Tinh thần bà cụ trông yếu nhiều so với . Dù là ai, quy luật khắc nghiệt của tuổi tác, cơ thể cũng thể nào chống đỡ nổi.
Ánh mắt Yến Thanh dừng chiếc vòng ngọc trong tay bà cụ, cô khẽ sững sờ, ánh mắt thoáng chút thất thần. Chiếc vòng ... trong tay bà?
Thấy cô chằm chằm chiếc vòng đến mức ngẩn ngơ, bà cụ tưởng cô yêu thích, bèn mỉm hỏi: "Muốn nó con?"
Yến Thanh khẽ , lắc đầu: "Dạ ạ."
Chỉ là cô tưởng chiếc vòng mất từ lâu, giờ bất ngờ thấy nó ở đây nên khỏi cảm thấy bất ngờ. Bà cụ Yến kéo tay Yến Thanh, nhẹ nhàng kéo cô xuống bên cạnh: "Đây là ngọc gì quá quý giá, chỉ là nó mang theo một câu chuyện đặc biệt nên mới trở nên trân quý."
Yến Thanh: "Câu chuyện ạ?"
"Vào thời Dân quốc, một công tử nhà giàu đem lòng yêu một cô gái trẻ. Anh tự tay chiếc vòng tay , tặng cô ba , nhưng cô gái đều nhận." Bà cụ Yến mỉm , dường như nhớ chuyện thời trẻ.
"Hồi còn trẻ, bà chỉ thích mấy câu chuyện tình yêu lãng mạn , nên ông nội cháu đấu giá chiếc vòng để tặng bà."
Thấy Yến Thanh chăm chú lắng , bà cụ Yến nghĩ cô cũng như bao cô gái trẻ khác mê mẩn những câu chuyện tình yêu, liền kể tiếp: "Chàng công tử tuy bên cạnh thiếu bóng hồng tri kỷ, nhưng trong mắt chỉ một cô. Máy ảnh chỉ chụp cô, báo chí chỉ về cô, văn chương chỉ bênh vực cô..."
"Ai nấy đều bảo cô gái thật phúc, yêu chiều đến thế."
"Thế nhưng, công tử , chính mới là may mắn. Anh dùng hết tất cả vận may trong đời chỉ để gặp cô."
Kể đến đây, bà cụ Yến dừng , thêm gì nữa. Bà đeo chiếc vòng tay Yến Thanh, chiếc ngọc trong veo cổ tay cô, vặn một cách bất ngờ.
Bà cảm thấy phần của câu chuyện mấy , sợ cháu gái ở độ tuổi sẽ tiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-621.html.]
Môi mỏng của Yến Thanh khẽ mấp máy, hỏi: "Sau đó thì ạ?"
Yến Thanh chỉ chuyện , còn chuyện đó thì . Sau khi cô qua đời, những gì xảy , cô hề , thậm chí còn rõ chiếc vòng đến tay bà cụ.
Khi Yến Thanh hỏi, bà cụ Yến cũng giấu nữa.
Bà khẽ thở dài, câu chuyện thật sự chẳng kết cục gì: "Thời cuộc loạn lạc, ai cũng mang theo nỗi khổ riêng, thể tự định đoạt phận. Cô gái đó là một phụ nữ với tấm lòng cao cả, gieo xuống lầu tự vẫn. Lúc đó tuyết rơi trắng xóa suốt ba ngày liền, dường như đến ông trời cũng đành lòng. Sau khi cô gái mất, công tử nhà giàu đó, một trận ốm thập tử nhất sinh, rời Lăng Hà đến Trạp Bắc, bặt vô âm tín. Có lẽ, ngã xuống nơi chiến trường khốc liệt..."
Yến Thanh gì nữa, chỉ chiếc vòng cổ tay.
Cô vẫn tưởng Đỗ Phong Thanh sẽ ở Lăng Hà cả đời. Nơi đó vốn là địa bàn của nhà họ Đỗ, bất cứ ai cũng kiêng nể họ đôi ba phần.
chọn đến Trạp Bắc. Sau khi mất, liệu ai nhặt xác cho ?
Mỗi nhắc đến câu chuyện đằng chiếc vòng , bà cụ Yến đều khỏi cảm thán. Thời kỳ loạn lạc , ai cũng nỗi khổ riêng, thể tự do định đoạt phận, nên tình cảm thường chẳng thể đơm hoa kết trái. Một chia ly, cũng là vĩnh biệt cả đời.
Cũng lẽ bởi câu chuyện bi thương nhưng đẽ đến nao lòng , mà chiếc vòng giờ đây càng trở nên quý giá hơn.
"Ngọc đều mang linh khí. Bà thấy chiếc vòng giờ đeo tay cháu , cháu cứ giữ lấy ."
Bà cụ Yến , Yến Thanh cũng tiện tháo vòng nữa, cô gật đầu: "Vâng, cháu cảm ơn bà."
Ngay khi Yến Thanh dậy định rời , hiểu tim bà cụ Yến đột nhiên đập mạnh một nhịp. Bà vô thức gọi: "Thanh Thanh!" Yến Thanh đầu bà, bốn mắt , khóe miệng cô cong lên: "Dạ?"
Gà Mái Leo Núi
Bà cụ Yến cũng thấy khó hiểu, chỉ là đột nhiên trong lòng bà dưng trỗi dậy một dự cảm níu giữ cháu gái . Bà giải thích: "Không gì, bà chỉ đột nhiên gọi cháu thôi."