Yến Tu Văn cũng lo lắng việc sử dụng bí thuật trong mê cảnh sẽ gây hậu quả thể kiểm soát, càng sợ sẽ ảnh hưởng đến A Thanh. tuyệt đối thể trơ mắt Đỗ Phong Thanh hết đến khác tiếp cận cô.
Hắn ở đây để A Thanh Đỗ Phong Thanh liên lụy, cuối cùng dẫn đến việc nhảy lầu tự vẫn. Những chuyện từng xảy đó, trải qua thêm một nào nữa.
Cái bẫy giăng cho Đỗ Phong Thanh hôm nay thất bại. Nếu thể ngăn cản nữa, để những chuyện trong quá khứ lượt tái diễn, thì chỉ còn cách giải quyết chính con gây chuyện đó mà thôi.
Theo lời Huyền Dương, đây là mê cảnh, thứ đều là giả. Vậy thì những gặp, kể cả Đỗ Phong Thanh... cũng chỉ là giả mà thôi. Là giả, nên dù gì cũng gì là quá đáng.
Chỉ là khi đối mặt với Yến Thanh, cần thận trọng hơn nhiều, thể biểu lộ quá khác lạ so với hình ảnh cô vẫn hình dung về , nếu sẽ dễ cô phát hiện.
Trước đó, Yến Thanh chút nghi ngờ, may mà cô quên hết những chuyện đó , vẫn tin tưởng như ngày hai còn bên . Bây giờ, chỉ cần giải quyết hết những trở ngại mắt là thể cùng Yến Thanh yên tâm ở đây mãi mãi.
Ngón tay Yến Tu Văn khẽ chạm lên trán Yến Thanh, đầu ngón tay run rẩy: "A Thanh... nếu ngày em phát hiện tất cả những chuyện , em trách ?”
cũng chỉ về quá khứ, giống như , cùng em xây dựng một gia đình nhỏ thuộc về hai chúng mà thôi.
Em thấy , đến ông trời cũng đang giúp chúng . Ai thể về quá khứ chứ?...
Sáng hôm , Yến Thanh thức dậy thật sớm, ăn diện tươm tất, còn lấy thỏi son mua đó trong tủ tô một lớp gương. Nhìn trong gương, cô sửa sang tóc một chút.
Lúc thấy đầy bàn đồ ăn thức uống, mắt cô sáng rỡ, gọi vọng bếp nơi Yến Tu Văn đang lui cui: “Anh, hôm nay bận , còn mua đồ ăn sáng thế?"
Gà Mái Leo Núi
Cô bàn nhấp từng ngụm sữa đậu nành, mắt nheo : "Là sữa đậu nành nhà dì Lý , ngon thật đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-661.html.]
mà, thích uống sữa đậu nành nhà dì Lý nhỉ?
Yến Tu Văn lấy quẩy mua , bày lên bàn. Thấy Yến Thanh uống dính đầy mép, bất đắc dĩ rút khăn giấy lau mép cho cô.
"Lớn mà cứ như trẻ con thế."
Miệng thôi nhưng giọng điệu tràn đầy sự cưng chiều dành cho Yến Thanh.
Yến Thanh tươi rói: "Em còn tròn mười tám mà, giống trẻ con chứ?"
"À đúng , hôm nay em lên sân khấu biểu diễn, hứa với em đó, nhất định đến xem đấy!”
Cô chuyện quan trọng định với Yến Tu Văn hôm nay, nghĩ đến đây, tim Yến Thanh khẽ thắt .
Nghe , vẻ mặt Yến Tu Văn cứng , : "A Thanh, em ngủ mơ màng ? Sinh nhật mười tám tuổi của em qua từ tháng mà." Yến Thanh ngẩn , hiểu ý trong lời của .
Yến Tu Văn , rót thêm hai muỗng sữa đậu nành bát cạn của Yến Thanh: "A Thanh, em nghĩ kỹ xem, chuyện em lên sân khấu là chuyện của tháng ."
Yến Thanh cau mày, vắt óc suy nghĩ, hình như đúng là qua lâu . Ngày sinh nhật hình như Yến Tu Văn còn nấu cho cô một bát mì trường thọ nhưng cô quên mất vị . Những chuyện gần đây chỉ vài hình ảnh rời rạc vụt qua trong đầu nhưng cố nghĩ kỹ thì chẳng nhớ gì liên quan đến ngày lên sân khấu đó.
Rốt cuộc là , hình như ký ức đó vấn đề, nhớ rõ gì cả.
Sợ Yến Thanh nghĩ nhiều sẽ lộ sơ hở, Yến Tu Văn gọi cô , ngăn cô nghĩ tiếp: "A Thanh, ?"
Yến Thanh ngập ngừng thôi, một lúc mới dè dặt hỏi: "Em nhớ rõ lắm, hôm đó em chuyện gì với ?”