Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền - Chương 529

Cập nhật lúc: 2025-09-21 00:49:19
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chiếc điện thoại trong tay gần như sắp Yến Tu Văn bóp nát đến nơi.

Tiểu Trương lo lắng chằm chằm điện thoại của : “Sếp... điện thoại, điện thoại của ."

Đây là điện thoại mới mua đó, hơn ba nghìn tệ chứ ít ỏi gì!

Rất nhanh, Yến Tu Văn gọi điện, nhưng đầu dây bên cứ vang lên hồi chuông bận rộn...

Yến Tu Văn gọi liên tiếp hai cuộc điện thoại nhưng đều thể kết nối . Tiểu Trương bên cạnh thấy , lẩm bẩm vài câu: "Cô Yến đang chuyện với ai mà lâu thế nhỉ... Bình thường cô vẻ nhiều đến thế..." Người vô tình, hữu ý.

Gà Mái Leo Núi

Tay Yến Tu Văn đang cầm điện thoại bỗng siết chặt . Yến Thanh đúng là nhiều. Giờ Yến Thù đang huấn luyện, cô thể chuyện lâu như với ai chứ?

Gần như ngay lập tức, trong đầu hiện lên tên một khác: [Đỗ Phong Thanh.]

Anh mím chặt đôi môi mỏng, trong đầu chìm một mớ suy nghĩ hỗn loạn. Hai họ thiết đến mức ?

Đặt giúp một vé máy bay...

Anh còn hết câu, Tiểu Trương bên cạnh tỏ vẻ khó xử: "Sếp, bây giờ chúng đang mấy vụ án lớn trong tay, chúng ... Chúng đang bận tối mắt tối mũi, thời gian mà bay qua đó chứ?"

Nếu bớt một hai vụ án thì còn đỡ, còn thể cố gắng sắp xếp hai ngày cho sếp một chuyến đưa cô Yến về đây. bây giờ thì đúng là thể thiếu .

Yến Tu Văn im lặng một lát, gửi hai tin nhắn, đó mới cất điện thoại túi.

Tiểu Trương thở dài, theo Yến Tu Văn: "Sếp, nếu nữa thì liên lạc bên đó xem nhờ ai trông chừng cô một chút ?"

Đừng để cô Yến chịu ấm ức một ở bên đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-529.html.]

Yến Tu Văn trầm giọng : "Không cần ." Anh cụt lủn. "Con bé tự lo ."

Nghe , Tiểu Trương nhất thời hiểu nổi, rốt cuộc là Yến Tu Văn lo lắng . Bảo lo thì gọi điện ngay lập tức; mà bảo là lo thì chẳng thấy động tĩnh gì thêm cả....

Cúp máy xong, điện thoại của Yến Thanh rung lên hai . Thông báo tin nhắn hiện lên, là tin nhắn Yến Tu Văn gửi tới.

Yến Tu Văn: [Chú ý an . Cần giúp gì cứ với .]

Nhớ gặp mặt gần nhất là ngày từ Hải Thành trở về Vân Thành.

Đêm đó trong phòng, những lời Yến Tu Văn khiến cô cảm thấy mới thực sự hiểu con .

Những suy nghĩ thực sự của , những điều quan tâm, những gì khao khát... nhưng tất cả những điều đó bao giờ thành lời, tất cả cũng chỉ là phỏng đoán của cô mà thôi.

Yến Thanh mím môi, tay cầm điện thoại gõ vài chữ màn hình, xóa xóa . Cô khả năng suy nghĩ của Yến Tu Văn. Nếu bao giờ bày tỏ những suy nghĩ thật trong lòng, thì dù cô đoán già đoán non đến mấy cũng chỉ là những phỏng đoán vô căn cứ, một việc vô cùng mệt mỏi.

Nếu cô đang dần nhớ những chuyện xưa cũ, đối với cô, Yến Tu Văn cũng chỉ là một bình thường trong nhà họ Yến.

cô đúng là dần nhớ chuyện . Anh từng là mà cô nương tựa để sống. Là mà trái tim thiếu nữ ngây thơ của cô từng rung động sâu sắc, đặc biệt khi màn sương mù tan và cô rằng vẫn an , những phút giây kinh hoàng tưởng chừng mất . Là hình bóng cũ dần phai nhạt trong dòng chảy dài đằng đẵng của thời gian.

Khi đó, theo bước chân của Yến Tu Văn, cô nhận một điều còn quan trọng hơn cả tình cảm cá nhân và sự sống c.h.ế.t nhỏ bé: đó chính là đại nghĩa quốc gia, thứ cao hơn sinh mệnh cá nhân.

Đối với cô, Yến Tu Văn chỉ là từng cùng cô nương tựa mà sống, mà còn là dạy cô về tình yêu, lẽ , và cách phân biệt trắng đen. Anh cũng là ngọn hải đăng duy nhất soi lối khi cô lạc con đường tăm tối thấy hy vọng .

giờ đây, ngọn hải đăng dường như tắt.

thể yêu cầu tất cả đều đặt đại nghĩa quốc gia lên sự sống c.h.ế.t của bản , nhưng nhất thời cô thể nào chấp nhận sự đổi của Yến Tu Văn.

 

Loading...