Về phần Yến Tu Văn, đây Đỗ Phong Thanh từng để ý, nhưng những phản ứng, dáng vẻ của hôm nay... cùng là đàn ông, nếu chỉ cảm thấy Yến Tu Văn quan tâm cô cháu gái hơn mức bình thường, thì bây giờ, Đỗ Phong Thanh thấu suy nghĩ thật sự của .
Yến Thanh luôn từ chối , là vì...?
Nghĩ đến đây, tài nào kiểm soát tâm trí ngừng liên tưởng, nhưng nhanh chóng kìm nén cảm xúc, ép bản nghĩ thêm nữa. Điều quan trọng nhất lúc là Yến Thanh bình an vô sự.
Đèn phòng cấp cứu cuối cùng cũng vụt tắt, bác sĩ bước , giọng trầm hẳn xuống: "Bệnh nhân tổn thương não nghiêm trọng, dẫn đến hôn mê sâu. Tình hình cụ thể hiện tại vẫn thể xác định , nhà cần chuẩn tâm lý đối mặt với những điều nhất."
Cả thế giới của bà Yến như sụp đổ, đầu óc trống rỗng: "Ý... ý bác sĩ là thế nào?"
Tổn thương não nghiêm trọng, hôn mê sâu... Mặt Yến Tu Văn trắng bệch còn chút máu. Anh một nữa giữ cô ?
Ngay cả Yến Đình Chu, luôn điềm tĩnh, giờ đây cũng hoảng loạn.
Thân hình Đỗ Phong Thanh run lên bần bật, nắm c.h.ặ.t t.a.y đến mức gân xanh nổi rõ ống tay áo. Trán rịn đầy mồ hôi lạnh li ti, ánh mắt mất tiêu cự, thở trở nên gấp gáp, hổn hển. Một cảm xúc dữ dội đến mức gần như nghẹt thở dâng trào trong lòng . Anh vịn chặt bức tường lạnh lẽo, cố gắng vững, nhưng đôi tay vẫn ngừng run rẩy.
Bác sĩ do dự một lát. Nhận thấy lẽ nhà sẽ dễ hiểu hơn nếu diễn đạt theo cách khác, ông hạ giọng trầm hẳn xuống: "Chính là tình trạng mà chúng thường gọi là thực vật."
Đồng tử bà Yến đột ngột co rút , bà nghẹt thở, ngã quỵ xuống, bất tỉnh nhân sự.
Cả hành lang bệnh viện chìm một trận hỗn loạn mới.
Yến Tu Văn sụp đổ . Cổ họng nghẹn ứ, đôi môi run rẩy kiểm soát. Lồng n.g.ự.c phập phồng dữ dội, mang theo sự căm hận tột độ và tuyệt vọng khôn cùng. Anh một nữa mất A Thanh. Anh đưa tay che chặt đôi mắt, cố gắng kìm nén nỗi đau mất mát , như từng bao nhiêu đây.
"Là tại ... tất cả đều là tại ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-629.html.]
Nếu sớm cho Yến Thanh chuyện, nếu nương tay với Thái Mẫn, thì xảy chuyện bây giờ. Chính hại A Thanh.
Yến Đình Chu Yến Tu Văn, chỉ cảm thấy trạng thái tinh thần của định, nhưng trong cơn hoảng loạn, ông kịp suy nghĩ sâu xa hơn.
Trái tim Đỗ Phong Thanh như một bàn tay vô hình siết chặt, ném thẳng một hố băng lạnh giá, lạnh thấu xương đến tận tủy. Cảm giác đau nhói cứ thế kéo dài, tài nào dứt . Đến khi ý thức tỉnh táo trở , tay chân co giật kiểm soát, mồ hôi lạnh thấm đẫm lưng áo. Toàn như rút cạn bộ sức lực.
Cô còn trẻ như ... Lúc mới thực sự nhận , hóa còn một kiểu mất mát khác, đau đớn đến mức khiến thể nào gào thét thành tiếng.
Trong phòng chăm sóc đặc biệt (ICU), tiếng máy móc "bíp bíp" đều đặn vang lên, thứ âm thanh quen thuộc của bệnh viện , giờ đây đặc biệt khiến lòng thêm bất an.
Yến Thù mặc bộ đồ bảo hộ, nắm c.h.ặ.t t.a.y Yến Thanh. Những giọt nước mắt nóng hổi, lớn đến mức lã chã rơi xuống, thấm đẫm cánh tay lạnh ngắt của cô: "Chị ơi, chị mau tỉnh , em . Không chị ở đây, một em buồn chán lắm, chẳng ai để tâm sự."
"Chị cũng mà, cái tên Yến Trăn đáng ghét chọc em tức điên , chị mau dậy dạy dỗ giúp em ..."
Gà Mái Leo Núi
Yến Thù , nước mắt ngừng tuôn rơi.
Chị gái của cô đỉnh như , đến ma quỷ còn nể, những oan hồn lệ quỷ chẳng khó chị nổi, thể chị thương chứ? Bình thường chị còn bao nhiêu việc , còn quyên góp cho bao khác. Nghĩ đến đây, Yến Thù tủi nhiều hơn, cảm thấy bất công cho Yến Thanh: "Ông trời đúng là mắt như mù... như chị chịu khổ thế ."
Bên ngoài, Yến Trăn trầm giọng hỏi: "Hôm nay bà nội hỏi về A Thanh, cần chuyện cho bà ?"
Yến Đình Chu do dự một lát, nghĩ đến sức khỏe của gần đây , thể chịu kích động mạnh: "Thôi đừng , chuyện đừng để bà nội . Lần bà hỏi , cứ trường học việc, con bé ở nước ngoài một thời gian."
Yến Trăn hiểu rõ nỗi lo của Yến Đình Chu, gật đầu, ánh mắt hướng về phía Yến Thù đang ở trong phòng ICU.