Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền - Chương 617

Cập nhật lúc: 2025-09-23 00:32:13
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phân tích một hồi, cả hai càng thêm m.ô.n.g lung. Cao Lăng xoa cằm, trầm ngâm đưa phán đoán: "Vậy nên lẽ Thanh Thanh gặp khác?"

đêm đó Đỗ.

Trương Tiêu luôn cảm thấy gì đó là lạ nhưng : " tại thể là Đỗ chứ?"

Cao Lăng xua tay: "Nếu là Đỗ thì chỉ thể là Thanh Thanh từ chối . Mà Thanh Thanh từ chối Đỗ thì ."

Chắc chắn là khác từ chối Thanh Thanh hoặc cô chịu ấm ức vì chuyện gì đó khác.

Đừng để cô bắt kẻ đó, nếu chắc chắn sẽ đánh cho rụng hết răng.

Tiêu Trà đang bên cạnh uống , nheo mắt : "Ai từ chối... thì sẽ chứ?"

Nghe , hai cặp mắt đồng loạt hướng về phía Tiêu Trà. Cả hai đột nhiên nhớ cô bạn cùng phòng là một cao thủ tình trường thứ thiệt, kinh nghiệm tình cảm phong phú, lượng yêu cũ ở Vân Đại của cô nàng thể xếp thành hàng dài từ cổng trường đến tận cửa ký túc xá nữ.

Một lát , hai lật đật nhảy xuống giường, kéo ghế đến thẳng tắp đối diện Tiêu Trà. Trương Tiêu cầm phích nước nóng, rót thêm cho Tiêu Trà: "Tiêu tỷ tỷ, xin mời khai sáng!"

Tiêu Trà khuôn mặt nhỏ nhắn, đáng yêu, lúc tỏ vẻ già dặn: "Nếu từ chối một mà thực thích thì khi nỗi đau dồn nén đến tột cùng, đó chắc chắn sẽ ."

Cao Lăng nhíu mày: " Thanh Thanh trông giống thích Đỗ lắm mà..."

Tiêu Trà nâng cốc nước, nhấp một ngụm : "Vậy cô trông giống sẽ đến sưng mắt ?"

Luôn những tưởng chừng khó đoán, khó thấu nhất, tâm tư khó dò nhất. Những , cảm xúc trông vẻ định nhất nhưng khi vỡ vụn, thứ cũng sẽ tan tành triệt để.

"Nếu , cô giữ cái áo khoác đó, còn giặt nó gì?"

Cao Lăng: " nếu thích tại còn từ chối?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-617.html.]

Điều cũng vô lý mà, tự chuốc khổ ?

Thanh Thanh cũng giống kiểu tự tìm ngược đãi như .

Tiêu Trà nhún vai: "Có lẽ là nỗi khổ tâm nào đó ? Bệnh nan y? Bị uy hiếp? Hay là gia đình phá sản? Hoặc là nước ngoài du học?"

"Ngẫm cũng chỉ quanh quẩn mấy lý do muôn thuở." Những gì Tiêu Trà cũng lý. Trương Tiêu đếm thử, cảm thấy hai lý do khả thi lắm.

khi cô , cả hai như khai sáng, giơ ngón tay cái về phía Tiêu Trà: "Vẫn là đỉnh nhất, cao thủ tình trường!"

Tiêu Trà xua tay: "Lần tư vấn là thu phí đấy."

Mục Thuần siết chặt một mảnh gương vỡ trong tay, qua đó, cô kinh hoàng thấy những nếp nhăn ngày càng hằn sâu mặt .

Chỉ trong vỏn vẹn hơn chục ngày ngắn ngủi, gương mặt cô thêm vài nếp nhăn nữa. Bàn tay cô siết chặt mảnh gương, Thái Mẫn... Yến Thanh, hai ...

Không thể! Cô thể cứ thế chờ c.h.ế.t .

Dù là Thái Mẫn Yến Thanh, chắc chắn một trong hai họ cách cứu cô , bất kể dùng đến phương pháp nào.

Cho đến khi lòng bàn tay nhói đau, cô mới buông tay . Máu từ lòng bàn tay cô nhỏ xuống, loang lổ chiếc chăn trắng tinh, nhuộm đỏ cả một mảng lớn.

vội vã rút mấy tờ giấy ăn nhàu nát, lau qua quýt vệt m.á.u lồm cồm bò dậy, loạng choạng chạy ngoài. Gặp ai cô cũng vội vàng hỏi mượn điện thoại để gọi , nhưng khi trong tay, cô thể nhớ nổi bất cứ nào.

Cuối cùng, cô gây náo loạn cả một phen, cho đến khi y tá tìm thấy chiếc điện thoại mà Mục Thuần tự rơi vỡ màn hình mấy hôm đó và đưa cho cô , cô mới chịu ngừng quấy phá.

Chín giờ tối hôm đó, Yến Thanh xuống taxi, đang bộ về nhà thì nhận điện thoại của Mục Thuần.

Cô khẽ nhíu mày nhưng nhanh chóng giãn , nhấn nút : "Có chuyện gì?"

Gà Mái Leo Núi

Trong điện thoại, giọng Mục Thuần vang lên, khẩn khoản cầu xin, khác hẳn vẻ vênh váo kiêu ngạo đây: "Yến Thanh, giúp , cầu xin cô! Cô giúp bao nhiêu , thêm một nữa cũng là bao , cô giúp với..."

Loading...