Cô cố gắng nén sự khó chịu trong lòng, khẽ nhíu mày, ngẩng đầu Yến Tu Văn: "Anh, về nhà thôi."
Nhận thấy tâm trạng Yến Thanh vui, Yến Tu Văn khựng . Sắc mặt sa sầm, môi mím chặt, ánh mắt sắc lẹm chằm chằm Đỗ Phong Thanh đang mặt, tự hỏi liệu Đỗ Phong Thanh gì với Yến Thanh , chẳng hạn như chuyện tối qua.
Anh lập tức buông cô , sang với Yến Thanh: "A Thanh, chuyện cần với , em qua đợi một lát nhé."
Khi câu , ánh mắt Yến Tu Văn rời khỏi Đỗ Phong Thanh lấy một giây, luôn tràn đầy đề phòng. Người luôn xuất hiện những lúc thích hợp, xáo trộn kế hoạch của .
Yến Thanh Đỗ Phong Thanh, Yến Tu Văn, cảm thấy giữa hai phảng phất mùi khói thuốc s.ú.n.g gay gắt. Cô do dự một lúc gật đầu, lùi xa.
Đợi đến khi Yến Thanh xa hẳn, Yến Tu Văn mới lạnh lùng Đỗ Phong Thanh, : "Đỗ thiếu gia lẽ , và A Thanh tình cảm sâu đậm, đính hôn . Mong Đỗ thiếu gia đừng phiền chúng nữa."
Đỗ Phong Thanh khẩy, đôi mắt đào hoa thường ngày khiến bao cô gái mê mẩn, giờ đây chẳng lấy một chút ý , chỉ còn vẻ chế giễu và lạnh lẽo: "Tình cảm gắn bó ư?"
"Sao chẳng thấy cô chút tình cảm nào với ? Cảm giác như chỉ coi là một trai bình thường thôi. Là tự lừa dối bản mắt thật sự vấn đề?"
Lúc , chỉ xông lên xé toang bộ mặt giả tạo của Yến Tu Văn. Ở ngoài thì thề thốt sẽ cứu Yến Thanh , về đến đây giở đủ trò đê tiện. là phụ lòng tin tưởng của gia đình họ Yến. Sao đây nhận là kẻ hai mặt như chứ!
Yến Tu Văn nhạt: "Gia đình họ Đỗ giàu đến thế, chắc chắn đủ tiền chữa khỏi bệnh mù cho Đỗ thiếu gia ."
Nói xong, toan về phía Yến Thanh. Những gì cần , cần thiết lãng phí thời gian với Đỗ Phong Thanh thêm nữa.
Đỗ Phong Thanh vội gọi với theo: “A Thanh dạo mơ màng, đãng trí lắm, giờ đến cả mà em cũng quên mất . Anh thấy lạ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-665.html.]
Anh để thăm dò, đồng thời quan sát kỹ phản ứng của Yến Tu Văn, tìm chút manh mối.
Yến Tu Văn khẽ khẩy, đáp: “Mấy chuyện đáng bận tâm những quan trọng, quên thì cũng là lẽ thường, gì lạ . Đỗ thiếu gia, thấy đúng ?”
Hai đàn ông chằm chằm hồi lâu, ánh mắt chạm như điện xẹt, căng như dây đàn. Lời sắc như dao, ai chịu nhường ai, khí ngập tràn mùi thuốc súng. Những ngang qua đều nhịn mà liếc họ vài .
Yến Thanh từ xa cảnh tượng , chợt nhớ lời Đỗ Phong Thanh ban nãy. Dù hết vế , cô cũng lờ mờ đoán ý chứng quên gần đây của thể liên quan đến Yến Tu Văn.
Yến Tu Văn từ nhỏ lớn lên cùng cô, hai nương tựa bao nhiêu năm nay, thể hại cô ?
Thế nhưng, đối với đàn ông xa lạ , cô thực sự một cảm giác quen và tin tưởng kỳ lạ.
Nhất thời, đầu óc cô bỗng chốc cuồng. ...
Sau bữa tối, khi trở về nhà họ Yến, lúc Yến Tu Văn đang gấp những bộ quần áo phơi khô, Yến Thanh bên cạnh đột nhiên hỏi: "Anh, đàn ông ban sáng đó, quen ?”
Yến Tu Văn khựng , đầu cô: "Có gặp một hai , lắm." Rồi hỏi dò: "Sao , em quen ?”
Gà Mái Leo Núi
Yến Thanh lắc đầu: "Không quen nhưng lạ là tên em." Yến Tu Văn gấp gọn quần áo, đặt sang một bên bước đến cạnh Yến Thanh: "Anh với từng chút hiểu lầm, chắc là tên em từ khác thôi."
Yến Thanh lập tức nhớ những lời Đỗ Phong Thanh , họ rõ ràng đang đối đầu gay gắt. dù nữa, cô thực sự chút ấn tượng nào về đàn ông ban sáng, lời của cũng thật kỳ quặc. Yến Tu Văn mới là lớn lên cùng cô từ nhỏ, cô nên chỉ vì một hề nhớ rõ mà nghi ngờ .