Cảm nhận Yến Thanh đẩy , trái tim thấp thỏm của mới dần định. Anh rõ A Thanh lúc vẫn còn dựa dẫm .
Yến Thanh gì. Cô thoát khỏi vòng tay , kéo nhà, tìm hộp y tế cẩn thận bôi thuốc cho .
Trong mắt cô, Yến Tu Văn nay luôn là kẻ lời giữ. Những gì hứa với cô, nào trọn vẹn. Lần nào cũng xin , nhưng nào thực sự đặt cô tâm can. Lời và việc của là hai chuyện khác biệt.
Lần , cô tuyệt đối sẽ tin nữa.
Thấy Yến Thanh phớt lờ , Yến Tu Văn hoảng loạn, tay nắm chặt thành quyền, khẽ hắng giọng: "A Thanh, em gì?"
"Em vẫn còn giận ?"
Yến Thanh ngước mắt liếc một cái, giọng trở nên lạnh nhạt: "Dù chuyện của cũng cho em hỏi. Vậy thì gì, em cũng mặc kệ, gì thì ."
Yến Tu Văn vội vã : "Sau sẽ thế nữa!"
Yến Thanh . Cô cất lọ thuốc, dậy thẳng phòng.
Lúc Yến Tu Văn mới nhận , mỗi thất hứa đều khiến sự thất vọng trong lòng Yến Thanh chồng chất. Lần , cô thực sự tin nữa .
Nhớ chuyện đây, trong lòng Yến Tu Văn dâng lên cảm giác áy náy nặng nề, kèm là khao khát bù đắp mãnh liệt.
Vào phòng, Yến Thanh khóa trái cửa. Nhớ lời Yến Tu Văn , cô bĩu môi. Sau khi bố mất, cô vẫn luôn sống cùng Yến Tu Văn. Để cô cảm thấy khá hơn, còn đổi sang họ của cô, để cô vẫn cảm thấy một gia đình.
Ban đầu, quả thực chăm sóc cô vô cùng chu đáo, những điều đó cô đều khắc ghi. Vì , dần dần, một hạt giống tình cảm âm thầm nảy mầm trong lòng cô. Ngay cả , khi còn quan tâm cô nhiều như , suốt ngày bận tối mắt tối mũi với công việc riêng, để cô hỏi han, nhiều chuyện quan trọng luôn quên mất, những lời hứa với cô cũng luôn những việc đột xuất gián đoạn.
Dù , cô vẫn luôn nhớ những điều từ .
Dì Trương ở khu Nam thành giới thiệu cho mấy , đều là những cô gái điều kiện , nhưng nào cũng từ chối. Rất nhiều , hàng xóm trêu chọc , rằng nhà sẵn một cô gái thì còn để ý đến khác nữa. Anh thì luôn nghiêm túc giải thích. Mỗi giải thích, cô đau lòng một . Giải thích nhiều đến mức, thực trong lòng cô cũng hiểu rõ thực sự coi cô là phụ nữ thể kết hôn.
Giữa họ dường như một bức tường cao ngất, kín kẽ. Anh dùng bức tường đó để né tránh cô, còn cô cũng dựa nó để che giấu tâm sự của .
Mà giờ đây, bức tường đó, những thất hứa của , càng xây cao thêm.
Yến Thanh cụp mắt xuống, cố nén sự khó chịu trong lòng. Cô còn chút may mắn, hôm nay những lời đó, nếu , thứ mắt sẽ tan vỡ đến nhường nào.
Dù thì, mang theo một kẻ vướng víu như cô đủ phiền phức , thể trông mong cả đời kéo theo gánh nặng mãi .
Nghĩ thông suốt , trái tim Yến Thanh dần dần nguội lạnh . ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-643.html.]
Đỗ Phong Thanh hai tấm ảnh tay Lý Lực. Một tấm là ảnh chụp tập thể từ xa, tấm còn là ảnh chụp cận cảnh, nổi bật nhất là góc nghiêng thần thái của Yến Thanh.
Lý Lực nhận lấy hai tấm ảnh, định chờ thu thập thêm thông tin mới bắt tay bản thảo, thêm: "Lát nữa còn ghé qua đó một chuyến, tiện thể phỏng vấn luôn. thấy nữ sinh khá triển vọng đấy."
Đỗ Phong Thanh khẽ nheo mắt: "Hôm nay vẻ bận rộn nhỉ, là để giúp phỏng vấn, cứ bản thảo ?"
Lý Lực ngạc nhiên. Hôm qua nhờ chụp giúp mấy tấm ảnh còn tốn ít công sức, mà hôm nay chủ động đòi giúp thế , mặt trời mọc đằng Tây chắc?
Tòa soạn báo vốn do chủ. Gần đây yên ả, nhiều nghỉ việc, tòa soạn chỉ còn lèo tèo vài ba mống, việc đều tự vận động. Nay giảm bớt gánh nặng công việc, thêm một giúp việc miễn phí, Lý Lực nhướn mày, vỗ vai Đỗ Phong Thanh: "Được lắm, đủ nghĩa khí! Hôm nào mời ăn một bữa trò!"
Đỗ Phong Thanh khẽ nhếch môi, đáp: "Anh khách sáo ."
- Cổng trường -
Nghe tin tìm, Yến Thanh cứ ngỡ là Yến Tu Văn. Khi chạy đến nơi, thấy đàn ông ở cổng trường, bóng dáng lạ quen, rõ ràng trai , trong lòng cô thoáng dâng lên một chút hụt hẫng.
Khi đầu , đúng là đàn ông cô gặp hôm qua, Đỗ Phong Thanh.
Gà Mái Leo Núi
Cô ngạc nhiên: "Anh Đỗ?"
Đỗ Phong Thanh mỉm thiện: "Cô Yến, chúng gặp ."
Anh nhấc nhẹ chiếc máy ảnh lên, : "Hôm nay chút việc ở gần đây, cô thể dành chút thời gian cho một buổi phỏng vấn ?"
Yến Thanh ngẩn , chỉ : " á?"
Thấy Đỗ Phong Thanh gật đầu xác nhận, cô thoáng do dự cũng vui vẻ đồng ý. Dù hôm qua trời mưa như trút nước, còn tận tình giúp đỡ và đưa cô về nhà. Hôm nay chỉ là một việc nhỏ thế , giúp thì cứ giúp.
Một lát , hai chọn một quán nhỏ và tìm chỗ .
Đỗ Phong Thanh hỏi một vấn đề liên quan đến trường nữ sinh của cô, đều là những câu hỏi Lý Lực chuẩn sẵn, hề hóc búa. Yến Thanh trả lời trôi chảy, gặp chút khó khăn nào.
Hoàn thành xong công việc chính, Đỗ Phong Thanh thấy trời còn sớm. Anh nhớ tối qua gặp Yến Thanh, tâm trạng cô vui vẻ cho lắm, xảy chuyện gì. Lúc , cô dường như vẫn còn chìm đắm trong những ưu tư của ngày hôm qua.
Suy nghĩ một lát, Đỗ Phong Thanh gọi thêm hai phần điểm tâm ngọt ngào mà các cô gái thường yêu thích, chuyển sang những chuyện phiếm khác. Thật bất ngờ, hai chuyện cực kỳ hợp gu, Yến Thanh kìm mà môi cong lên nụ tươi tắn.
"Không ngờ cô Yến những góc khá độc đáo về lĩnh vực ."
Đỗ Phong Thanh mỉm dịu dàng, ánh mắt lấp lánh: " cũng ngờ chúng hợp cạ đến thế."