Nếu      tỏa  luồng long khí màu tím, Đàn Linh Âm  thật sự  vẽ một lá bùa ném    để xem   là yêu quái hồ ly biến thành  .
Đôi môi mỏng của  đàn ông khẽ nhếch lên, ánh mắt  chút lạnh lẽo: “Không  em  đến kinh thành ? Ham chơi như , coi chừng  đỗ nổi đại học ở đó  “
Tài liệu Lý Hành mang về  cả bảng điểm  đây của Đàn Linh Âm.
Thành tích   là tệ  thể tả, đến đại học Nam Thành còn khó đỗ,  gì đến kinh thành.
Tuy chuyện học hành của cô chẳng liên quan đến , nhưng nghĩ đến việc   hai  sẽ sớm tối chung một nhà,  cảm thấy  nên đốc thúc cô một chút.
Đàn Linh Âm    ý  nên vội vàng đáp lời: “Biết   , mai tan học em sẽ mang sách vở về nhà cày cuốc chăm chỉ!”
Hoắc Cảnh Nghiên  cô chằm chằm một lúc, giọng lạnh : “Không cần qua quýt với .  cũng chẳng là gì của em, cho dù em  thi đỗ,  vẫn sẽ đưa em đến kinh thành, sắp xếp chỗ ở cho em “
Chỉ cần em  thể hóa giải tử kiếp cho ,  sẽ để em cả đời  lo cơm áo “
Anh quan tâm cô, ngược   cô đối phó cho qua chuyện.
Điều     chút  vui.
Vì   mới  những lời , để nhắc nhở bản  rằng hai  họ chỉ là một mối quan hệ lợi ích.
Đàn Linh Âm  định giải thích rằng   hề qua quýt, thì đột nhiên phát hiện tướng mạo của Hoắc Cảnh Nghiên  sự  đổi.
Khoan ! “"Đàn Linh Âm bật dậy khỏi ghế sô pha, thoắt cái  đến  mặt Hoắc Cảnh Nghiên  vươn tay nâng cằm  lên.
Ánh mắt Hoắc Cảnh Nghiên khẽ run, ngón tay đang kẹp trang sách bất giác siết chặt, vò nhàu cả mép giấy. Toàn   căng cứng như dây đàn.
Gương mặt xinh xắn, trắng nõn của cô gái kề sát trong gang tấc, đôi mắt to tròn của nàng đang săm soi khắp mặt .
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Cô  mới tắm xong, khắp  thoang thoảng mùi sữa tắm hương hoa nhài, giống hệt loại  vẫn dùng.
Cô  gì ?” Hoắc Cảnh Nghiên trầm giọng hỏi.
Anh định  đầu  nhưng   bàn tay nhỏ bé của cô giữ  một cách đầy áp đảo.
Giọng Đàn Linh Âm  chút nghiêm túc: “Đừng động đậy,  mặt   thứ gì đó ”
Hoắc Cảnh Nghiên dán mắt  đôi môi hồng đang mấp máy của cô, yết hầu bất giác trượt lên xuống. Anh vội né tránh ánh , nhưng  lướt xuống  chạm ngay  phần cổ áo trễ nải của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bat-ngo-chua-thien-kim-gia-lai-la-lao-dai-huyen-hoc/chuong-45.html.]
Quần áo của cô đều do Lý Hành chuẩn ,  đo đương nhiên   vặn cho lắm.
Chiếc váy ngủ  mặc   cô rõ ràng là  rộng.
Khi cô cúi , cổ áo chùng xuống, để lộ  một mảng da thịt trắng nõn nơi lồng ngực.
Tuy cô trông  vẻ mảnh khảnh, nhưng những nơi cần  da  thịt thì  phát triển đầy đặn đến bất ngờ.
Hoắc Cảnh Nghiên cuống quýt   nơi khác, cảm thấy cả  khô nóng hẳn lên.
Anh đặt cuốn sách xuống, vươn tay nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của cô, giọng trầm xuống: “Buông tay ”
Vừa nắm lấy,   thầm cảm thán trong lòng.
Mảnh mai quá.
Cô gầy thật.
Anh  cảm giác chỉ cần  dùng sức một chút thôi là  thể bóp gãy xương cổ tay cô.
Ai nha! Cảnh đêm ở Nam Thành vẫn tuyệt lắm!” Huyền Thanh phe phẩy chiếc quạt xếp,    thong dong bước  phòng khách: “Cảnh Nghiên,    ngoài  đúng là đáng tiếc thật!”
Ối!” Vừa bước , cảnh tượng  mắt  khiến ông sững sờ, hai mắt trợn tròn.
Hoắc Cảnh Nghiên vội  mặt , nhân tiện buông cổ tay Đàn Linh Âm : “Huyền Thanh đại sư về  ạ ”
Huyền Thanh đại sư rảo bước tới,  chằm chằm hai : “Hai đứa đang  gì thế?”
Không  gì ”
Xem tướng!”
Cả hai gần như đồng thanh.
Nghe thấy hai chữ “xem tướng”, Huyền Thanh vội  Hoắc Cảnh Nghiên săm soi: “Cậu   ?”
Đàn Linh Âm lạnh lùng đáp: “Ngày mai,   sẽ gặp đào hoa kiếp ”
Huyền Thanh lập tức  xuống cạnh Hoắc Cảnh Nghiên,    nhanh tay bấm đốt ngón tay.
Một lát , ông trợn mắt kinh ngạc: “Quả thật  kiếp nạn !”