Nghe lời , lòng Yến Thanh bỗng dưng quặn lên một nỗi chua xót, đôi chân như đeo chì nhấc nổi. "Bà nhớ giữ gìn sức khỏe ạ."
Bà cụ Yến khẽ nhíu mày, nét lo âu thể giãn nhưng vẫn mỉm hiền từ: "Được."
Yến Thanh xoay khỏi phòng, dứt khoát hề đầu . Cô sợ rằng chỉ cần ở thêm một chút, thêm một , cô sẽ thật sự nỡ rời .
nơi vốn dĩ thuộc về cô. Bản cô sớm còn là một con bình thường, chỉ là một quái vật ký sinh trong xác con , bất lão bất tử. Cô nơi cần đến, việc cần . Và nếu gì bất ngờ, đây lẽ là gặp cuối cùng. Thế là đủ , đủ trân quý. ...
Gió đêm lạnh, đặc biệt là ánh đèn đường vùng ngoại ô vẫn chập chờn le lói. Dù là ngày rằm nhưng vì mây đen dày đặc, đến giờ vẫn thấy trăng tròn.
Khi Yến Thanh đến nhà máy bỏ hoang theo lời hẹn, cô lập tức cảm nhận một luồng khí tức âm u lạnh lẽo. Sau đó, một giọng quen thuộc vang lên.
"Hahahahaha!"
Thái Mẫn từ trong bóng tối bước , đối diện Yến Thanh, khăng khặc: "Cô gái, cuối cùng cô cũng chịu đến !"
Mục Thuần theo sát phía , khoác áo choàng, đội mũ kín mít, dường như sợ khác thấy bộ dạng già nua hiện tại.
Liếc qua Mục Thuần đang quấn kín mít, Yến Thanh hề ngạc nhiên. Ngay hôm phế bỏ tu vi của cô , cô nhận điều kỳ lạ cô .
Yến Thanh từng trong cổ thư sư phụ để , đây là một loại cấm thuật dùng m.á.u vật tế. Người trúng thuật, thậm chí cả m.á.u mủ, đời đời kiếp kiếp đều chịu lời nguyền ám ảnh. Đó cũng chính là lý do vì Mục Thuần cam tâm tình nguyện để Thái Mẫn lợi dụng.
Mục Thuần giải lời nguyền đeo bám , thoát khỏi nỗi đau khổ do cấm thuật gây .
“Yến Thanh, hẳn cô thất vọng lắm ?” Thái Mẫn khẩy, giọng đầy châm biếm: "Uổng công cô còn giúp đỡ phụ nữ , mà cô lợi dụng cô để đạt mục đích riêng. Thấy , thế giới chính là như đấy. Cô chìa tay cứu giúp khác, nhưng họ chỉ kéo cô xuống vũng bùn mà thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-622.html.]
Khoảnh khắc , phụ nữ mà trai liều mạng cứu về, trong lòng ngoài sự chế nhạo tột cùng thì chỉ thấy một sự đáng.
Chính lòng đó khiến trai năm xưa kiệt quệ tu vi, thể nổ tung mà chết.
Mục Thuần cảm nhận ánh mắt của Yến Thanh, chột dời tầm mắt . Cô cũng hết cách , là thì sống tiếp. Yến Thanh thứ, mất chút gì cũng chẳng hề hấn gì, nhưng cô thì . Nếu mất gương mặt , cuộc sống của cô còn ý nghĩa gì nữa?
Cô im lặng tiếng nào, cố gắng thu , trở nên vô hình, sợ vạ lây.
Gà Mái Leo Núi
Mục Thuần cũng rõ, cả hai đều là những kẻ cô thể chọc . một khi chọn về phía Thái Mẫn, phận định là đối đầu với Yến Thanh. Đã mắc với Yến Thanh , thể để bản chịu thiệt thòi thêm nữa.
Cứ coi như cô xui xẻo gặp Thái Mẫn. Nếu do bản quá nổi bật, để mắt tới chứ?
Lúc Mục Thuần vẫn rõ, sự ám ảnh của Thái Mẫn đối với Yến Thanh rốt cuộc là vì cái gì. Cô chỉ nghĩ hứng thú với ngoại hình của Yến Thanh hoặc mưu đồ với nhà họ Yến là ân oán gì đó nên trả thù.
Nghe lời Thái Mẫn , Yến Thanh chỉ bình tĩnh dời ánh mắt khỏi Mục Thuần, thẳng : "Quan trọng ?”
"Đối với , cô cũng chỉ là một món công cụ thể tùy ý vứt bỏ, bản như ?"
Cô như , việc lợi dụng chẳng luôn là chuyện hai chiều ?
Thái Mẫn nhất thời tiêu hóa câu . Hắn lạnh lùng liếc Mục Thuần, gằn giọng: "Còn cút ?”
Bị trừng mắt bất ngờ, tim Mục Thuần đập thình thịch, vội vàng bỏ chạy. Suốt quá trình đó, cô cứ giữ chặt chiếc áo choàng quanh , sợ chỉ cần một cơn gió mạnh thổi qua sẽ bay mất chiếc mũ đang che giấu khuôn mặt .