Dù ruột thịt nữa, cũng thể trở mặt tàn nhẫn như ! Hơn nữa, là nhà gần ba năm, tình cảm sâu đậm cả , ông già thể chứ?"
Nghe con trai lớn tiếng như , bà Yến thấy ngạc nhiên đến vô cùng. Đứa con trai tính tình vốn khá nhát gan, mà giờ dám lớn tiếng cãi bố nó thế , quả đúng là chuyện trăm năm hiếm thấy.
Yến Thanh cũng bất ngờ, bởi vì Yến Trăn xưa nay vẫn luôn tỏ khá sợ bố ruột Yến Đình Chu , gì lúc nào hành động như . Trong khoảnh khắc, cô thoáng chút cảm động. Trên lầu, ánh mắt Yến Đình Chu dừng khá lâu con trai: "Có ý kiến?"
Bị chằm chằm như , Yến Trăn lập tức thấy sợ hãi, nhưng vẫn cố gắng căng da đầu thẳng bố đang lầu: "Không ý kiến ?"
Ánh mắt Yến Đình Chu trầm hẳn xuống, lạnh lùng phán: "Vậy thì con cùng nó luôn ."
Giọng ông lạnh băng, ném câu dứt khoát xoay bước thẳng phòng sách.
Yến Trăn ngây cả , lẩm bẩm: "Gì thế ? Con trai cũng cần nữa ?"
Bà Yến tức thì sốt ruột, vội kéo Yến Thanh , một dồn dập: "Con đừng vội, lên chuyện trái với bố con . Chắc là ông vẫn nghĩ thông suốt thôi..."
Gà Mái Leo Núi
Nói , bà vội vã lên lầu tìm Yến Đình Chu.
Yến Trăn Yến Thanh, đó liếc sang Mục Thuần, cuối cùng ánh mắt về phía Yến Thanh, hỏi khẽ: "Hay là... cùng em nhé?”
Yến Thanh: "..."
Trong phòng sách, bà Yến vội vã bước , chất vấn ngay: "Anh thế hả? Không chúng là gửi mặt dây chuyền kiểm tra ? Sao đuổi Thanh Nhi ?"
"Anh để con bé một lúc tối muộn thế thì ? Sao nhẫn tâm chứ..."
Cái cô Mục , lai lịch rõ ràng, rõ ràng là đang nhắm Thanh Nhi nhà , chẳng thế là đúng ý cô ?
Bà Yến đang , hốc mắt cay xè, bà lưng , tỏ vẻ tủi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-572.html.]
Con gái bà vất vả lắm mới một chỗ trong căn nhà , mà bây giờ chồng đuổi là đuổi, chẳng hề bàn bạc gì với bà một câu. Rốt cuộc, cái nhà còn coi bà gì chứ!
Yến Đình Chu vỗ vai vợ, dỗ dành một hồi: "Thanh Nhi thông minh như , thể xảy mấy chuyện em lo lắng chứ?"
bà Yến chẳng thể lọt tai những lời . Con gái là của bà, chồng thương, bà nhất định sẽ thương! "Em quan tâm! Anh tuyệt đối đuổi con bé !"
Yến Đình Chu khẽ thở dài, vẻ mặt bất lực: "Nó mà thì ai đuổi nó cơ chứ?”
"Chỉ là đến ở tạm căn nhà ba để cho Tu Văn đây thôi mà. Chẳng đang ai ở ? Con bé qua đó là hợp lý ."
Bà Yến , lúc mới bớt giận, chồng, ánh mắt nghi ngờ dán chặt ông, dò xét vài lượt: "Thật sự đuổi con bé ?"
Yến Đình Chu – đang gánh một cái oan lớn – vội vàng phân trần: "Thật sự ."
Sợ vợ tin, ông bổ sung: "Em xem, lo con bé một buổi tối an , chẳng còn bảo Trăn Nhi cùng nó ?"
Lúc , tảng đá trong lòng bà Yến mới nhẹ bẫng đôi chút: "Thế còn tạm ... Ôi trời, căn nhà đó ai ở, em gọi đến dọn dẹp ngay, mua thêm ít đồ nữa!"
"Con bé Thanh Nhi mang ít đồ thế , mang tiền , em soạn thêm ít đồ cho con bé mang nữa. Một ở ngoài dễ dàng gì, còn dẫn theo thằng Trăn Nhi nữa... nó theo gì, chẳng chỉ thêm phiền cho con bé ?"
Nói , bà vội vã xuống lầu.
lúc lầu sớm còn bóng dáng Yến Thanh, cô . Ngược , Yến Trăn thì đang hào hứng thu dọn một vali hành lý, nhưng khi mở thì thấy em gái bỏ mặc mà chạy mất.
Yến Trăn sang Mục Thuần, lập tức lộ vẻ khó chịu: "Cô gì với em gái ?"
"Cô là chuyện đương nhiên ?" Mục Thuần bật khẩy, giọng điệu chua ngoa đầy mỉa mai: "Em mới là em gái , thế mà quan tâm cô ?"
Yến Trăn chuyện với cô nữa, xách vali hành lý của lên lầu về phòng, chuẩn gọi điện cho Yến Thù, nhà sắp loạn .