BÁT THANH CAM CHÂU - 12
    Cập nhật lúc: 2025-08-22 12:43:14
    Lượt xem: 7,121 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Núi thây biển máu.
Thiên hạ hoảng loạn.
Đó là con đường thành tiên mà Mai Phong Chi chọn.
23
Tâm trận của trận pháp công đức, chính là tại CanChâu.
Doanh Cát đang điều chế thảo dược, chính là để thử xem thể hòa nước giếng dân chúng dùng hằng ngày, nhằm đ.á.n.h thức những tín đồ trúng tà .
“Cứ cứu một là một .” — thở dài.
Ta ôm kiếm, ngơ ngác ngoài trướng.
Trên trời, cuồng phong cuốn bụi vàng, tầng mây xoắn loạn.
Trời Thanh Hàn Sơn như .
Ngoài đỉnh núi nơi Mai Phong Chi cư trú quanh năm tuyết phủ, những nơi khác bốn mùa đều ôn hòa, bình lặng.
Khắp núi trắng muốt mai hoa, giữa mùa hè cũng nở rộ.
Linh tinh thảo quái nơi chẳng hề sợ , giữa ban ngày vẫn thường đến suối ngọc lấy nước.
Lần đầu thấy đám tiểu yêu ngoan ngoãn xếp hàng lấy nước, sợ đến mức co rúm , trốn trong áo bào của Mai Phong Chi, dẫu dỗ cũng chẳng chịu ló đầu .
Lúc , thật sự tin tới đào nguyên tiên cảnh.
Một vị sư phụ dung túng nghịch ngợm,
Một vị sư nghiêm cẩn cổ hủ,
Một tiểu sư ham chơi,
Một thanh kiếm linh xem thường luyện công vụng về nhưng vẫn nhận chủ.
Rồi đó là một Tào Vu dịu dàng xuất hiện.
Những tâm sự thiếu nữ chẳng thể kể cùng sư phụ, đều chui chăn, ngượng ngùng cho nàng .
Nàng luôn mắt cong cong, dịu dàng như nước, khiến mơ tưởng về một Giang Nam yên bình mà từng đặt chân đến.
Thế nhưng chỉ một tỉnh mộng, tất cả đều đổi.
Tựa như ảo cảnh xuân hoa nơi đỉnh núi Mai Phong Chi, chớp mắt liền tan biến, để lộ tuyết nguyên hoang vu lạnh lẽo, giẫm đạp đến lầy lội bởi vô d.ụ.c vọng bẩn thỉu của lòng .
Thật xí.
Ta cúi đầu.
Năm xưa khi vu oan, bất lực thể rửa sạch tội danh.
Giờ đây đối mặt với thế cục sinh tử của thiên hạ, vẫn bất lực như cũ.
Thất vọng, tựa trán lên vỏ kiếm.
Đột nhiên, kiếm chấn động vù vù, hợp ước tuyến phát hào quang đỏ rực.
Ta ngỡ ngàng há miệng.
Kiếm Vô Thương tuy Doanh Huyền giải trừ cấm chế, nhưng vẫn chẳng thể mở lời.
Song nếu nó — ắt sẽ cách.
Chỉ thấy kiếm tự rời khỏi vỏ, bay lượn thẳng giữa cát sỏi, mũi kiếm như ánh tuyết, hoa mắt loạn ảnh mà vạch thành từng nét mặt đất.
Ta dậy, chăm chú chớp.
Một nét đứt, nối liền đuôi cuối, tựa như một con rồng vô xiềng xích trói buộc.
Chính là phù chú bức họa trong miếu Thổ Thần hôm đó!
Trong đầu lóe sáng!
Phải !
Trận đồ!
Phù chú … chính là trận đồ mà Bạch Minh sẽ dùng để thi pháp!
24
Thuở nhỏ, sư phụ Mai Phong Chi từng dạy xem một quyển sách về trận đồ—trong đó : trận đồ nếu xiềng xích, át nơi đặt trận nhãn để giải.
Ta quỳ rạp xuống đất, hô hấp dồn dập.
Mau tìm… mau tìm …!
“Tiên tử!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bat-thanh-cam-chau/12.html.]
Không xa, Doanh Cát từ các thôn làng về, cát bụi gió lớn, chẳng thấy rõ bóng , chỉ mơ hồ thấy đang liều mạng vẫy tay, lảo đảo chạy về phía .
Ta mỉm dậy, đang định rằng tìm cách phá trận…
Một luồng sát khí dữ dội đột ngột xuyên qua hắc vụ, c.h.é.m nghiêng từ bên sườn mà tới.
Ai?!
Ta xoay như phản xạ, triệu kiếm tay, vội vàng chống đỡ.
Người tới khằn khằn, giọng khàn đặc.
“Con nha đầu , A Phong đúng là thương ngươi thật đấy, ngay cả Vô Thương Kiếm cũng giao cho ngươi.”
Ta liên tiếp lùi mấy bước, chân cắm sâu cát, tạo thành một đường rãnh hằn sâu.
“ ngươi , Vô Thương vốn là kiếm dùng để g.i.ế.c rồng lấy châu, là thanh kiếm phản chủ mà sống sót, mà còn dám vung mặt !”
Bạch Minh Chân Nhân năm ngón tay nắm lấy ngọc châu, dẫn khí túm lấy lưỡi kiếm, khuôn mặt già nua như một lớp da nhàu nhĩ, đôi mắt u tối ghê rợn.
Hắn quát khẽ:
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
“Hiện!”
Thân kiếm từng tấc, từng tấc nứt như mạng nhện.
Chân nhân bóp lấy kiếm hồn của Tần Vô Thương, trực tiếp kéo hồn khỏi kiếm.
Khoảnh khắc , kiếm liền vỡ vụn, hóa thành bụi cát tan sa mạc.
Bạch Minh Chân Nhân liền tung chưởng đ.á.n.h thẳng về phía :
“Là tử Thanh Hàn Sơn, bảo vệ tử địch, A Phong quá nhân từ, g.i.ế.c ngươi sớm là một họa lớn!”
Một trận gió lạnh thổi tung mái tóc.
—đòn sát khí tưởng sẽ khiến hồn phi phách tán hề giáng xuống.
Tần Vô Thương ôm chặt lấy , dùng tia tàn hồn cuối cùng chắn lấy công kích .
Lời năm kịp , cuối cùng cũng thốt :
“Chủ nhân… xưa nay từng tổn thương .
Nhát kiếm năm đ.â.m , lấy cả đời để trả…
Cầu xin … đừng… thèm để ý đến nữa…”
Ta ôm chặt lấy .
Thế nhưng…
Ta đời luôn chẳng phúc phần, chẳng thể giữ thứ gì.
Tia sáng cuối cùng nơi linh hồn tan biến trong kẽ tay đang nắm chặt của , đau đớn đến tê tâm liệt phế.
Bạch Minh Chân Nhân ngờ Vô Thương liều c.h.ế.t chắn một kích cho , thu vẻ sững sờ, chuẩn tung chiêu nữa—
Thì một trận cuồng phong bỗng cuốn tới, thổi bay .
Giữa bụi cát cuồn cuộn, một con Huyền Long khổng lồ bốn chân cắm sâu đá, đầu giương mắt, nanh trắng lộ , gầm vang như sấm sét—
Long uy hiển hiện, thiên địa thất sắc.
25
Chân nhân thoạt tiên sững sờ nên lời, bản năng kính sợ loài rồng khiến tay ông run lẩy bẩy.
Thế nhưng ông lập tức bật điên loạn:
“Cuối cùng cũng ép ngươi hiện nguyên hình ! Tốt lắm! Tốt lắm!”
Là Doanh Huyền.
Ta theo bản năng loạng choạng lao về phía .
Một con thanh long dài mang chòm râu bay lượn từ trời lao xuống, đỡ lấy , đẩy lên lưng nó.
Ta hoảng loạn, vội ôm lấy cặp sừng của nó:
“A Cát?!”