Liên tưởng đến việc bản đuổi theo Yến Tu Văn đây ban nãy, Đỗ Phong Thanh nghi ngờ đây chính là một cái bẫy do Yến Tu Văn giăng nhằm . Là đối thủ đội trời chung bấy nhiêu năm, vốn tưởng hiểu khá rõ con Yến Tu Văn, nhưng giờ đây khó tin nổi kẻ đó dùng đến thủ đoạn bẩn thỉu, hèn hạ đến nhường .
Nhân lúc Nguyệt Ca còn kịp phản ứng, Đỗ Phong Thanh loạng choạng đẩy cửa, lao thẳng ngoài, thoát khỏi căn phòng kỳ quái .
Anh chen đám đông cuồng nhiệt trong vũ trường, đủ thứ mùi hỗn tạp xộc thẳng mũi, khó chịu vô cùng nhưng kỳ lạ giúp tỉnh táo hẳn. Lưng áo ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Sau khi chạy khỏi cửa chính của Tân Thế Giới, chạy một mạch thật xa mới dám dừng , lòng bàn tay và mu bàn tay ướt đẫm mồ hôi.
Đỗ Phong Thanh vỗ vỗ n.g.ự.c thon, ngoái đầu khung cảnh đèn hồng rượu xanh nhấp nháy phía , miên man nhớ những gì xảy . Cái nơi quỷ quái , gì cũng bao giờ bước chân nữa, suýt chút nữa thì hủy hoại danh tiết .
Lúc , nhận đang lạc mê cảnh. Mọi thứ đều là giả, và đây cũng cơ thể thật của ở thế giới thực. Anh chỉ cảm thấy thoát khỏi một hang ổ ma quỷ, mừng sợ đến tái mặt.
Tài xế lái xe đến đậu bên đường, ánh mắt chút mơ hồ : "Thiếu gia?"
Đỗ Phong Thanh lập tức mở cửa, nhảy vội lên xe, thúc giục tài xế, thậm chí còn ngoái ngoài cửa sổ đầy cảnh giác: "Đi mau!"
Anh hành động cực nhanh, cứ như thể thú dữ đang đuổi theo lưng. Nơi quả đúng như lời Huyền Dương , nguy hiểm trùng trùng, tuyệt đối thể lơ là nữa.
Tài xế hiểu chuyện gì, chỉ đành lái xe , bụng thầm thắc mắc: Rốt cuộc thì thiếu gia hưởng lạc kiểu gì mà trông cứ như thoát khỏi động bàn tơ của yêu tinh nhện ?
lúc còn đang phân vân, Đỗ Phong Thanh ở ghế lên tiếng, giọng kiên quyết: "Sau phép đưa đến những nơi thế nữa!"
Tài xế: "..."
Đỗ Phong Thanh suy nghĩ một lát bổ sung thêm, giọng dứt khoát: "Kể cả là tự yêu cầu đến cũng tuyệt đối phép."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-660.html.]
Tài xế: "..."
Tài xế hoang mang hết sức, còn Đỗ Phong Thanh lúc trong đầu chỉ còn văng vẳng hai chữ "trong sạch". Anh sống từng năm trời, quyết thể để mất sự trong sạch ở cái nơi quỷ quái . Nếu , đúng là cả đời thể ngẩng mặt lên ai nữa.
Anh nghiến răng nghiến lợi, thầm rủa trong lòng: [Yến Tu Văn, cái thứ chó má , vì tư lợi cá nhân mà ngay cả nhân tính cũng màng! Chuyện sớm muộn gì cũng tính sổ với đàng hoàng.]
Đỗ Phong Thanh lòng đầy tức giận, nhưng cũng thầm thấy may mắn vì Yến Thanh hề gì cả. Tất cả chỉ là do Yến Tu Văn đơn phương bày , và nỗi thấp thỏm lo âu lúc đến đây giờ cuối cùng cũng lắng xuống.
Sáng sớm mai, sẽ tìm Yến Thanh ngay, cho cô tất cả những gì thể . Bất kể thế nào cũng dập tắt ngay mấy cái ý đồ vớ vẩn của Yến Tu Văn.
Mọi bên ngoài vẫn đang chờ đợi họ trở về. ...
Màn đêm buông xuống, sân vườn tĩnh lặng như tờ.
Yến Tu Văn vốn ngủ , từ phòng bước , nhẹ nhàng đẩy cánh cửa một căn phòng khác, rón rén bước , hề gây một tiếng động nhỏ nào.
Trong phòng, Yến Thanh vẫn đang ngủ say.
Đứng bên giường, Yến Tu Văn từ từ đưa tay . Lòng bàn tay phát ánh sáng xanh lục mờ ảo, chậm rãi truyền đầu Yến Thanh.
Gà Mái Leo Núi
Trong giấc ngủ, Yến Thanh nhíu chặt mày, dường như đang mơ thấy điều gì đó đau khổ.
Yến Tu Văn thu tay về, môi mỏng mím chặt. Đây là thứ tư dùng pháp thuật lên Yến Thanh kể từ khi mê cảnh, phong ấn ký ức của cô.
dù phong ấn ký ức cô bao nhiêu , dù cô quên những chuyện liên quan đến Đỗ Phong Thanh chăng nữa, thì Đỗ Phong Thanh vẫn cứ hết đến khác xuất hiện mặt cô, tìm cách quen từ đầu. Kẻ giống như một miếng kẹo da trâu, tài nào dứt .