Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền - Chương 662

Cập nhật lúc: 2025-09-26 10:39:51
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Yến Tu Văn sững , Yến Thanh. Bất kể là quá khứ ở thế giới thực là lúc mới mê cảnh, ngày Yến Thanh lên sân khấu đều vắng mặt nên dù Yến Thanh gì với cũng cơ hội.

Chỉ là, cô vốn định gì?

Nhìn Yến Thanh vẻ căng thẳng, như đang ngượng ngùng khó mở lời, lòng cũng mơ hồ căng thẳng theo, lẽ nào...

Anh giả vờ như hiểu rõ, nở một nụ , thuận theo lời Yến Thanh hỏi ngược , từ từ dẫn dắt: "Chuyện em tự , em bảo xem nào, chẳng lẽ chính em quên ?" Bắt gặp nụ của , Yến Thanh cắn một miếng quẩy lớn, đầu óc cô xoay như chong chóng. Yến Tu Văn bình thường như , xem hôm đó thật sự chuyện với , chỉ là quên sạch sành sanh?

Vậy việc gần đây mua đồ ăn sáng nhà dì Lý cũng là do với ?

dù Yến Thanh nghĩ thế nào cũng nhớ chuyện liên quan đến ngày hôm đó. Dưới sự dẫn dắt của Yến Tu Văn, cô đặt miếng quẩy xuống, bữa sáng đầy bàn và gần đây bắt đầu quan tâm cô việc, ánh mắt chút lấp lánh: "Chính là, em với chuyện em thích ... Em thật sự nhớ rõ lắm."

Giọng cô lí nhí, cẩn thận Yến Tu Văn, đôi mắt trong veo đầy vẻ hoang mang.

Chuyện trải qua, thể quên ?

Câu giấu trong lòng nhiều năm. Dù trong cảnh nào nhưng bây giờ thêm nữa. Vậy mà khi cảm giác căng thẳng như cô vẫn nghĩ, hiểu , trong lòng một cảm giác khác lạ khó tả, cứ cảm thấy quên mất điều gì đó.

"Loảng xoảng" một tiếng, chiếc bát tay Yến Tu Văn rơi xuống bàn, sữa đậu nành đổ lênh láng, chảy dọc theo mép bàn tí tách xuống đất. Anh sững sờ Yến Thanh, đầu óc ong ong như thể một trận pháo hoa khổng lồ nổ tung đỉnh đầu, choáng váng mặt mày.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-662.html.]

Yến Thanh giật , vội dậy, vớ lấy cái giẻ bàn, cuống quýt lau dọn.

tay cô Yến Tu Văn nắm chặt lấy.

Gà Mái Leo Núi

Yến Tu Văn chằm chằm Yến Thanh, đồng tử mở lớn vành mắt đỏ, giọng khẽ run, mang theo sự khó tin mà chính cũng nhận : "Lời em ... là thật ?"

Yến Thanh ngơ ngẩn, hiểu vì phản ứng như thế. Lẽ nào đây cô từng ư? Bắt gặp ánh mắt phức tạp của Yến Tu Văn, cô thoáng chút bối rối. Bàn tay nắm chặt đến đau khiến cô khẽ nhíu mày: "Anh nắm đau tay em ."

Nghe , Yến Tu Văn vội buông tay , nhưng đành lòng buông hẳn. Nhìn Yến Thanh mắt, bao giờ cảm thấy phức tạp đến thế.

Nếu lạc mê cảnh đó, nếu tự tay phong ấn những ký ức đây của Yến Thanh, sẽ mãi mãi đánh mất những gì. Đến tận giây phút , mới vỡ lẽ rằng, A Thanh của từng yêu thích đến .

Khi vẫn còn mờ mịt về tình cảm của chính , chỉ coi cô như một đứa em gái cần chăm sóc, liên tục thất hứa, thì trong sâu thẳm trái tim cô luôn hình bóng .

Chính bản khi đó chẳng hề , chỉ mải mê đuổi theo những thứ khác, hết đến khác hẹn khiến cô thất vọng, hết đến khác tự tay đẩy cô xa. Đến nỗi khi họ gặp ở Vân Thành, cô từ chối cho thêm bất kỳ cơ hội nào, khi những ký ức quá khứ mấy vui vẻ ùa về, và ngược , cô còn tìm đến vòng tay của Đỗ Phong Thanh.

Vành mắt Yến Tu Văn đỏ hoe. Khoảnh khắc , cảm thấy thật may mắn, như thể ông trời đặc biệt ưu ái. Nếu chuyến , sẽ mãi mãi bao giờ tình cảm mà Yến Thanh dành cho .

May mà vẫn còn kịp, may mà vẫn còn một cơ hội để bù đắp. Anh kéo mạnh Yến Thanh lòng, cả run rẩy, giọng nghẹn ngào giấu nổi niềm vui mừng khôn xiết. Giữa hai hàng lông mày là niềm hạnh phúc ngập tràn: "Em , em ..."

 

Loading...