kiệt mà ngất  thôi ”
Triệu Đức Minh lo lắng hỏi: “Tiểu sư phụ thật sự   chứ ạ?”
“Yên tâm, chắc cô  ngủ một lát là khỏe  thôi ” Huyền Thanh đáp.
Hoắc Cảnh Nghiên  bế thốc Đàn Linh Âm lên. “Tìm một căn phòng cho cô  nghỉ ngơi tử tế ”
Bà Triệu vội : “Cứ đến phòng khách ở tầng một , sạch sẽ lắm ”
Hoắc Cảnh Nghiên ôm   phòng khách,  đặt cô lên giường định  dậy thì phát hiện vạt áo    níu chặt.
Đàn Linh Âm vẫn còn lơ mơ. Bản năng mách bảo cô rằng  thở ấm áp mà cô quyến luyến sắp rời , thế là bàn tay nhỏ vô thức nắm chặt lấy nó.
Nhìn bàn tay nhỏ nhắn đang nắm lấy vạt áo , Hoắc Cảnh Nghiên  nhíu mày, dùng bàn tay to lớn của  nhẹ nhàng gỡ những ngón tay cô .
Tay cô  nhỏ, ngón tay  mảnh khảnh,   dám dùng sức, sợ  gãy tay cô mất.
Gỡ hai   , Hoắc Cảnh Nghiên đành bất lực thở dài: “Thôi  ”
Anh  xuống mép giường, nửa  dựa  đầu giường, cúi mắt  cô gái  gương mặt trắng như sứ đang ngủ say một cách bình yên.
Huyền Thanh vuốt râu  cảnh , ánh mắt dán chặt  gương mặt Hoắc Cảnh Nghiên.
Tử khí vốn quấn quanh  Hoắc Cảnh Nghiên  nhạt   nhiều.
Lẽ nào cô nhóc  thật sự  thể hóa giải tử kiếp của   ư?
Hơn nữa, việc cô  luôn miệng   thể tách khỏi Cảnh Nghiên,  thật sự  thể hút  tử khí    .
“Huyền Thanh đại sư, Huyền Thanh đại sư!” Triệu Đức Minh gọi liền mấy tiếng, cuối cùng đành  đưa tay lay lay cánh tay Huyền Thanh.
Huyền Thanh chợt bừng tỉnh,  đầu  : “Có chuyện gì?”
Triệu Đức Minh dè dặt : “Huyền Thanh đại sư, tiểu sư phụ ngất ,  là ngài xem giúp trong nhà còn  chỗ nào kỳ quái  ạ?”
“Đến lúc đó, ngài và tiểu sư phụ  bao nhiêu tiền,  cũng trả đủ!”
Huyền Thanh liếc  Đàn Linh Âm đang ngủ, thản nhiên đáp: “Xem thì , nhưng  sẽ  nhúng tay  chuyện  ”
“Mọi việc đều do một tay cô  giải quyết,   thù lao bao nhiêu, cứ đưa hết cho cô  là  ”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bat-ngo-chua-thien-kim-gia-lai-la-lao-dai-huyen-hoc/chuong-21.html.]
Nói  ông bước  ngoài, Triệu Đức Minh lập tức  theo.
Bà Triệu thì : “Để   chuẩn  chút nước ấm và đồ ăn cho tiểu sư phụ ”
Trong phòng, chỉ còn  Hoắc Cảnh Nghiên và Đàn Linh Âm.
Đàn Linh Âm đang  sức mượn tử hà   Hoắc Cảnh Nghiên để nuôi dưỡng huyền linh cốt của , đồng thời hấp thụ huyền khí xung quanh, chuyển hóa thành huyền lực dự trữ trong cơ thể.
Một lúc lâu , ý thức của Đàn Linh Âm dần  trở .
Thật  cô  cảm nhận   đang nắm thứ gì đó trong tay, nhưng   nỡ buông .
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
 Tử hà dâng đến tận miệng,  dùng thì phí quá.
Hoắc Cảnh Nghiên vẫn luôn  cô. Anh để ý thấy lông mi cô rung lên hai cái,  thở cũng trở nên bất .
 Rõ ràng là  tỉnh.
“Còn  buông tay?” Anh đưa tay đánh nhẹ  bàn tay nhỏ đang níu áo , lực  nhẹ.
Đàn Linh Âm   thể giả vờ  nữa, đành uể oải mở mắt: “Đau đầu quá…”
Cô thuận thế buông vạt áo Hoắc Cảnh Nghiên ,  đưa tay dụi mắt: “A, Hoắc , đây là  ?”
Hoắc Cảnh Nghiên khẽ  một tiếng,  dậy từ mép giường, từ  cao  xuống cô: “Lúc nãy cô  ngất, nhà họ Triệu  sắp xếp cho cô nghỉ ngơi ở phòng khách ”
Đàn Linh Âm   vẻ bừng tỉnh, ngay  đó vội vàng lật chăn xuống giường: “Không ,  chuyện vẫn  xong,   lên tầng hai xem  ”
Cô bước nhanh  ngoài, chẳng còn chút dáng vẻ yếu ớt  ngất  lúc nãy.
Hoắc Cảnh Nghiên  đôi chân dài thoăn thoắt của cô,    vạt áo nhàu nhĩ của , ngón tay khẽ vuốt lên đó hai cái.
 Tỉnh  còn giả vờ ngủ, chắc là phát hiện  nắm áo   nên ngại  dám mở mắt đây mà.
Đàn Linh Âm nhanh chóng lên tầng hai,  thẳng đến phòng của bố Triệu Đức Minh.
Tầng hai tuy vẫn còn  lạnh, nhưng cái cảm giác âm u của quỷ khí  biến mất.
Khi Trần Thanh rời , âm sát quỷ khí thuộc về bà cũng theo đó mà tan biến.
"